CHƯƠNG 1325: SÙNG BÁI!
Hạng Thịnh Dật để cho Sở Giản đưa An Kỳ và mấy người kia đi qua đó.
Phía sau chỉ còn lại Hạng Thịnh Duật và Mục Uyển.
Tâm trạng của anh hôm nay thực sự rất, rất là tốt, ngay cả đi bộ mà anh cũng đưa tay véo thịt trên cánh tay cô.
Mục Uyển bất lực không nói nên lời, cô rút tay mình lại.
“Không cho véo à?” Hạng Thịnh Duật hỏi.
“Tại sao cứ véo tay em hoài vậy? Bọn họ đi đâu vậy, sao lại tách bọn họ ra, rồi chúng ta bao giờ mới tới đây?” Mục Uyển hỏi.
“Có rất nhiều câu hỏi, nhưng nếu em đã hỏi thì anh nhất định sẽ trả lời.” Hạng Thịnh Duật vui vẻ nói: “Bọn họ đến biệt thự ở bên này của anh, ở đó đã sắp xếp phóng viên xong rồi, rẽ qua đây là sẽ tới. Để bọn họ tới đó để trả lời phóng viên trước, mấy câu hỏi đó đều là do anh sắp xếp, lát nữa, em và bọn họ ký xong anh sẽ công bố một bản ghi âm, em nhất định phải thật điềm tĩnh và bình tĩnh đó.”
“Ghi âm gì?”
“Là của phu nhân Lan Ninh và vị Hoàng Phi kia, bản ghi âm đó đủ để chứng minh phu nhân Lan Ninh và vị Hoàng Phi kia cấu kết với nhau hòng ngăn cản giá dầu giảm, anh thật tò mò không biết bà ta sẽ cố gắng xoay chuyển tình thế như thế nào đây?” Hạng Thịnh Duật lên tiếng, lúc này anh không véo tay cô nữa mà khoác tay mình lên vai cô.
“Nhưng mà nếu anh làm những việc này thì anh cũng đắc tội với vị Hoàng Phi kia rồi.” Thanh âm Mục Uyển có chút lo lắng.
“Ngốc ơi là ngốc, lúc anh lấy mấy cái thóp kia để uy hiếp bà ta thì đã đắc tội bà ta rồi, cho dù lần này có bình an qua khỏi thì sau này nếu có cơ hội bà ta nhất định sẽ là người chống lại anh đầu tiên, vậy thì chi bằng anh củng cố thế lực của mình ở SHL, làm một hậu đài chân chính giúp cho người anh tín nhiệm và người dựa vào anh được thượng vị, như vậy thì lợi ích của anh và người đó sẽ gắn liền với nhau, và họ sẽ trở thành chiến hữu xông pha chiến đấu cùng anh.” Hạng Thịnh Duật phân tích cho Mục Uyển nghe.
Mục Uyển thật sự cảm thấy Hạng Thịnh Duật vô cùng tài ba.
Người khác sẽ chỉ nghĩ cách giải quyết vấn đề trước mắt, còn anh ấy thì đã giải quyết xong luôn các vấn đề của tương lai, những nếp nhăn trên não anh đúng thật là làm người ta khó đoán mà.
“Sao vậy? Sùng bái anh sao?” Hạng Thịnh Duật mỉm cười nói.
“Sùng bái chứ.” Mục Uyển nói rất nghiêm túc.
Hạng Thịnh Duật sững sờ: “Em nói thật hay đùa đó?”
“Em không có đùa đâu.” Mục Uyển nói với vẻ mặt vô cùng trịnh trọng.
Khuôn mặt Hạng Thịnh Duật liền nở rộ lên một nụ cười, đáy mắt anh như đang phát sáng vậy: “Sùng bái thật không?”
“Có thú vị không?” Mục Uyển hỏi ngược lại.
Hạng Thịnh Duật có chút thất vọng: “Em lừa anh à.”
Những điều cô nói đều là thật, nhưng thấy vẻ mặt gợi đòn của anh là cô lại không muốn thừa nhận nữa.
“Chúng ta mau đi thôi, đừng làm loạn nữa, lát nữa bị bọn họ nghe thấy bây giờ, như vậy sẽ không có lợi cho chúng ta.” Mục Uyển nói.
Hạng Thịnh Duật hít một hơi thật sâu, như thể anh đang điều tiết tâm trạng buồn bã của mình vậy.
Mục Uyển nhất thời không nhịn được nữa, cô nói: “Là thật, em nói anh đó, anh cứ hỏi ngược lại em có thú vị không?”
Hạng Thịnh Duật liếc mắt về phía Mục Uyển, anh có chút không dám tin nữa rồi nên dường như làm vậy để thăm dò thử độ thật giả trong mắt cô vậy.
“Từ nhỏ em đã rất sùng bái, nhưng trong sùng bái còn có chút không phục, cho nên em mới cứ tranh đấu với anh, để chứng minh em còn ưu tú hơn anh nữa.” Mục Uyển lên tiếng giải thích.
“Mắt anh không có mù” Hạng Thịnh Duật nói, sắc mặt của anh lại trở nên đắc ý.
Mỗi lần mà anh đắc ý là cô lại muốn làm anh đả kích: “Em mù.”
Hạng Thịnh Duật ôm lấy vai cô dựa vào lòng mình: “Ý của anh là, em rất ưu tú, mắt anh không mù nên mới nhìn trúng em.”
Mục Uyển cong cong khóe miệng: “Biết rồi, nhưng làm xong chính sự trước đã.”
“Sau hôm nay, anh sẽ cử thêm người để bảo vệ em, vì anh lo phu nhân Lan Ninh sẽ thẹn quá hóa giận, rồi kích động người khác ám sát em, loại người như bà ta ra tay rất tàn độc.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Em sẽ cẩn thận, nếu bà ta ra tay ám sát em thì coi như bà ta cũng đi tong.” Mục Uyển cất giọng nghiêm túc.
“Bà ta chắc chắn sẽ đi tong, anh chỉ là không nỡ em thôi, anh không muốn em có bất kì thương tổn nào hết.” Hạng Thịnh Duật cũng nghiêm nghị nói.
“Em sẽ cẩn thận.” Mục Uyển hứa.
“Ừm.” Hạng Thịnh Duật đáp, sau đó anh nắm lấy tay cô đi vào trong phòng.
Bên trong đã được bố trí sẵn sàng với rất nhiều phóng viên.
Nhìn thấy sắc mặt bọn họ khó coi và im lặng như vậy thì chắc là phóng viên đã hỏi rất nhiều rồi.
Mục Uyển bước vào.
Kevin đứng dậy và hỏi: “Có thể ký hợp đồng chưa?”
“Nếu như có một ngày anh phát hiện ra, người mà Hoàng Phi của các người đang giúp đỡ lại muốn các người chết, các người sẽ nghĩ sao?” Hạng Thịnh Duật đột nhiên lên tiếng.
“Tôi không nghĩ là tôi cần phải trả lời câu hỏi giả định này, hơn nữa tôi cũng không hiểu ý của anh Hạng đây cho lắm, anh không định hợp tác một cách chân thành sao?” Kevin lập tức thẹn quá hóa giận.
“Nếu không phải là muốn thành tâm hợp tác thì tôi đã không tìm nhiều phóng viên đến và tôn trọng các người như vậy rồi, ký hợp đồng thôi.” Hạng Thịnh Duật nói rồi đứng phía sau Mục Uyển.
Trong phút chốc Mục Uyển lại cảm thấy, cô được Hạng Thịnh Duật nuông chiều như một cô công chúa vậy, còn anh, lại chính là tướng quân bảo vệ công chúa.
Hạng Thịnh Duật không để cho các phóng viên hỏi cô, mà để cô được yên tĩnh ký xong hợp đồng.
Mục Uyển vừa ký hợp đồng xong thì cô liền nghe thấy giọng nói của phu nhân Lan Ninh phát ra từ âm thanh vòm 4D.
“Bà cứ nói là ba người đó chỉ là do Hạng Thịnh Duật đưa tới để diễn kịch thôi, chắc bà cũng có thể xóa bỏ tư liệu về ba người đó mà.”
“Bà kêu tôi giết ba người họ sao? Ba người họ đều là tâm phúc của tôi.”
Chỉ hai câu này vang lên thì cả hiện trường lập tức trở nên náo động.
Sắc mặt của ba người tức khắc tái nhợt như xác chết, bọn họ đối mắt nhìn nhau rồi đứng phắt dậy.
Thanh âm của Hoàng Phi lại tiếp tục vang lên: “Hạng Thịnh Duật nói với tôi anh ta có thể hạ giá dầu quốc tế, hạ giá chính là xu hướng chung, nếu như tôi không hạ thì sau này sẽ không có nước nào hợp tác với tôi nữa, tôi cũng đã nhận rồi, tổn thất thì cũng là tôi, tại sao bà cứ khăng khăng bảo tôi không hạ giá vậy?”
Tiếp đó là giọng nói của phu nhân Lan Ninh: “Việc xây dựng mối quan hệ có rất nhiều rắc rối, chỉ một vài câu cũng không nói hết được, tôi cũng chỉ là nghĩ cho đại cục thôi.”
“Đại cục của bà, chính là bảo vệ quyền uy của bà sao?” Hoàng Phi hỏi: “Bà có biết, nếu tôi đắc tội với Hạng Thịnh Duật, tôi sẽ khổ như thế nào không, bà có biết con người anh ta đáng sợ như thế nào không hả?”
“Chỉ cần tôi còn quyền lực, tôi mới có thể giúp bà tốt hơn, đây chẳng lẽ không phải là đại cục của chúng ta sao?
Những lời này, vừa nói xong là lại lặp lại.
Hạng Thịnh Duật cầm hợp đồng lên rồi dắt tay Mục Uyển đi ra khỏi phòng.
Phần còn lại cứ để người của anh thuận nước đẩy thuyền ở đằng sau vậy.
“Chúng ta đi ăn cơm thôi.” Hạng Thịnh Duật dịu dàng nói với Mục Uyển.
“Còn ba người đó thì sao?” Mục Uyển hỏi.
“Mặc kệ bọn họ, bây giờ bọn họ cũng không có tâm trạng ăn cơm đâu, anh còn món quà muốn tặng em nữa.” Hạng Thịnh Duật vui vẻ nói.
“Mỗi lần đều là anh tặng quà cho em, còn em chỉ tặng lại anh một chiếc cà vạt thôi.” Mục Uyển có chút áy náy mà nói.
“Em có biết anh thích em tặng món quà nào nhất không?” Hạng Thịnh Duật hỏi.
Mục Uyển bất lực thở dài: “Em chỉ tặng cho anh hai món quà, một là cà vạt, hai là con chuột nhỏ kia thôi.”
Hạng Thịnh Duật nở nụ cười ấm áp nhìn cô: “Anh thích nhất là con chuột nhỏ mà em tặng, bởi vì con chuột đó giúp cho anh nhìn thấy được những tia hy vọng, rằng trái tim của em sẽ được sưởi ấm, những gì mà anh bỏ ra sẽ có hồi báo, và em sẽ có thể thích anh.”
….…
Truyện convert hay : Cuồng Thê Đột Kích: Cửu Gia, Chào Buổi Sáng!