CHƯƠNG 910: EM CHỈ CẦN NGHE LỜI ANH LÀ TỐT RỒI
"Em đã sắp xếp lại những tấm ảnh, lát nữa em gửi cho anh một bản, toàn bộ ảnh chụp khi chúng ta kết hôn, đều ở chỗ của anh nhỉ, lát nữa anh cũng gửi cho em một bản nhé." Mục Uyển nhẹ nhàng nói.
"Anh biết rồi, toàn bộ đều gửi cho em, đêm nay em phải vất vả một chút rồi." Hình Thiên nói có chút thương tiếc.
"Không vất vả, đây đều là chuyện của em, có điều, ngày mai số tiền phải gửi cho Công ty HSH, anh có đủ không?" Mục Uyển lo lắng hỏi.
" Ba giờ trước Bạch Nguyệt gọi điện thoại cho anh, bọn họ chuẩn bị cho anh 1500 tỷ, nếu không đủ, bọn họ sẽ chuyển thêm nữa." Hình Thiên giải thích cho cô.
Mục Uyển trong lòng áy náy, buổi tối hôm giao thừa, cô còn cãi nhau với Bạch Nguyệt, vậy mà đến thời điểm mấu chốt, Bạch Nguyệt không tính toán chút nào liền giúp cô.
"Cô ấy thật sự rất hoàn hảo." Mục Uyển thực lòng nói, "Mắt nhìn người của anh thật tốt."
Hình Thiên nhìn Mục Uyển một lúc lâu, cũng không phủ định lời cô nói.
Ánh mắt của anh tất nhiên là tốt rồi, ví dụ như bị Bạch Nguyệt hấp dẫn, còn có, thích cô ấy.
Cả đêm, Mục Uyển đều không ngủ, ngồi đọc những vấn đề mà Hình Thiên chuẩn bị cho cô.
Hình Thiên làm việc thật sự rất tỉ mỉ, nhiều chuyện cô không nghĩ đến, anh đều chuẩn bị cả.
Cô không muốn ly hôn, muốn ở cùng với Hình Thiên, mặc dù anh không yêu cô, cô cũng tình nguyện ở bên cạnh anh giống như một cô em gái vậy.
Sáu rưỡi sáng hôm sau. Khi cô ra khỏi phòng đã thấy Hình Thiên ngồi trên bàn ăn .
Đôi mắt anh thâm cuồng, nhìn qua là biết cả đêm không ngủ.
Anh nhìn cô mỉm cười:"Dậy còn sớm hơn so với tưởng tượng của anh."
"Anh cũng thế ." Mục Uyển cũng không nói thêm gì cả đêm qua cô không ngủ, ngồi xuống đối diện với Hình Thiên.
Chị Lâm bưng đồ ăn sáng lên cho Mục Uyển.
Cô im lặng dùng bữa, Hình Thiên cũng không hỏi gì, chờ cô cơm nước xong, lúc này Hình Thiên mới nói: "Anh hẹn người làm chứng lúc 9 giờ, như vậy 8 giờ 30 chúng ta sẽ đến bệnh viện , trực tiếp sắp xếp lần công kích đầu tiên của bọn họ."
Mục Uyển gật đầu.
Hình Thiên biết, khi phát trực tiếp cô sẽ trông thấy rất nhiều tin nhắn, cũng bị bóc trần hết những vết sẹo trước đây, anh cảm thấy đau lòng, cầm lấy tay cô.
Tay của cô rất lạnh.
"Làm sao lại lạnh như vậy, lát nữa nhớ mặc thêm quần áo, bên ngoài trời còn lạnh hơn so với trong nhà." Hình Thiên nhắc nhở.
"Vâng." Mục Uyển tùy ý để anh nắm tay, cô tham lam hưởng thụ sự ấm áp của anh.
Hình Thiên buông lỏng tay cô đi lên tầng.
Mục Uyển đoán anh cũng đi thay quần áo, cô về phòng mình, mặc thêm bộ quần áo giữ nhiệt, lúc đi ra,đã thấy Hình Thiên chờ ở cửa phòng cô, đưa cho cô cái găng tay da thật dày: "Bên trong ấm rồi , đeo vào đi."
"Anh đưa găng tay cho em, thế còn anh thì sao?" Mục Uyển lo lắng hỏi.
"Có khi nào em thấy tay anh lạnh chưa, trước kia khi mùa đông anh chỉ mặc mỗi một bộ quần áo còn không thấy lạnh, hiện tại mặc nhiều như vậy, không mang cái găng tay cũng không lạnh đâu." Hình Thiên nhẹ nhàng nói.
Hình Thiên cầm lấy tay, đeo găng vào giúp cô: "Phía sau anh còn sửa lại mấy chục cái vấn đề, hiện tại nếu em có thời gian, thì học thuộc đáp án đi ."
Mục Uyển gật đầu.
Khi cô đang học thuộc đáp án, Hình Thiên về phòng làm việc, chuẩn bị lần cuối cùng.
Đến thời điểm chứng minh, Mục Uyển cởi toàn bộ quần áo trên người, mấy người phụ nữ làm chứng xem sét so sánh cô với người trong video, cẩn thận, thảo luận, rồi ghi chép lại toàn bộ.
Bọn họ kiểm tra thật cẩn thận, xem xét khoảng nửa tiếng, mới đưa ra kết quả người trong video không phải là Mục Uyển.
Người của Hình Thiên đích nhanh chóng đem kết quả này phát lên trên mạng.
Mục Uyển mặc quần áo vào xong, thì Hình Thiên bước vào, đưa cho cô một cốc trà gừng nóng.
Mục Uyển bình tĩnh ngồi trong phòng kiểm tra, không biết có phải nguyên nhân bởi vì ngày hôm qua không ngủ hay không, vẫn nên đọc thêm vài lần nữa, hiện tại đầu óc cô đều trống rỗng.
Cô nhận lấy cốc trà gừng Hình Thiên đưa cho.
"Người Công ty HSH đã xuống làm việc , có đói bụng không?" Hình Thiên nhỏ giọng hỏi.
Mục Uyển bất ngờ cười: "Hiện tại chưa đến 10 giờ, làm sao đói bụng được chứ."
Hình Thiên ngồi bên cạnh, tay tự nhiên khoác lên vai cô: "Tranh thủ ngủ một lát, lát nữa đến giờ phát trực tiếp, anh gọi em, giá trị nhan sắc của em, cũng đủ để vượt qua thử thách rồi."
Mục Uyển đầu tựa vào vai anh: "Chẳng mấy khi anh khen em đẹp."
"Đâu phải do anh khen mới đẹp, trời sinh đã thế rồi." Hình Thiên liếc nhìn cô vừa cười vừa nói.
Mục Uyển cũng cười, nhắm mắt lại.
Con người đôi khi rất kỳ quái, rõ ràng biết có một số việc làm vào buổi sáng sẽ tốt hơn, không nên buổi tối thức đêm làm, chờ đến buổi sáng mới hối hận, vì sao buổi tối đi ngủ sớm, để đến buổi sáng thì học, hiệu quả sẽ tốt hơn.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cô mệt muốn chết, thế mà, trong đầu lại cô cùng sinh động, không ngủ được.
Lý trí nói, hiện tại nên đi ngủ một lát, Chờ đến khi tinh thần tốt hơn, nhưng càng nghĩ như vậy, lại càng không ngủ được.
"Ngủ thế này không thoải mái sao? Hay bây giờ chúng ta về nhà, anh bảo người ta mang thiết bị tới phát trực tiếp tại biệt thự, vẫn còn kịp." Hình Thiên lo lắng nói.
Mục Uyển đứng dậy, nhìn về phía anh: "Anh Thiên, nếu lần này hát trực tiếp thất bại, sẽ như thế nào? Anh sẽ ly hôn với em sao, sẽ bị những người ủng hộ em phỉ nhổ, nhưng nếu anh không ly hôn, lại sẽ bị những người phản đối em công kích."
"Đừng nghĩ nhiều như vậy, chúng ta không nhất định sẽ thất bại, khi làm bất cứ chuyện gì đều có sự mạo hiểm, người thắng làm vua kẻ thua làm giặc, đây chính là chân lý, đừng sợ." Hình Thiên trấn an cô.
Cô không thể nào không sợ được, cô còn đang có loại dự cảm không lành, luôn cảm thấy lần phát trực tiếp này không đơn giản như vậy.
Nửa tiếng sau, trên mạng internet đã muốn có người công kích Mục Uyển , so với trong tưởng tượng càng mãnh liệt hơn, mấu chốt là, còn tung ra rất nhiều ảnh chụp cũ của Mục Uyển cùng với Lục Bác Lâm.
Một giờ sau, Mục Uyển ngồi trước máy phát trực tiếp, gương mặt tươi cười, còn chưa kịp nói chuyện, phía bên dưới tin nhắn của cư dân mạng đã bùng nổ .
"Làm sao loại người ghê tởm vậy, còn có mặt mũi cười."
" Nhất phẩm phu nhân gì chứ, ta thấy là nhất phẩm ghê tởm thì có."
"Dung mạo cô xấu như quỷ ấy, buông tha cho tổng thống đi, để đấy cho tôi."
"Đây là Bạch Liên Hoa trong truyền thuyết sao?"
"Da mặt còn dày hơn tường thành , thế mà cũng dám phát trực tiếp."
"Cút trở về nước M của cô đi, đàn bà nước M đều là đồ đê tiện TM."
"Các ngươi không cần công kích lung tung, suy nghĩ kỹ một chút đi, đã chứng minh rồi, phu nhân tổng thống vô tội, bị người khác hãm hại."
"Chồng cô ta là tổng thống, nơi chứng minh đều là nhà cô ta, nội dung được chứng thực có thể tin được hay không? Ảnh chụp và video chúng ta đều tận mắt xem rồi."
". . . . . ."
Mới mười giây, số tin nhắn đã lên tới gần mười nghìn tin.
Mục Uyển nhìn lướt qua, hít sâu một hơi.
"Không nên nhìn tin nhắn, em chỉ cần nghe lời anh nói là tốt rồi, anh sẽ đọc các vấn đề cho em." Hình Thiên nói với Mục Uyển qua tai nghe Bluetooth.
Mục Uyển cố gắng làm mình bình tĩnh lại.
Hình Thiên căn cứ tin nhắn trên mạng đặt ra các câu hỏi, Mục Uyển trả lời theo tiêu chuẩn.
Tất cả vấn đề, đều trong dự kiến của Hình Thiên, bọn họ còn thuê người lên mạng đi sao chép, đi công kích, đi giải thích, lôi kéo được rất nhiều fan qua đường.
Tình hình chung vẫn tốt đẹp, 80% số người, đều đứng ở bên phía Mục Uyển, tin tưởng Mục Uyển trong sạch.
Vì phải phát trực tiếp, cơm trưa Mục Uyển cũng không ăn, sợ khi cô đi lại hết người ủng hộ.
6 giờ 10 phút buổi chiều, antifan tự dưng lại kéo đến.
Hình Thiên nhìn những tin nhắn của antifan, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi. . . . . .
Truyện convert hay : Vô Địch Từ Thần Cấp Đoạt Lấy Bắt Đầu