Chương
Âu Mỹ Lệ không che giấu nhiệt tình chút nào đối với Mộ Mẫn Loan, làm cho Mộ Mẫn Loan đột nhiên sinh ra một loại cảm giác tự tỉ mặc cảm từ đáy lòng.
Loại cảm giác này không phải là bởi vì bề ngoài, mà là bởi vì Âu Mỹ Lệ thoải mái tỏa ra sự nhiệt huyết của mình ở trước mặt Tô Duy Nam.
Cô ấy không hề giấu giếm việc mình thích Tô Duy Nam chút nào, những thứ này đều làm Mộ Mẫn Loan đố kị đến đỏ con mắt, đặc biệt…
Đặc biệt là thân phận vị hôn thê của Tô Duy Nam của cô ấy này.
“Cám ơn cô đã quan tâm”
Mộ Mẫn Loan vẫn vô cùng có lễ phép, hơn nữa cũng hết sức xa cách.
Tô Duy Nam nhìn hai người phụ nữ trước mặt, vừa nhìn đã biết là biểu tình Mộ Mẫn Loan hơi không đúng lắm.
“Sao về sớm vậy?”
Lực chú ý của Âu Mỹ Lệ đã bị dời đi trong nháy mắt: “Còn có thể là vì cái gì, đương nhiên là vì tới giúp mấy người!”
Tô Duy Nam nhíu mày: “Giúp chúng tôi?”
“Of coursel”
Âu Mỹ Lệ nhếch miệng lên, cô ấy đi mấy bước tới trước mặt Tô Duy Nam, lấy một thiệp mời vô cùng tinh xảo từ bên trong túi xách của mình ra, rồi đẩy tới: “Một tuần sau, đêm từ thiện Hollywood hàng năm sẽ được tổ chức tại lâu đài của đảo.
Philippe”
“Có ý gì?”
“Ý của tôi là, mặt ngoài đêm từ thiện này là làm từ thiện, thế nhưng phía sau ban tổ chức là häc thủ lớn nhất toàn cầu đang hoạt động, cho nên ngày đó trong lâu đài sẽ quy tụ những chủ thế lực có quyền thế nhất Châu Âu thậm chí toàn cầu, có thể người xung quanh sẽ đùa giỡn hai người mấy người, tôi đoán là anh ta nhất định là khách!”
Ánh mắt Lệ Hữu Tuấn phát lạnh, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm Âu Mỹ Lệ: “Cô định bảo chúng tôi đi vào?”
Âu Mỹ Lệ cười híp mắt, đi mấy bước tới bên cạnh Tô Duy Nam.
Động tác của cô ấy vô cùng tự nhiên khoác lên cánh tay Tô Duy Nam: “Chuyện của Âu Dương Hải là chuyện của tôi, nếu tôi có thể hỗ trợ, tất nhiên là tôi sẽ không tiếc công sức!”
Vốn dĩ ánh mắt của Mộ Mẫn Loan đang nhìn Âu Mỹ Lệ, nhưng sau khi Mộ Mẫn Loan thấy cảnh này, thì nhanh chóng được mở rộng tâm mắt.
Mộ Mẫn Loan cố gắng hết sức để cho mình bình tĩnh nhất có thể, nhưng sắc mặt có hơi trắng bệch, đúng là vẫn không thể tránh được hai ánh mắt của người đàn ông.
“Nếu là tiệc tối từ thiện tiêu chuẩn cao, làm sao cô có thể cam đoan thuận lợi đưa chúng tôi đi vào?”
Tô Duy Nam cứ như vậy mà tỉnh bơ rút cánh tay của mình ra, nhàn nhạt nhìn Âu Mỹ Lệ.
Âu Mỹ Lệ có vẻ cũng không để bụng động tác này của Tô Duy Nam, chỉ vừa cười vừa nói: “Đương nhiên, mấy người muốn đi vào chỉ sợ là không đơn giản như vậy, chẳng qua nếu anh lấy thân phận vị hôn phu của tôi đi vào thì có lẽ cũng không khó mấy”
Nói xong, Âu Mỹ Lệ quay đầu lại nhìn về phía Lệ Hữu Tuấn: “Về phần hai người mấy người, làm phiền mấy người giả là người yêu, vì như vậy mới có thể thuận lợi đi theo chúng tôi vào.”
Ánh mắt Lệ Hữu Tuấn nhất thời trở nên lạnh lẽo, Âu Mỹ Lệ có ý tứ là để Mộ Mẫn Loan giả là người yêu cùng mình?
Lúc này sắc mặt Tô Duy Nam cũng khó coi, ánh mắt anh ấy nhìn Mộ Mãn Loan, mơ hồ có thể thấy được tâm tình không vui đang chậm rãi nổi lên Nhưng Mộ Mẫn Loan lại không có chút do dự nào, đột nhiên ngẩng đầu lên: “Tôi cảm thấy đề nghị này của cô Âu Khởi Lệ không tệ, nếu có thể cứu Kim Thư thì tôi tin tưởng chắc là cậu Lệ sẽ không ngại”
Mà lúc này đầy đầu Lệ Hữu Tuấn toàn nghĩ về chuyện Tô Kim Thư, cho nên anh vốn sẽ không muốn xen vào tình cảm của hai người Mộ Mẫn Loan và Tô Duy Nam.
Làm như thế nào mới có thể cứu Tô Kim Thư trong thời gian nhanh nhất, đây mới là chuyện quan trọng nhất.
“Nếu cô Mộ không có ý kiến, tôi cũng không ngại.”
Lệ Hữu Tuấn nhàn nhạt mở miệng.
Trên mặt Mộ Mẫn Loan lộ vẻ thở dài, và vừa cười vừa nói: “Tôi đương nhiên không ngại, chỉ cần có thể cứu Kim Thư, chuyện này vốn không tính là chuyện đáng giá gì nhắc tới”
Âu Mỹ Lệ nhất thời cười xán lạn: “Ok, cứ quyết định như vậy đi!”