Chương
‘Thở phì phì nói xong lời này, Tô Kim Thư liền lập tức xông ra ngoài: “Đồ đáng ghét to xác, tên xấu xal”
Tô Kim Thư thả người lên ghế sa lon ở phòng ngủ chính, thấy một con gấu đang khoanh tay ngồi một bên liền coi nó là thành Lệ Hữu Tuấn mà đưa tay đánh đến tê người.
“Tên vô lại, đồ chết bầm! Đồ chết bầm! Ăn đồ mình nấu, còn chiếm tiện nghỉ của mình, vậy mà không chịu nhả ra, tức chết mình rồi, Xã Tô Kim Thư đang mắng lấy mắng để, đột nhiên cảm giác được cái bụng tê rần.
Cô cúi đầu xem xét, phát hiện tên nhóc trong bụng đang luyện võ công!
Lúc này một trận quyền đấm cước đá hướng về phía cái bụng của cô, một cú vừa nãy kia trực tiếp đụng đến bên trên xương sườn cô.
Tô Kim Thư đột nhiên cảm thấy càng thêm uất ức, cô tức giận chà trên bụng mình một cái: “Con cái tên nhóc thối này, cũng giống như tên cha vô lương tâm ấy của con, chỉ biết bắt nạt mẹt”
Tên nhóc trong bụng phảng phất có thể nghe hiểu mẹ nhà mình đang nói cái gì, sau khi Tô Kim Thư oán trách hai câu, vậy mà ngoài ý muốn yên tĩnh trở lại.
Tô Kim Thư ôm gấu bông vào trong ngực, tròng mắt đảo hai vòng, sau đó xoay người lấy điện thoại di động ra bấm một số điện thoại.
Sau khi điện thoại vang lên vài tiếng liền Tô Kim Thư thở phì phò khiến quai hàm phồng lên, vô cùng không vui lên án: “Còn không phải là do nam thần nhà cậu, quả thực tức chết mình rồi!”
“Chuyện là sao… cậu từ từ nói”
Giọng của Lâm Thuý Vân tại đầu bên kia điện thoại lại từng chút từng chút thở gấp, cô ấy tận lực làm cho tiếng nói của mình bình thường trở lại.
Tô Kim Thư lúc này còn đang nổi nóng, căn bản không nghe ra giọng nói Lâm Thuý ‘Vân có cái gì không đúng: “Mình muốn đi nước M thăm Mộ Mãn Loan, thế nhưng cái tên Lệ Hữu Tuấn kia sống chết không chịu nhả ra, hôm nay mình còn phí hết tâm tư nấu cho anh ta ăn nữa chứ, quả thực tức chết mình rồi!”
“Cái này, nam thần không cho cậu đi cũng là do lo lắng thân thể của cậu thôi.”
“Mình biết vậy chứ, cho nên mình cũng nói có thể mang một bác sĩ khoa phụ sản cùng lên đường! Trước đó cái tên này nói rất êm tai, nhất định sẽ cho mình tự do, nhưng bây giờ lại quản mình nghiêm ngặt như thị xong bé con không biết có thể đến cả cửa lớn cũng không cho mình bước ra hay không chứi”
“Làm sao có thể chứ, a…”
Lâm Thuý Vân giống như bị cái gì đó làm kinh hãi, thấp giọng hô một tiếng.
Tô Kim Thư lúc này mới phản ứng lại: “Thuý Vân cậu sao vậy, cậu có chỗ nào cảm thấy không thoải mái sao?”
Tô Kim Thư cũng không biết rằng ngay tại thời điểm cô gọi điện thoại cho Lâm Thuý Vân, Lâm Thuý Vân đang bị Lục Mặc Thâm vây ở trên giường không cách nào động đậy. Bởi vì hôm nay Lục Mặc Thâm đem sính lễ đến, xem như chính thức tới cửa cầu hôn cô với cha Lâm mẹ Lâm.
Chỉ có điều lần này Lục Mặc Thâm cũng không nói qua trước với Lâm Thuý Vân, anh ta đột nhiên chính thức tới cửa như thế, ngược lại khiến cho Lâm Thuý Vân giật mình kêu lên.
Cho nên đã nói mà, trên thế giới này người hiểu rõ Lâm Thuý Vân nhất không phải ai khác mà chính là giáo sư Lục của chúng †a sao?
Ban đầu lúc câu hôn ở buổi lễ tốt nghi Lâm Thuý Vân là do bất đắc dĩ. Thế nhưng nếu như Lục Mặc Thâm nói cho cô ấy biết chuyện mình chuẩn bị cầu hôn, cái đồ vô dụng Lâm Thuý Vân kia khẳng định sẽ luống cuống.
Lục Mặc Thâm dứt khoát không nói gì hết, trực tiếp tiền trảm hậu tấu, đem theo sính lễ tới cửa, lại nói mình tới cầu hôn. Lâm Thuý ‘Vân bên kia đương nhiên là bị dọa đến gà bay chó chạy, kém chút nữa trực tiếp đóng sập cửa trước mặt Lục Mặc Thâm Bởi vì trong tiềm thức của cô ấy, sau khi cầu hôn thì bước kế tiếp chính là kết hôn, sau đó lập tức liền phải sinh con. Sau đó cả đời này của cô đều sẽ bị trói chặt ở bên người Lục Mặc Thâm…
Thích Lục Mặc Thâm là một chuyệt nhưng hiện tại cô ấy chỉ mới vừa mới nghiệp, còn chưa bắt đầu bước vào xã hội, vẫn chưa hoàn thành giấc mộng của mình, thậm chí đến cả việc muốn đi ra bên ngoài xông pha cũng chưa kịp, đã phải làm mẹ rồi sao?
Cô ấy cũng không phải là chán ghét trẻ con, chỉ là cô ấy còn chưa có chuẩn bị kỹ càng mà thôi.