Cưng Vợ Đến Tận Cùng

chương 787: dù sao cũng phải gặp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG 787: DÙ SAO CŨNG PHẢI GẶP

“Em sao vậy?” Cố Lăng Kiệt nhìn ra được cô không bình thường: “Em không muốn sao?”

“Bây giờ tâm trạng của em rất mâu thuẫn, vừa muốn gặp bọn họ nhưng cũng sợ nhìn thấy bọn họ.” Bạch Nguyệt thẳng thắn nói.

“Dù sao cũng phải gặp mà thôi.” Cố Lăng Kiệt nói.

Cô có thể nhìn ra, anh rất hy vọng cô gặp bọn họ.

Anh bình tĩnh như vậy, có phải điều này chứng tỏ quá khứ của bọn họ thực sự rất tốt đẹp không?

Bạch Nguyệt khẽ mỉm cười, lặp lại lời anh: “Đúng vậy, dù sao cũng phải gặp.”

“Con cá ở bên kia, em định nấu món gì vậy?” Cố Lăng Kiệt đổi chủ đề.

Bạch Nguyệt nhìn con cá đã được chế biến: “Em định làm món teppanyaki, em đã ướp cá rồi, có lẽ thịt cá sẽ rất mềm, anh đợi một lát.”

Cô lục đồ trong túi mình, lấy ra một thanh thép hình tròn.

“Cái này có thể làm teppanyaki, lúc trước em đã từng làm món này khi ở nhà một mình, cũng không tệ lắm, đầu tiên là đặt nó lên trên lò đá, để nó nóng một lát.” Bạch Nguyệt giải thích, rửa sạch thanh thép trước rồi đặt trên lò đá.

Cô rửa sạch cá ướp, quét một lớp dầu lên trên thanh thép, để phi lê cá lên.

Một lát sau phi lê cá đã chín, cô rắc lên một số gia vị, sau đó gắp một miếng thịt cá bỏ vào bát Cố Lăng Kiệt: “Anh nếm thử xem.”

“Giống như nướng thịt trên giấy bạc vậy, trông cũng không tệ.” Cố Lăng Kiệt ăn một miếng, gật đầu: “Ăn cũng rất ngon.”

Bạch Nguyệt nở nụ cười: “Em thích ăn cá, lúc ở nhà một mình cũng thường nấu cá ăn như vậy, một mình em có thể ăn hết một con cá chép đấy.”

“Thủ Thủ cũng thích ăn cá, nó rất giống em ở điểm này.”

“Vậy nhất định phải bỏ xương cá đi, đúng rồi, có một loài cá tên là trê đầu vàng, rất ngon lại bổ dưỡng, nấu súp hay nấu với đậu phụ đều rất ngon.” Bạch Nguyệt đưa ra gợi ý.

Cố Lăng Kiệt nở nụ cười: “Thủ Thủ thích ăn cá này nhất, một mình có thể ăn ba con.”

“Ồ.” Bạch Nguyệt đáp lại, không biết vì sao khi cô nghe Cố Lăng Kiệt nói như vậy, trong lòng cô cảm thấy rất ấm áp.

Cô tiếp tục nấu cá.

Cố Lăng Kiệt nhìn vào trong nồi: “Có lẽ súp gà đã mềm rồi, nếu còn hầm nữa, nước súp sẽ cạn mất.”

“Ừm ừm, để em múc ra.” Bạch Nguyệt nói.

“Để anh múc cho, em cẩn thận kẻo bỏng.” Cố Lăng Kiệt cầm bát cô, múc súp vào rồi đưa cho cô.

Bạch Nguyệt nhìn thấy có xe đang đến: “Có người tới đây.”

Cố Lăng Kiệt nhìn qua đó, có ba chiếc xe chạy đến đây: “Đây là nơi thường xuyên có người đến sao?”

“Vâng, có lẽ là vậy. Lần trước em tới đây cũng là đi cùng với bạn.” Bạch Nguyệt nói.

Xe dừng lại, một người Mỹ với mái tóc vàng bước xuống xe, nhìn thấy Bạch Nguyệt thì chủ động chào hỏi: “Bạch Nguyệt, cô cũng tới đây sao, thật trùng hợp.”

“Đúng vậy, Benny, các anh đã ăn tối chưa?” Bạch Nguyệt hỏi.

Benny lắc đầu: “Chúng tôi lái xe đến đây đã mất hai tiếng, cho nên vẫn chưa ăn gì, nhưng chúng tôi có mua rất nhiều đồ nướng, rất tiện lợi.”

Ánh mắt của Benny dừng trên khuôn mặt Cố Lăng Kiệt: “Bạn trai của cô à?”

“Ừ, đúng vậy.” Bạch Nguyệt hào phóng thừa nhận.

“Vậy chúng tôi đi trước, lát nữa nói chuyện sau nhé.” Benny nói, dẫn theo 7 người khác dựng lều ở bên kia, đốt lửa trại.

“Anh ta là bạn học của em ở nước Mỹ, lúc đầu cũng học ngành tâm lý, sau khi học xong thì về nhà mở công ty rượu vang, việc kinh doanh cũng không tệ lắm.” Bạch Nguyệt nói với Cố Lăng Kiệt.

“Ừ.” Cố Lăng Kiệt đáp lại.

Anh nhìn Bạch Nguyệt thâm tình, trên thực tế, anh không thích người khác phá hoại thế giới của hai người bọn họ: “Lần sau, chúng ta tìm nơi nào tốt hơn nơi này đi.”

Bạch Nguyệt gật đầu, tiếp tục ăn thịt gà.

Benny đi tới, nói với Bạch Nguyệt và Cố Lăng Kiệt: “Bọn họ bảo tôi tới mời hai người cùng đi qua đó.”

Bạch Nguyệt nhớ lại, lần trước mình cũng đi cùng Benny và bạn anh ta tới đây, mặc dù người lần này khác với lần trước, nhưng dù sao cũng là bạn của Benny: “Được, bên tôi có rất nhiều cá nướng, anh đưa cho bọn họ ăn trước đi.”

Bạch Nguyệt đưa cho Benny 16 xiên cá nướng, anh ta nhận lấy, đi phân phát cho các bạn của mình.

Benny lại tới, nhìn vào nồi của Bạch Nguyệt: “Hai người còn mang nồi theo sao, mùi rất thơm, là thịt gà sao? Hai người đem gà theo hả?”

Cố Lăng Kiệt nghe ra ý của Benny: “Các anh có mang theo bát không, qua đây múc một bát đi. Có điều các anh tới 8 người, có thể sẽ không đủ, con gà này không lớn lắm.”

“Đủ rồi, đủ rồi, chúng tôi mỗi người một bát, tôi đã bảo bọn họ ăn một chút gì đó để lót dạ, lát nữa sẽ ăn đồ nướng, có thể cùng nhau ăn.” Benny nói xong, quay về phía mấy người bạn của anh ta vẫy vẫy tay.

Đợi đến khi bọn họ mỗi người múc một bát, trong nồi đã không còn gì.

Cố Lăng Kiệt nhìn Bạch Nguyệt: “Em no chưa?”

“Không sao, lát nữa sẽ cùng nhau ăn đồ nướng, anh đó, đã ăn no chưa?” Bạch Nguyệt hỏi.

“Anh ăn nhiều cá rồi, hơn nữa vẫn còn mấy miếng phi lê cá mà.” Cố Lăng Kiệt vừa dứt lời, Benny lại xuất hiện phía sau bọn họ: “Hai người ăn phi lê cá sao, có thể cho tôi nếm thử một chút không? Mùi rất thơm.”

“Ồ.” Bạch Nguyệt thuận miệng đáp lại, các bạn của Benny lại xếp hàng qua đây, nhưng phi lê cá không nhiều lắm, bọn họ cũng mỗi người gắp mấy miếng cá.

Cố Lăng Kiệt và Bạch Nguyệt lại không có phần.

Bạch Nguyệt nhìn về phía cá nướng, cũng may vẫn còn mấy xiên.

Các bạn của Benny cũng không hỏi cô, trực tiếp lấy hết đi.

Bạch Nguyệt: “…”

Cố Lăng Kiệt nhìn Bạch Nguyệt: “Em đi rửa bát đi, thu dọn đồ đạc, anh dẫn em tới một nơi.”

“Được. Để em rửa bát, em rất giỏi việc này.” Bạch Nguyệt nói, chủ động cầm nồi đi đến bên hồ rửa sạch.

Cố Lăng Kiệt cũng không ngăn cản, tháo lều xuống.

“Hai người phải đi rồi à?” Benny hỏi.

Cố Lăng Kiệt gật đầu: “Tối nay chúng tôi phải đi tới nơi khác.”

“Vậy anh có thể để lại cái đó cho chúng tôi không? Bạn tôi có cả nam lần nữ, không được tiện cho lắm, có cái này che chắn sẽ rất thuận tiện.” Benny nói.

“Thật ngại quá, chỉ sợ không được tiện cho lắm, chúng tôi đi nơi khác cũng cần dùng đến nó.” Cố Lăng Kiệt trực tiếp từ chối.

“Ồ.” Sắc mặt Benny hơi khó coi.

Anh nhìn thấy Bạch Nguyệt đã rửa bát và nồi đi tới đây vội nói: “Bạch Nguyệt, cô có thể cho chúng tôi mượn nồi của cô không?”

“Ngày mai chúng tôi cũng cần dùng đến nó.” Cố Lăng Kiệt thay Bạch Nguyệt từ chối.

Benny: “…”

“Còn dụng cụ câu cá kia thì sao? Ngày mai hai người không muốn đi câu cá nữa chứ?” Benny hỏi.

“Quả thật ngày mai chúng tôi vẫn phải đi câu cá, thật ngại quá.” Cố Lăng Kiệt luôn từ chối.

“Vậy con cá kia không cần nữa đúng không? Tôi thấy, trong xô vẫn còn một con cá chép lớn.” Benny hỏi.

“Đúng là có thể cho các anh, cầm lấy đi.” Cố Lăng Kiệt nói xong, đã nhìn thấy Benny đã bắt con cá trong xô nước, để vào trong đống đồ của bạn anh ta.

Cố Lăng Kiệt thu dọn đồ đạc, Bạch Nguyệt cũng giúp đỡ anh, cuối cùng, lúc Cố Lăng Kiệt đi xuống hồ gỡ bẫy, phát hiện bên trong có bất ngờ: “Tiểu Nguyệt, em xách xô tới đây.”

Bạch Nguyệt liền xách xô qua đó ngay.

Truyện convert hay : Một Bào Tam Thai, Tổng Tài Cha Siêu Hung Mãnh

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio