Cưng Vợ Đến Tận Cùng

chương 896: thiên đường và địa ngục

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG 896: THIÊN ĐƯỜNG VÀ ĐỊA NGỤC

Mục Uyển cúi đầu, trong đầu hiện lên rất nhiều ý tưởng, cô nói: “Chắc là vậy.”

“Lục Bác Lâm? Nếu em còn yêu anh ta, anh có thể đón anh ta đến đây rồi cùng đưa ra nước ngoài.” Hình Thiên hứa hẹn nói.

Mục Uyển lắc đầu: “Anh biết mà, từ khi em gả cho anh thì em đã quyết định xóa tên người này khỏi cuộc đời em, không nói vấn đề này nữa, chúng ta đi đắp người tuyết đi, em có ít quần áo không mặc nữa, có thể đắp lên cho người tuyết mặc.”

Hình Thiên không hỏi lại, cũng không nói tiếp vấn đề này nữa.

Anh và Mục Uyển kết hôn năm năm, trong năm năm đó hầu như mỗi ngày đều bên nhau, nên anh cũng hiểu con người của Mục Uyển, chuyện gì cô đã quyết thì không ai có thể thay đổi được.

Hai người họ đi ra ngoài đắp người tuyết, Hình Thiên gạn tuyết, Mục Uyển đắp tuyết thành quả cầu tuyết, hai người hợp lực, chưa đến một giờ đã tạo được hình dáng người tuyết.

Mục Uyển trở về lấy quần áo bỏ đi không dùng, Hình Thiên tiếp tục đắp tuyết, anh muốn làm một ngôi nhà tuyết ở phía sau hai người tuyết này.

Mục Uyển cầm quần áo và ít phụ kiện quay lại, Hình Thiên đã dựng xong căn nhà tuyết rồi.

Mục Uyển quàng khăn quanh cổ người tuyết.

Hai chú chó nhìn thấy bên này có vẻ có trò vui, liền chạy đến cắn lấy khăn quàng cổ.

“Chắc là tụi nó đói bụng rồi, Hình Thiên, hay là chúng ta làm nhà và đồ ăn cho tụi nó trước.” Mục Uyển nói.

“Ừ.” Hình Thiên buông tay, đi đến chỗ xe lấy ổ chó đem ra.

Ổ chó này là do Bạch Nguyệt và Cố Lăng Kiệt cùng nhau làm, bọn họ nghĩ tới vấn đề giữ ấm nên ở bên trong và bên ngoài của ổ đều gắn thêm xốp giữ nhiệt, bên ngoài còn dán thêm lớp giấy chống thấm nước.

Mục Uyển lựa chọn đặt ổ chó ở bên cạnh phủ tổng thống.

Chó là bạn của con người, cho nên cô không muốn để nó ở quá xa, với lại, đặt ở kế bên căn nhà, dù gì cũng có thể cản bớt gió, sẽ ấm hơn.

Sau khi hai người họ làm ổ chó xong, Mục Uyển đệm vào đó ít quần áo cũ của mình.

Quần áo có thể giúp chó giữ ấm, rồi cô thêm nước và thức ăn cho chó để bên cạnh.

Hai chú chó nhìn thấy có đồ ăn, liền chạy ngay đến.

“Nhìn chúng có vẻ đói lắm nhỉ, nếu Bạch Nguyệt biết mình để cho chó của cô ấy bị đói như vậy, chắc sẽ rất buồn đây.” Mục Uyển nói đùa.

Hình Thiên nhìn hai chú chó: “Anh phát hiện thì ra Kike là con cái, Shirley là con đực.”

Mục Uyển: “…”

“Vậy có cần đổi tên của tụi nó lại không?” Mục Uyển hỏi.

Hình Thiên lắc đầu: “Cứ để vậy đi.”

Mục Uyển gật đầu nói theo: “Như vậy cũng tốt, con cái nữ cũng có thể trở thành kỵ sĩ. Hôm nay là mùng một Tết, chợ sẽ đóng cửa sớm, nếu muốn mua đồ thì giờ phải tranh thủ đi thôi.”

“Chút anh cho người mua rồi mang qua, dù sao ở nước A chúng ta cũng khá nổi tiếng.”

“Dạ, nhưng anh đừng mua loại nấu sẵn rồi, em sẽ nấu.” Mục Uyển tiếp tục đắp người tuyết.

Hình Thiên gọi người mua thực phẩm mang đến.

Hơn ba giờ chiều, tuyết ngừng rơi.

Trời vẫn âm u không có ánh mặt trời, Mục Uyển và Hình Thiên cũng đã hoàn thành xong người tuyết.

Hai người nghỉ ngơi trong phòng khách, khó khăn lắm mới được hưởng thụ khoảng thời gian thoải mái như vậy.

Mục Uyển ngồi xuống bên cạnh Hình Thiên, gác tay lên vai anh, cằm cô gác lên vai còn lại của anh: “Anh Thiên, em muốn coi phim người quỷ tình chưa phai.”

“Ừ, được, để anh tìm xem.” Hình Thiên tìm trong mấy cái ứng dụng xem phim, sau khi tìm thấy, anh bật chế độ xem phim gia đình, rồi kết nối trên máy tính.

Bốn giờ hơn, chuông cửa vang lên.

Hình Thiên nhìn sang Mục Uyển đang nằm trên người anh, nhẹ nhàng nói: “Em ngồi xuống trước, anh ra mở cửa.”

“Để em đi.” Mục Uyển đứng lên, đi ra mở cửa.

Đứng ngoài cửa là người của Hình Thiên, trên tay cầm mấy túi đồ, thấy cô liền cung kính gật đầu nói: “Chúc mừng năm mới tổng thống phu nhân, đây là thực phẩm tổng thống dặn mua.”

“Vất vả cho cậu rồi, cám ơn cậu.” Mục Uyển nói.

“Không vất vả, có việc gì cứ dặn dò tôi là được.” Thuộc hạ của Hình Thiên cười nói: “Tôi đây đi.”

“Đợi chút.” Mục Uyển xoay người, lấy ra một bao lì xì, bên trong có một triệu rưỡi, đưa cho thuộc hạ của Hình Thiên: “Chúc mừng năm mới cậu.”

Người đó vui vẻ nhận lấy: “Tổng thống, tổng thống phu nhân, chúc mừng năm mới, tôi đi nhé.”

Mục Uyển gật gật đầu, nhìn thuộc hạ của anh rời đi rồi mới đóng cửa lại.

Cô cầm túi thực phẩm đến chỗ tủ lạnh, Hình Thiên mua rất nhiều gì thứ, có thịt heo, bò, dê, cánh gà, nguyên con gà, ức vịt, gan vịt, khô bò, trứng gà, cà chua, dưa leo, cà rốt, củ cải, cải xanh, cần tây, mộc nhĩ, nấm hương, nấm đùi gà, móng heo, chân gà, và còn món không thể thiếu, đó chính là lòng heo.

Mục Uyển bất lực nhìn Hình Thiên: “Anh mua nhiều như vậy, hai chúng ta ăn đến mùng ba Tết vẫn chưa hết.”

“Tết nhất nên ăn ngon chút, nấu nhiều chút, cùng lắm thì mình ăn một ngày năm bữa, trong bếp có lò vi sóng, có thể làm món nướng, buổi tối coi xong phim, chúng ta có thể nướng đồ ăn, đúng rồi, anh quên nhắn mua hai thùng bia.” Hình Thiên vừa cười vừa đứng dậy nói.

Mục Uyển cũng muốn uống bia, vừa ăn món nướng vừa uống bia, chỉ mới nghĩ đến thôi đã thấy rất hạnh phúc: “Vậy em xử lý món lòng trước, cái này làm tốn thời gian, anh xem phim trước đi.”

“Em không xem sao?” Hình Thiên hỏi.

Mục Uyển nhìn lướt qua ti vi: “Thôi, em không xem nữa, anh xem xong kể kết cục cho em biết là được.”

“Trước đây em chưa xem à? Bộ phim này lâu lắm rồi.” Hình Thiên ngạc nhiên.

“Chưa, em nghe nói rất hay, nhưng vẫn chưa xem.”

“Kết cục là nhân vật nam chính lên thiên đàng, hôn tạm biệt nhân vật nữ chính, đợi đến ngày nhân vật nữ chính cũng lên thiên đàng, hai người họ mới trùng phùng.” Hình Thiên kể, trước đây anh cũng chỉ tình cờ xem qua, còn hôm nay là muốn xem cùng với Mục Uyên mà thôi.

“Kết cục là vậy à.” Mục Uyển có chút thất vọng.

Cô sau này chắc chắn sẽ bị xuống địa ngục, Hình Thiên sẽ lên thiên đàng chăng.

Thiên đàng và địa ngục là khoảng cách xa nhất, cũng giống như cô và Hình Thiên, giữa hai người họ có một cái gì đó không thể vượt qua được.

Cô không thể hiện ra ngoài, rồi cầm phần lòng lợn đi làm sạch.

Làm sạch lòng lợn rất phiền phức, phải dùng muối chà qua mấy lần, rồi rửa nước mấy lần, rồi lại lộn ngược trở lại để làm sạch phần bên trong.

Nếu không rửa sạch, khi nướng sẽ có mùi khó chịu, ảnh hưởng đến khẩu vị.

Mục Uyển muốn Hình Thiên ăn món ngon nhất, cho nên cô rất cẩn thận trong khâu làm sạch, phải hơn nửa tiếng đồng hồ sau mới bắt đầu nướng.

Cô chỉ mới bắt đầu nướng hơn mười phút, trong bếp đã ngào ngạt hương thơm.

Hình Thiên bước vào bếp, lúc này Mục Uyển đang làm sốt chấm ăn chung.

Cô nhìn thấy Hình Thiên, mỉm cười nói: “Anh đợi thêm nửa tiếng nữa nhé, xong em sẽ gọi anh.”

Hình Thiên dịu dàng nhìn cô.

Anh biết cô biết nấu ăn, nhưng không biết là cô lại nấu giỏi như vậy.

Sau này cô sẽ ở bên cạnh người cô yêu, lúc đó anh có muốn qua đó ăn cơm chung… thì cũng không thích hợp nữa…

Truyện convert hay : Duy Kiếm Độc Tôn

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio