CHƯƠNG 690: TUYỆT ĐỊA PHẢN SÁT
"Hắn ta đang cố gắng che giấu sự thật." Bạch Nguyệt nhắc nhở: "Hắn đã thông đồng với người kia ở nước A, thời gian hắn hẹn gặp anh cũng là chuyện đã định sẵn trước đó, cho nên hắn mới có thể là người đầu tiên biết anh bị nổ chết, sau đó, người ở nước A kia cố ý để lộ danh sách cho hắn, hắn tiến hành vây bắt nhưng mục đích chân chính là giết chết anh."
Hình Thiên nghe xong sự phân tích của Bạch Nguyệt, ánh mắt lạnh xuống, trở nên tiêu điều, bắn ra một làn sát khí: "Tới, nói xem, chuyện lần này rốt cuộc là do ai chỉ đạo ở phía sau."
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao đứng lên: "Tôi không hiểu hai người đang nói gì?"
"Lăng Kiệt, cẩn thận, hắn muốn bỏ chạy." Bạch Nguyệt nhắc nhở.
Vừa dứt lời, Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nhanh chóng mở ngăn tủ phía sau ra, chuẩn bị chui vào, tốc độ của Hình Thiên nhanh hơn, trực tiếp nhảy qua bàn, lôi Trưởng phòng Bộ Ngoại giao ra ném lên ghế sô pha.
"Sao lại chạy?" Hình Thiên lạnh lùng hỏi, súng lục chĩa về phía Trưởng phòng Bộ Ngoại giao.
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao lập tức giơ tay lên: "Anh giết tôi ở đây, anh cũng không thể rời khỏi đây được."
Hình Thiên cong môi cười: "Tôi có thể tiến vào đây mà không đánh động ai, vậy cũng có thể yên lặng rời đi, bây giờ đối với bên ngoài mà nói, Hình Thiên đã chết ở trong vụ nổ máy bay, còn ông, ngay cả chết cũng không biết vì sao mà chết."
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao sợ hãi, ánh mắt chợt lóe: "Rốt cuộc anh muốn làm gì?"
"Cùng ông nói một vài chuyện mà ông muốn nghe, ví dụ như, những bức ảnh của ông và Phu nhân Tổng thống, chuyện của ông và một vị Tổng giám đốc công ty sản xuất đồ trang điểm, còn có, chuyện của ông và Tổng thống nước C, tôi tin rằng, không chỉ Tổng thống của quý quốc sau khi nghe được sẽ không tha cho ông mà ngay cả công dân nước B cũng sẽ không bỏ qua cho ông." Hình Thiên lạnh lùng nói.
Mỗi một lời của Hình Thiên lại khiến sắc mặt của Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nước B kém đi một phần, lớp lá chắn trong lòng rất nhanh đã bị đánh tan rồi.
"Tôi không có ý muốn mưu sát anh, tất cả mọi chuyện đều không phải chủ ý của tôi."
"Vậy thì là chủ ý của ai?" Hình Thiên nâng cao giọng.
"Tổng thống của nước anh, anh ta cung cấp thông tin để tôi bắt người, đợi đến khi thời cơ chín muồi lại để tôi thả người, tôi chỉ bắt người, những chuyện khác không có quan hệ gì với tôi, anh ta đồng ý với tôi, chỉ cần tôi làm việc này thì sẽ giúp đỡ tôi để tôi lên làm Tổng thống nhiệm kỳ kế tiếp." Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nước B nói.
Hình Thiên nhìn chằm chằm Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nước B, trong mắt hiện lên sát khí: "Vậy sao ông lại biết chuyện tôi bị nổ chết?"
"Là anh ta nói tôi hãy hẹn anh vào hôm nay, anh ta đã sớm sai người động tay động chân trên máy bay, bởi vậy tôi mới biết chuyện anh bị nổ chết." Ánh mắt Trưởng phòng Bộ Ngoại giao chợt lóe.
"Lăng Kiệt, hỏi ông ta, Thẩm Diên Dũng liên lạc với ông ta bằng cách nào, em nghi ngờ ông ta đang nói dối." Bạch Nguyệt cũng nhìn chằm chằm Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nói.
Hình Thiên cắn chặt răng, càng thêm sắc bén: "Thẩm Diên Dũng liên hệ với ông bằng cách nào?"
"Điện thoại."
"Ông ta đang nói dối, chỉ dựa vào một cái điện thoại, dựa vào cái gì mà ông ta lại tin tưởng đối phương là Tổng thống?" Bạch Nguyệt chất vấn.
"Đừng có giở trò." Hình Thiên dùng họng súng chĩa vào đầu Trưởng phòng Bộ Ngoại giao: "Ông không phải trẻ con, tôi không tin một Trưởng phòng Bộ Ngoại giao lại ngu ngốc tới mức chỉ dựa vào một cú điện thoại đã tin tưởng người khác là Tổng thống."
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao rùng mình, thấp thỏm lo âu nhìn Hình Thiên: "Chúng tôi đã gọi video rồi."
"Đối phương bao nhiêu tuổi?" Bạch Nguyệt hỏi.
"Hắn ta bao nhiêu tuổi?" Hình Thiên hỏi.
"Khoảng ba mươi tuổi."
Bạch Nguyệt cười khẽ một tiếng, vô cùng mỉa mai, nói với Hình Thiên: "Một cao thủ có thể tạo ra bố cục này lại dùng cách gọi video để cung cấp cho đối phương cán dao uy hiếp bản thân sau này? Thẩm Diên Dũng cũng không ngu, nếu ông ta còn tiếp tục nói dối thì khiến ông ta phải hối hận đi."
"Xem ra ông vẫn không chịu nói thật đúng không? Được, vậy ông hãy đi nói chuyện với Tổng thống của ông đi." Hình Thiên cầm di động.
"Được, được, được, tôi nói, tôi nói." Trưởng phòng Bộ Ngoại giao bất đắc dĩ: "Là Tả Đoàn Niên sai tôi làm."
"Tả Đoàn Niên?" Hình Thiên vẫn hoài nghi: "Ông có chứng cứ gì?"
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao cầm điện thoại ra, mở phần ghi âm đưa cho Hình Thiên: "Tôi và Tả Đoàn Niên đã giao ước, tôi sẽ giúp hắn ta bước lên vị trí Tổng thống trước, sau khi hắn ta đã thượng vị thì sẽ giúp tôi trở thành Tổng thống, tôi lo lắng hắn ta sẽ nuốt lời nên đã sai người ghi âm lại."
"Tả Đoàn Niên biết ông có đoạn ghi âm này sao?" Hình Thiên truy hỏi.
"Biết, hắn cũng có ghi âm của tôi làm chứng cứ, sau này sẽ nâng đỡ lẫn nhau, tôi làm hậu thuẫn của hắn ta, hắn ta làm hậu thuẫn của tôi, chống lại những người không chịu khuất phục chúng tôi." Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nói hết toàn bộ.
Hình Thiên chọn mở, nhìn thời gian của đoạn ghi âm, là ngày mà anh chính miệng nói với Tả Đoàn Niên anh muốn theo đuổi Bạch Nguyệt.
"Ông, bây giờ gọi điện thoại cho hắn ta, hỏi bao giờ hắn ta sẽ thả người, bên phía ông phải chống lại áp lực rất lớn." Hình Thiên trả lại điện thoại cho Trưởng phòng Bộ Ngoại giao.
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao gọi điện thoại cho Tả Đoàn Niên, chọn mở loa ngoài.
Tiếng chuông điện thoại vang lên năm lần Tả Đoàn Niên mới nhấc máy.
"Chuyện gì?" Giọng của Tả Đoàn Niên vang lên.
"Hình Thiên bị ông nổ chết rồi?" Trưởng phòng Bộ Ngoại giao hỏi.
"Người của tôi thấy hắn ta lên máy bay, không có khả năng sống, sao vậy?" Tả Đoàn Niên có chút không kiên nhẫn.
"Bên phía tôi phải chịu áp lực rất lớn, có phải nên thả hai người đã bắt ra không?" Trưởng phòng Bộ Ngoại giao hỏi.
"Ông kiên trì thêm hai ngày, bây giờ tôi đang đàm phán với nước F, buổi tối sẽ ăn cơm với Tổng thống của bọn họ, chờ sau khi bên này ổn thỏa tôi sẽ về nước, sau đó sẽ tạo áp lực cho phía bên ông, lúc đó ông thả người là được."
"Đừng quên ông đã đồng ý với tôi, sau khi ông lên làm Tổng thống sẽ giúp tôi lên làm Tổng thống." Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nói.
"Được rồi, tôi đã biết, cứ như vậy đi." Tả Đoàn Niên cúp điện thoại rồi.
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nhìn về phía Hình Thiên: "Lần này tôi thật sự không lừa anh."
"Tôi cần đoạn ghi âm trong máy ông." Giọng nói Hình Thiên lạnh lùng.
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nắm chặt di dộng: "Không được, nếu đoạn ghi âm này bị công bố ra ngoài, tôi cũng sẽ xong đời."
"Mỗi một chứng cứ và những đoạn ghi âm trong tay tôi đều có thể khiến ông xong đời." Hình Thiên lạnh nhạt nói, sắc bén nhìn chằm chằm ông ta.
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nghĩ nghĩ, dù thế nào thì bản thân cũng xong đời.
"Anh phải chắc chắn tha cho tôi một con đường sống tôi mới giao đoạn ghi âm cho anh." Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nói ra thượng lượng cuối cùng.
"Lần này chắc chắn Tả Đoàn Niên sẽ bại, cho dù tôi không ra tay thì phía nước F cũng sẽ công bố chuyện của hắn ta, sau khi chuyện của hắn ta bị công bố, ông nói xem hắn ta có bán đứng ông không?"
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao vừa nghe lại càng căng thẳng: "Vậy tôi phải làm sao?"
"Trước khi chuyện của ông bị công bố, nhanh chóng rời đi, nếu không, ngay cả cơ hội rời đi ông cũng không có nữa." Hình Thiên nói xong, đoạt lấy điện thoại của Trưởng phòng Bộ Ngoại giao, nhìn ông ta: "Mật khẩu?"
"Khóa vân tay." Trưởng phòng Bộ Ngoại giao nói: "Anh đã có thể lặng lẽ tới đây, vậy chắc chắn cũng có thể dẫn tôi đi, đúng không?"
Truyện convert hay : Binh Vương Trở Về