CHƯƠNG 934: CÔ NÓI XEM, CÔ VỚI TÔI CÓ QUAN HỆ GÌ
Mục Uyển mím chặt môi, nắm chặt quả đấm, sắc bén nhìn anh ta.
Cho dù cô ta tức giận, cho dù cô ta phát cáu cũng không thay đổi được gì, có thể vì bản thân tranh thủ được điều gì?
Không có bất cứ gì cả.
Hạng Thịnh Duật chỉ xem cô ta như một thằng hề, nhìn cô ta nhảy tới nhảy lui trên xà nhà, lộ ra đủ các loại trò hề.
Đã như vậy thì cô ta chỉ có thể nhắm mắt mà chịu đựng, kiên trì đến cùng thôi.
“Vậy sau này anh dịu dàng một chút, anh cầm như vậy, nhất định sẽ rất đau.” Mục Uyển nói.
Trong mắt của Hạng Thịnh Duật lóe lên tia thương tiếc,nhưng rất nhanh biến mất, Mục Uyển căn bản không nhìn thấy.
“Biết rồi, ăn chút đồ ăn trước đi, cô có thể nghỉ ngơi rồi, lúc ăn cơm, tôi còn có chuyện muốn nói với cô.” Hạng Thịnh Duật trầm giọng nói, ôm Mục Uyển đi.
Nếu như cô ta bảo anh ta thả cô xuống thì chắc chắn anh ta cũng sẽ không thả.
“Hạng Thịnh Duật, thật ra anh phục vụ rất tốt, trong số đàn ông thì anh cũng coi như là người có thiên chất, thể lực cũng không tệ.” Mục Uyển mở miệng tán dương, nhưng trong mắt ngược lại không hề có nửa điểm ý cười.
“Nói rất dễ nghe.”
“Con gái của Lan Ninh phu nhân chính là bị anh chinh phục như vậy à?” Mục Uyển khiêu khích.
“Hình Thiên chẳng lẽ không dạy cô, đừng bao giờ coi người khác là kẻ ngốc, đặc biệt là người thành công, không có một tên ngốc nào sẽ thành công.” Hạng Thịnh Duật ý vị sâu xa nói, đi vào nhà, đem cô ta đặt trên ghế.
Cô ta có thể hiểu rõ sự thành công, anh ta và phu nhân Lan Ninh cũng đã giao dịch phải không?
Hạng Thịnh Duật đem văn kiện trong tay đưa cho cô: “Nhìn xem.”
“Đây là gì?” Mục Uyển không hiểu hỏi.
“Hợp đồng lao động Bộ ngoại giao, cô không phải muốn đến Bộ ngoại giao à? Nếu như vừa bắt đầu đã cho cô nhận chức nhà ngoại giao chỉ sợ rất nhiều người không phục, đợi thêm một năm, tôi sẽ cân nhắc giao chức nhà ngoại giao cho cô.” Hạng Thịnh Duật nói.
Mục Uyển nhíu mày, hoài nghi hỏi: “Không phải anh lúc đầu từ chối tôi à?”
“Sau này tôi có suy nghĩ lại, cô đã là người phụ nữ của tôi rồi, tôi muốn tặng một lễ vật cho người phụ nữ của tôi, chẳng qua là Bộ ngoại giao, tôi chỉ cần nói một câu là cô có thể đi vào.” Hạng Thịnh Duật cười nói, ngồi xuống ghế, ánh mắt sáng quắc nhìn cô.
Mục Uyển không muốn trở thành người phụ nữ của anh ta, nhưng anh ta đã dùng thủ đoạn mạnh mẽ để đạt được.
Cô ta chán ghét cùng với phỉ nhổ bản thân mình như vậy, cắn chặt răng, giễu cợt một tiếng: “Anh không sợ phu nhân Lan Ninh biết được quan hệ của chúng ta sao?”
“Chỉ cần vợ của Tổng thống tương lai là con của cô ta, cô cho rằng cô ta sẽ để ý sao? Huống chi, tôi và cô có quan hệ gì?” Hạng Thịnh Duật truy hỏi.
Mục Uyển mím chặt môi, không có trả lời câu hỏi của anh ta: “Tôi đói rồi, lúc nào thì ăn cơm?”
Hạng Thịnh Duật nhíu mày: “Bây giờ ăn.”
Anh ta đứng lên, nói vào khoảng không: “Mang thức ăn lên.”
Mục Uyển lúc này mới ý thức được, có người đang theo dõi bọn họ.
Không, không thể là theo dõi được mà chính là người của Hạng Thịnh Duật đang nhìn bọn họ, vậy một màn ở Ôn Tuyền kia?
“Ở Ôn Tuyền không có ai thấy.” Hạng Thịnh Duật sâu kín nói.
Trong lòng Mục Uyển trầm xuống, phòng bị nhìn chằm chằm anh ta.
Mỗi lần cô ta nghĩ gì, anh ta làm sao có thể đoán được, là lắp cái gì ở trong đầu cô sao?
Người của Hạng Thịnh Duật mang thức ăn lên, mỗi người một phần.
Có một bát canh bồ câu, một bát thịt kho tàu, một dĩa cá hấp trứng muối, còn có một dĩa trứng xào cà chua và một chén cơm.
“Ăn cơm đi, tôi cũng đói rồi.” Hạng Thịnh Duật tự mình ăn.
Mục Uyển cầm lấy đôi đũa, nhưng không động tay.
“Sao vậy? Sợ tôi hạ độc à? Giết chết cô cũng đơn giản với giết chết một con kiến vậy, tôi cần phải hạ độc sao?” Hạng Thịnh Duật trêu chọc nói.
Mục Uyển nghĩ cũng đúng, anh ta muốn giết cô ta, chỉ cần một phát súng là được, anh ta mạnh hơn cô ta, có cách để nhìn cô ta đau khổ hơn.
Cô ta cúi đầu, ăn cơm.
“Bộ ngoại giao bên kia, cô chuẩn bị lúc nào thì đi làm, tôi đã sắp xếp hết rồi, cô muốn chờ qua Tết đi làm cũng được, dù sao bây giờ trời cũng rất lạnh.” Hạng Thịnh Duật thong dong nói.
Ngữ khí nhẹ nhàng, giống như chỉ là một thân phận trợ lí, chỉ để cho cô ta vui đùa chút thôi.
Anh ta một chút cũng không quan tâm.
“Tôi muốn nhanh chóng đi làm, nếu không ở nhà sẽ buồn chết mất.”
“Nhà họ Hạng cũng không thiếu yêu ma quỷ quái chơi cùng với cô, cô còn sợ buồn chết sao.” Hạng Thịnh Duật ý vị sâu xa cười nói.
“Đừng quên, anh cũng mang họ Hạng.”
“Ha, Mục Uyển, cô biết vì sao mẹ cô không thích cô đến như vậy, muốn dồn cô vào chỗ chết không?” Hạng Thịnh Duật nói, trong mắt lóe lên tia sáng khác thường.
“Vì sao?” Mục Uyển thật không hiểu.
“Cô không phải là con gái ruột của mẹ cô, đương nhiên bà ta sẽ ghét cô rồi.” Hạng Thịnh Duật cười nói.
Mục Uyển kinh ngạc, không thể tin nhìn Hạng Thịnh Duật, có rất nhiều ý nghĩ phức tạp tuôn ra từ trong đầu cô.
Qúy tộc nước M cho phép kết hôn họ hàng gần, giống như thời cổ đại của nước A vậy, giữa Hoàng thất với nhau thì sẽ ưu tiên cho quan hệ máu mủ thuần chính.
Hiện tại khoa học kĩ thuật phát triển, bọn họ có thể thông qua việc sàng lọc gen, đứa trẻ không có vấn đề gì, đó cũng là vì để củng cố quyền lực.
Cho nên, cho dù cùng với Hạng Thịnh Duật phát sinh quan hệ, cô ta cũng không có rối rắm vì vấn đề này.
Cô ta không có nghĩ đến, cô thế mà lại không có chút quan hệ nào với Hạng Thịnh Duật.
“Mẹ tôi là ai?” Mục Uyển hỏi.
“ Mẹ cô là người hầu hạ bên cạnh Hạng Tuyết Vi, lúc Hạng Tuyết Vi còn trẻ chơi loạn ở bên ngoài, dẫn đến vô sinh, nhưng vì muốn có đứa con của nhà họ Hạng, cho nên, mới ép buộc chồng mình và người hầu hạ đó chung phòng với nhau, để cho người hầu đó sinh ra cô, nhưng bà ta không nghĩ đến là, chồng mình lại yêu người đàn bà đó, trong lúc nóng giận, đã ném người đàn bà đó vào sông mà chết đuối.” Hạng Thịnh Duật giải thích.
“Những lời anh nói đều là thật?” Mục Uyển làm sao không tin như vậy?
“Ba cô sa sút như vậy cũng là do Hạng Tuyết Vi làm, bà ta bức ba cô và ông cô thoát khỏi quan hệ cha con, hiện tại khoa học kĩ thuật không phải rất phát triển sao, cô và Hạng Tuyết Vi có thể đi làm xét nghiệm, thì có thể biết được bản thân cô có phải là con gái của bà ta hay không, cho nên, việc tập kích tối hôm qua, 99% là do Hạng Tuyết Vi làm.” Hạng Thịnh Duật sâu kín nói.
“Thì ra anh lót đệm dài như vậy là để cho ba mẹ anh trước tiên thoát khỏi diện tình nghi?” Mục Uyển nhếch miệng, châm chọc nói.
“Tôi đã hỏi bọn họ rồi, bọn họ nói không có làm, cô vừa mới trở về liền giết cô, khả năng nghi ngờ bọn họ làm là rất lớn, làm sao có thể sẽ làm như vậy được.”
“Tôi vẫn không tin Hạng Tuyết Vi có thể thuyết phục được chú Tăng ra tay, bà ta không cần phải hãm hại cậu của tôi đâu, chẳng lẽ bà ta với anh là đứng chung một thuyền?” Mục Uyển hoài nghi hỏi.
“Đừng coi thường bà ta, bà ta không phải là ngọn đèn đã cạn dầu, đây cũng là chỗ tài trí của bà ta, về phần mục đích của bà ta ư? Xem bà ta làm thế nào tìm được, bên cạnh bà ta không phải còn cậu bé hai tuổi hay sao? Bà ta khẳng định sẽ trù tính cho con trai của mình.”
“Anh không phải nói bà ta không có khả năng sinh con sao?” Mục Uyển nhíu mày.
“Đồ ngốc của tôi ơi, hai mươi sáu năm trước là không có khả năng sinh con, nhưng hiện tại y học phát rồi, chỉ cần lấy trứng và tinh trùng kết hợp lại với nhau là được, muốn có con vẫn rất đơn giản. Không tin cô làm xét nghiệm hai mẹ con bọn họ xem, thì biết có thật không.” Hạng Thịnh Duật khẳng định nói, trong mắt lóe ra tia sáng khác thường.
Truyện convert hay : Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân