Chương -
“Anh sẽ cho em một… lời khích lệ về tình yêu!”
Tân Tấn Tài cố ý nháy mắt ra hiệu, nhìn về phía video kia rồi lén nhìn trộm Lệ Hữu Tuấn: “Anh hai, thật không ngờ anh lại phát hiện ra điều mà em luôn giấu kín như vậy, nếu không muốn nói vậy, thì anh và chị dâu thành đôi đi!
Dù sao anh và chị dâu cũng có với nhau ba đứa nhỏ rồi trong năm nay rồi! Đó mới là tình yêu đích thực!”
“Để lại cho em trợ lý Liễu đấy! Tút…”
Cuộc gọi video đột nhiên bị gián đoạn, Tân Tấn Tài đắc ý trừng mắt vẻ khinh thường: “Hừi Muốn đọ ghê tởm với em sao? Em sẽ cho anh kinh tởm, kinh tởm từ cửa cho tới nhài”
Tân Tấn Tài đột nhiên nhớ tới Lệ Hữu Tuấn vừa mới đề cập tới trợ lý Liêu?
Liệu mình có thể tiến tới với trợ lý Liễu không?
Hai người đánh nhau con được, chứ yêu nhau thì? Ôi, nghĩ mà nghê!
Sang ngày thứ hai chuyện của Chu Nam Dương và Minh Hoa đã lên trang nhất.
Mặc dù trong tin tức đã che đi gương mặt hai người bọn họ, nhưng cũng nhắc tới mấy chữ đại học Lan Ly.
Hơn nữa cảnh sát bên kia và đại học Lan Ly có quan hệ cửa sau. Các lãnh đạo trường đại học Lan Ly biết được chuyện hai người bọn họ thiết kế chuyện cố ý hãm hại Lâm Thúy Vân, lập tức liền đưa ra quyết định đuổi học Chu Nam Dương.
Trong lúc nhất thời, cơ hồ tất cả học sinh cuả đại học Lan Ly đều đem hai chuyện này bàn tán với nhau.
Cái người mà trong tin tức nói đến hản là Chu Nam Dương không sai chứ!
Rất nhanh, trong trường học bắt đầu lan truyền các loại phiên bản yêu hận tình thù giữa Liễu Minh Hoa cùng Chu Nam Dương.
Trong đó có một phiên bản có độ tin tưởng cao nhất: Ban đầu Liễu Minh Hoa cùng hai người Tô Kim Thư, Thúy Vân có quan hệ rất tốt với nhau nhưng sau đó lại bởi vì một người đàn ông mà xích mích thành thù Người đàn bà Liễu Minh Hoa này vừa nhìn qua thì rất đơn thuần, nhưng mà tâm tư lại rất sâu.
Cô vẫn luôn nhớ mãi không quên người đàn ông kia. Có thể người đàn ông kia ra vẫn luôn chung tình với một người là Lâm Thúy Vân hoặc Tô Kim Thư.
Điều này khiến cho đáy lòng cô dâng lên sự tức giận cùng căm gét.
€ó cô liền muốn dùng cách thức dựa vào Chu Nam Dương không riêng gì việc ngủ cùng Chu Nam Dương hơn nữa còn ngủ cùng Asius.
Gô đem tài liệu mang thai của Tô Kim Thư giao cho Asius, lại để cho Chu Nam Dương đi hãm hại Lâm Thúy Vân.
‘Văn Lâm Thúy Vân bị đưa đến bệnh viện, Tô Kim Thư lại chuyển nguy thành an.
Nhất định là do thời điểm Liễu Minh Hoa ở cùng với Chu Nam Dương thì bị cái vị hôn thê con nhà giàu kia hãm hại.
Nhất định là do Liễu Minh Hoa không biết mình đã trêu chọc tới khi một nhân vật phiền toái như vậy. Nếu cô có thể biết trước bối cảnh của vị hôn thê con nhà giàu đó thì khẳng định không dám hạ thủ đối với Chu Nam Dương.
Sau đó Tô Kim Thư cùng Lâm Thúy Vân biết được tất cả mọi chuyện xảy ra. Mặc dù hai người họ hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng cũng may người ti tiện cũng Có ngày bị thu phục.
Hai người các cô còn chưa kịp bàn bạc cách phải làm như thế nào thì cái người đàn bà tên La Anh Thư kia suýt nữa đánh cho các cô tàn phế Có điều hai người các cô cũng không biết tất cả mọi chuyện đều là do Lệ Hữu Tuấn đứng ở sau lưng đổ đầu vào lửa.
Dù sao nếu có người dám hãm hại vợ bé bỏng nhà anh thì tuyệt đối anh không thể để nhân từ được.
Bởi vì ở trên hội giao lưu bị thất bại thảm hại, bất đắc dĩ Smith Phạm bị chậm trễ thời gian về nước.
Khối bánh ngọt lớn điện ảnh trong nước và ngành truyền hình cùng ngành Đông y ở trong nước này ông ta tuyệt đối không buông tha.
Chỉ có điều trong hội giao lưu lần này khiến ông ta trộm gà không thành còn mất nắm gạo. Vốn dĩ ông ta đã chuẩn bị tháng sau sẽ cùng đoàn đội trở về nước.
Nhưng hiện tại tình thế ép buộc chỉ có thể dựa vào duyên phận Muốn đè chuyện ở lễ hội giao lưu xuống sợ là không hơn nữa năm thì không thể.
‘Vốn đĩ Asius lệ thuộc vào bà Smith Phạm dưới trướng đoàn thể công ty MQ, hơn nữa tháng sau anh ta sẽ chuẩn bị xuất đạo nhưng cũng bởi vì chuyện này mà không thể không kéo dài thời gian xuất đạo ra.
Cho nên sau khi kết thúc hội giao lưu hội không bao lâu, đoàn người bọn họ liền áo não trở về nước đi.
Chờ đến thời điểm bọn họ muốn rủ nhau quay trở lại, chắc hẳn ít nhất cũng phải là chuyện của nữa năm sau.
Thời gian trôi qua rất nhanh. Một tháng sau, hai người Lâm Thúy Vân cùng Tô Kim Thư đều cực kỳ thuận lợi thông qua kỳ khảo sát cuối cùng.
Chế độ đại học Lan Ly đều không giống.
Từ trung học trực tiếp thăng lên đại học, sẽ học bốn năm ở đại học Lan Ly, trong thời gian đó sẽ hoàn thành toàn bộ chương trình học của đại học.
Còn có một loại là giống như Tô Kim Thư cùng Lâm Thúy Vân vậy. Chính là người đã tốt nghiệp đại học xong hiện tại lại đến học bổ túc. Chỉ cần trong vòng một năm hoàn thành xong hết tất cả học phần thì có thể tốt nghiệp.
Cho nên đối với một số người mà nói thì vào mùa hè cũng chỉ là một kì nghỉ hè bình thường.
Nhưng đối với một số người mà nói thì đó chính là thời gian tốt nghiệt Buổi dạ hội tốt nghiệp ở đại học Lan Ly cũng không có nhiều quy củ như vậy.
Buổi dạ hội chính là sau khi hội học sinh tập hợp hết toàn bộ ý kiến của học sinh thì chọn ra đề nghị có số phiếu cao nhất để tiến hành.
Hình thức của buổi dạ tiệc tốt nghiệp năm nay là tiến hành cắm trại cùng đốt lửa trại ở lân cận khu phố cổ.
Ba người Tô Kim Thư, Lâm Thúy Vân còn có Hầu Thiên Thành bởi vì biểu hiện ở trong hội giao lưu cực kỳ xuất sắc vì thế chiếm được không biết bao nhiêu sự coi trọng từ truyền thanh, thậm chí còn có không ít công ty truyền thanh cùng truyền hình lẫn công ty y dược ngỏ lời mời với họ.
Rất nhanh Hầu Thiên Thành đã hẹn ký hợp đồng cùng với công ty điện ảnh và truyền hình Duy Khoa.
Lâm Thúy Vân vẫn nằm trong quá trình giám định, mà Tô Kim Thư bởi vì trong người còn đang mang thai nên đều khéo léo từ chối hết thảy các khoa nghiên cứu cùng sở nghiên cứu mà mình thầm mơ ước.
Có điều đối phương vẫn bày tỏ rằng nếu như cô nguyện ý, thì chờ đến khi cô sinh đứa nhỏ xong vẫn có thể đến khoa nghiên cứu làm việc.
Toàn bộ mọi thứ tựa hồ như đều tốt đẹp như vậy. Cùng ngày, vào thời điểm đốt lửa trại, Tô Kim Thư bị người cưỡng ép yêu cầu cùng dẫn theo Lệ Hữu Tuấn đến, trong đó cũng có không ít người đang nhạo báng cô: “Khó trách ban đầu, thời điểm họp lớp ai cũng không đặt cậu cả Lệ vào mắt vậy mà hai người các cậu vừa nhìn đã biết được rồi đúng không? Làm hại một đám bạn nữ chúng tôi giương mắt ở chỗ này suy tính nửa ngày, không biết phải làm như thế nào mới có thể lọt vào mắt xanh của cậu cả Lệ. Hiện tại nghĩ lại quả thật là đang làm một trò hề lớn!”
Tô Kim Thư không nhịn được liền đỏ mặt: “Có cần phải khoa trương như vậy không?”
“Chính là khoa trương như vậy đó!”
€ó lẽ là bởi vì sắp chia tay, cho nên kể từ sau khi đoàn người biết Tô Kim Thư mang thai không những không đối đãi với cô bằng cặp mắt khác mà ngược lại lại hết sức rộng rãi chiếu cố cô.
Có cô nương còn rất tò mò không biết khi mang thai sẽ có cảm giác gì, vì vậy liền xoay vòng vây quanh Tô Kim Thư trước sau chiếu cố, ân cần hỏi han, thậm chí còn muốn sờ sờ bụng của cô.
Trong lúc đốt lửa trại, ngọn lửa lớn hừng hực cháy phải chiếu gương mặt đỏ hồng của mọi người.
Rượu qua ba tuần, có người cầm mic lên bắt đầu tâm sự: “Bốn năm này chính là bốn năm đẹp nhất trong quãng đời của tôi, cũng là bốn năm mà cả đời này tôi sẽ nhớ mãi không quên!”
“Mặc dù ở qua tối hôm nay, rất nhiều người sẽ bắt đầu hành tẩu khắp nơi nhưng tôi tin răng mỗi một người ở tại nơi này đều sẽ vĩnh viên không thể quên đại học Lan Ly, sẽ không quên từng người từng người chúng ta, càng sẽ không thể quên đêm cảm trại ngày hôm nay!”
“Thanh xuân của chúng ta ở chỗ này, lòng tin của chúng †a cũng ở nơi đây. Bất kể là mười năm sau, hay là hai mươi năm sau, ba mươi năm sau, chúng ta đều vẫn là bạn học tốt nhất của nhau!”
Những lời cảm động lòng người này khiến cho không ít người ngồi tại nơi này đều lắng lặng lau đi từng tầng từng tầng nước mắt chợt trào dâng.
Hai người Lâm Thúy Vân cùng Tô Kim Thư ngồi chung một chỗ, cô theo bản năng nghiêng đầu nắm lấy tay Tô Kim Thư, nghiêm trang mở miệng: “Kim Thư, nhất định chúng ta sẽ làm bạn tốt cả đời, có đúng hay không?”
Tô Kim Thư cũng nắm tay Lâm Thúy Vân thật chặt, dùng sức gật đầu: “Không chỉ là bạn tốt, nhất định chúng ta sẽ là mẹ nuôi của đứa nhỏ của nhau, chúng ta vĩnh viễn cũng là người cùng một nhà!”
Tính cách của Lâm Thúy Vân vốn dĩ đỉnh đạc, nhưng mà hôm nay dưới tác động của cảm xúc chia tay này, hơn nữa còn có chút men say, khiến cả người cô cũng trở nên mềm mại hơn.
Lời của Tô Kim Thư còn chưa kịp nói xong, hốc mắt của cô liền đỏ.
Cô giang hai cánh tay trực tiếp đem Tô Kim Thư ôm vào trong ngực: “Kim Thư, chúng ta chính là người một nhà, mình nhất định sẽ yêu cậu thật nhiều có được không! Nếu không có cậu thì sau này mình cũng không biết phải làm sao nữa”
Lập tức hốc mắt của Tô Kim Thư bỏ bừng lên. Cô dùng sức ôm lấy Lâm Thúy Vân: “Thúy ‘Vân, cám ơn cậu đã chiếu cố mình nhiền năm như vậy, không có cậu minh cũng không biết nên làm cái gì!”
“Hu hu hu…”
Đột nhiên hai cô bé trở nên đa sâu đa cảm, khiến cho trên đầu hai người Lục Mặc Thâm cùng Lệ Hữu Tuấn ngồi một bên đầy hắc tuyến.