Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương -
Thời gian trôi qua rất nhanh!
Tư Vũ Chiến chuẩn bị tranh luận, đột nhiên, một công tố viên đứng lên, ngắt lời của anh ta: “Thưa quan tòa, trước khi kết thúc phần tranh luận, tôi còn có một phần chứng cứ mới muốn công bố với những người có mặt ở đây”
Sau khi nghe xong lời của công tố viên, sắc mặt của Tư Vũ Chiến lập tức trở nên ngưng trọng, ngay cả quan tòa cũng nhíu mày.
“Vì sao trước đó, công tố viên không trình lên chứng cứ này?”
“Thật xin lỗi quan tòa! Phần chứng cứ này chúng tôi cũng chỉ mới tìm thấy trong ngày hôm qua. Bởi vì tình tiết của vụ án này rất quan trọng, chúng tôi cần phải xác định lại nên vẫn chưa thể kịp thời thông báo đến quan tòa”
Lúc này, quan tòa lật xem hồ sơ vụ án một lần nữa, ông ta chú ý đến cụm từ “tình tiết của vụ án này rất quan trọng” của công tố viên, gật nhẹ đầu: “Được, trình chứng cứ cùng nhân chứng của các cậu lên đi.”
Tư Vũ Chiến vô cùng kinh ngạc nhìn về phía cửa bên kia, bất ngờ, hai viên cảnh sát của tòa án dẫn một người đàn ông trung niên, sắc mặt tiều tụy đi vào.
Bốn mắt nhìn nhau, Tư Vũ Chiến lắc đầu, biểu thị anh ta không biết người đàn ông này.
“Hiện tại, cho người nhân chứng thứ hai vào tòa.”
Công tố viên vừa nói, một thân ảnh quen thuộc đã đi từ cửa hông vào trong phòng hội nghị “Anh?”
Tô Kim Thư vừa nhìn thấy lập tức khiếp sợ đứng lên từ chỗ ngồi.
Quan tòa nhíu mày: “Cô gái này! Đây là tòa án trang nghiêm! Làm phiền cô giữ yên lặng một chút, nếu không, tôi sẽ mời cảnh sát đưa cô ra ngoài”
Tô Kim Thư hoàn toàn sợ ngây người, Lệ Hữu Tuấn đứng lên, nhấn Tô Kim Thư nhấn xuống chỗ ngồi, mở miệng nói xin lỗi: “Thật ngại quá”
Không sai, nhân chứng thứ hai mà công tố viên nói tới chính là Tô Duy Nam.
Mà sau khi Tư Vũ Chiến nhìn thấy Tô Duy Nam, đột nhiên từ một nơi sâu trong đầu lóe lên linh quang.
Anh ta nhớ ra rồi!
Lúc này mặt của Tư Vũ Chiến đều trắng bệch cả ra, nếu như… nếu như người tài xế kia nói ra toàn bộ chuyện năm đó, cho dù thẩm phán có ấn tượng tốt với anh ta đi nữa thì chỉ sợ cũng là uổng công!
Một vụ tai nạn giao thông, ba mạng người, anh lấy cái gì để nói rõ ràng?
Ở thời điểm này công tố viên trình chứng cứ thu thập được lên: “Bây giờ chúng tôi có đầy đủ bằng chứng chứng minh, vụ án tai nạn giao thông xảy ra dẫn đến ba người tử vong tại chỗ vào năm năm trước ở thành phố Ninh Lâm kia, là do Tư Vũ Chiến sai khiến!”
Tư Vũ Chiến lại một lần nữa nhảy dựng lên, một mặt hoảng sợ: “Khốn kiếp, đồ con rùa rụt cổ, mày nói hươu nói vượn, mày nói hươu nói vượn! Thẩm phán lập tức liền bị thái độ của Tư Vũ Chiến chọc giận, ông ta dùng sức gõ cái búa thẩm phán.
“Bị cáo, bây giờ anh ngay lập tức bình tĩnh lại một chút, nếu như anh không tỉnh táo lại, vậy tiếp theo cũng không cần ra tòa nữa”
Cảnh sát toà án lập tức mang Tư Vũ Chiến đang không kiềm chế được nỗi lòng từ toà án ra ngoài. Một bên Tư Vũ Chiến bị kéo lấy đi ra ngoài, một bên giận không kìm được hướng về phía Tô Duy Nam bên kia lớn tiếng chửi mảng: “Tô Duy Nam, mày là cái đồ khốn khiếp, tại sao mày còn chưa chết? Tại sao mày còn sống?
Mày đáng chết, mày đã sớm đáng chết, năm năm trước mày đã đáng chết!”
“Thẩm phán có chút bất đắc dĩ vuốt vuốt huyệt thái dương của mình: “Công tố viên, hãy để nhân chứng của anh tiếp tục trần thuật”
“Được thôi, cảm ơn thẩm phán”
Sau đó trong lúc trần thuật, tài xế xe container thừa nhận ngay tại chỗ, mục tiêu của vụ tai nạn giao thông lúc trước chính là Tô Duy Nam.
Ông ta lúc trước mắc bệnh ung thư, cần một số tiền lớn chữa bệnh, lại thêm việc ông †a là trụ cột trong nhà, nếu như ông ta ngã xuống, cả nhà cũng lập tức sụp đổ.
Tại thời điểm ông ta cùng đường tuyệt lộ thì gặp phải Tư Vũ Chiến, đồng thời Tư Vũ Chiến hứa hẹn cho ông ta một khoản tiền lớn.
Mà Tư Vũ Chiến để ông ta đi làm một việc chính là ngụy tạo ra một vụ tai nạn giao thông.
Thế nhưng ông ta không thể ngờ tới vậy mà lại phát sinh thảm án bốn xe đụng nhau liên tiếp.
Lệ Bảo Ngọc từ trong xe bay ra, bỏ mình tại chỗ.
Mẹ của Tô Duy Nam cũng ngay bỏ mình, bản thân Tô Duy Nam thì bị thương nặng.
Càng làm cho ông ta không thể nào tiếp nhận được chính là, lúc ấy vợ của ông ta cũng đang ngồi ở ghế lái phụ, bởi vì kinh hãi quá độ mà tháo dây an toàn ra, tại thời điểm xung đột nhau lập tức bay thẳng ra ngoài bỏ mình ngay tại chỗ.
Một vụ tai nạn xe cộ, ba mạng người, cứ như vậy mà coi như không Tồn tại.
Thế nhưng khiến tài xế xe tải không ngờ tới lại là sau vụ tai nạn xe cộ đó, tế bào ung thư của ông ta lại không sinh sôi, ông ta thế mà lại sống tiếp được như kỳ tích Chỉ có điều bởi vì gánh vác lấy ba mạng người, những năm này ông ta luôn luôn sống trong cảm giác áy náy, mỗi lần nửa đêm tỉnh mộng đều có thể nhìn thấy ba người kia thân thể đẫm máu tìm đến ông ta đòi mạng.
Về sau, cầm được tiền của Tư Vũ Chiến, ông ta lập tức chuyển nhà. Thật không ngờ nửa tháng trước đó, vẫn bị người của Tô Duy Nam tìm được.
Giây phút nhìn thấy Tô Duy Nam này, ông ta thậm chí cảm thấy chính mình cuối cùng cũng được giải thoát.
Công tố viên nhìn qua tài xế xe container: “Nói cách khác, ông bị Tư Vũ Chiến sai khiến, ngụy tạo vụ tai nạn giao thông này đúng hay không?
Mặt mũi tài xế xe container tràn đầy biểu cảm suy sụp, hữu khí vô lực nói: “Không sai, ở chỗ này của tôi còn giữ lại ghi chép thông tin chuyển khoản của Tư Vũ Chiến, bản ghi âm anh ta nói chuyện với tôi cũng ở nơi đây, tôi cũng muốn nói một lời xin lỗi đến ba mạng người bị tôi tự tay hủy đi kia”
Tiếng tài xế xe container thốt ra mới vừa vặn dừng lại, trong góc hiện trường đột nhiên truyền đến một tràng tiếng khóc sụt sùi.
Tô Duy Nam quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Tô Kim Thư đã sớm lệ rơi đầy mặt.
Lúc này, cô đang ghé vào trên bờ vai Lệ Hữu Tuấn cắn chặt môi dưới, không để cho mình phát ra tiếng.
Mà áp suất không khí quanh thân Lệ Hữu Tuấn cũng rất thấp.
Quả nhiên, lúc trước Lệ Bảo Ngọc xảy ra chuyện căn bản cũng không phải là một việc ngoài ý muốn! Mà là một âm mưu đã đã được bày ra sẵn!
Mặc dù mục tiêu của Tư Vũ Chiến là Tô Duy Nam, thế nhưng lại cũng làm hại Lệ Bảo Ngọc đền thêm một cái mạng.
“Tôi tuyên bố, tạm dừng phiên tòa nửa giờ, sau nửa giờ này, kết quả chung thẩm sẽ được tuyên bố trong phiên tòa này”
Thẩm phán nhìn xem những tài liệu trên tay, mày nhíu lại thành hình chữ Xuyên. Phải biết, một vụ tai nạn xe cộ năm năm trước kia gần như là oanh động toàn bộ nước Thiên Hoàng.
Bởi vì lúc ấy dính líu đến hai gia tộc lớn, hơn nữa Tô Duy Nam còn có thân phận nhân tài kiệt xuất của quốc gia, là nhân vật xuất sắc được mời về để thay đổi nền kinh tế quốc gia.
Vụ tai nạn xe cộ kia đã từng được nhận định là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng hôm nay chứng cứ cố ý giết người vô cùng xác thực, lại thêm ở đây vốn dĩ là một phiên tòa thẩm vấn công khai, bên ngoài sân có không ít bên truyền thông tập trung, nếu như hơi có một chút điểm bất công, nhất định sẽ gây ra ảnh hưởng to lớn.
Cho nên việc xử lý Tư Vũ Chiến như thế nào nhất định phải vô cùng cẩn thận, mà hơn h kia, đã nữa cũng muốn để cho tất cả mọi người tâm phục khẩu phục.
Cũng chính tại thời điểm thẩm phán nói ra hai chữ tạm dừng, Tô Kim Thư lập tức đứng lên. Cô nhanh chóng chạy về phía Tô Duy Nam ở bên kia, lập tức nhào vào trong ngực của anh ta: “Anh trai, anh trai…anh trai.
Lúc này Tô Kim Thư cảm thấy mình ngoại trừ gọi anh trai ra thì thật không biết nên nói cái gì mới phải.
Hoá ra vụ tai nạn xe cộ năm năm trước căn bản cũng không phải là xảy ra ngoài ý muốn, mà là một vụ mưu sát được suy tính trước!
Nhưng mà chỉ bởi vì Tư Vũ Chiến ghen ghét, anh liền hạ quyết tâm hại đến ba mạng người, huỷ đi ba gia đình!
Tô Kim Thư chỉ cần nghĩ tới cảnh tượng lúc mẹ xảy ra tai nạn xe cộ ngày đó lập tức phát run toàn thân, đây là bóng ma lớn nhất trong đời của cô.
“Ngoan nào, không sao rồi, hiện tại đã không sao rồi…”
Giọng nói Tô Duy Nam vô cùng dịu dàng, anh ta nhẹ nhàng vuốt ve đầu Tô Kim Thư.