CHƯƠNG 938: TRONG LÚC SỐNG CHẾT, CHUYỆN GÌ CŨNG KHÔNG QUAN TRỌNG
Nhóm trợ lý bắt đầu bận rộn, bọn họ chủ yếu là giúp bộ Ngoại giao xử lý vài chuyện, có chuyện cũng sẽ đi theo quan chức ngoại giao trong nước ra nước ngoài để giúp đỡ vài chuyện vặt và việc hậu cần, còn có một số người của bộ ngoại giao túc trực ở nước ngoài, ở các đại sứ quán.
Nước M là một nước trung lập, hầu như mỗi quốc gia đều có đại sứ quán, bộ trưởng Bộ Ngoại Giao có quyền rất lớn, có thể khống chế tất cả ngoại viện của nước M, chuyện này cũng đủ hấp dẫn với Lan Ninh phu nhân rồi.
Sau khi cô ta đọc được tin tức thì đi ra ngoài gọi điện cho Hình Thiên.
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng tút tút, cơ bản là không gọi được.
Một người đàn ông vẻ mặt ngượng ngùng đi đến phòng làm việc của trợ lý, nói với nhóm trợ lý là nước Z đã xảy ra bạo loạn, quân đội làm phản, tôi cần một trợ lý đi với tôi đến nước Z, ai trong số mọi người tự nguyện đi.
"Trời ạ. bao loạn lớn như vậy thì gặp người là chết người, tôi không đi."
"Nước chúng ta và nước Z không phải luôn có quan hệ tốt à? Sao lại cần đến Phó bộ trưởng là anh đi đàm phán chứ?" Có trợ lý không hiểu.
"Cô cũng biết nước ta và nước Z có quan hệ không tệ, bây giờ quân đội đang bao vây đại sứ quán nước M, mới cần bộ ngoại giao chúng ta đến đàm phán, nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, hoàn thành sẽ được thưởng, ai đồng ý đi." Phó bộ trưởng nói thêm lần nữa.
Mục Uyển vào cửa, nghe thấy phó bộ trưởng nói vậy thì không hề suy nghĩ, trực tiếp nói: "Tôi đi."
Nhóm trợ lý quay đầu nhìn cô ta, trong đó có một nữ trợ lý tóc ngắn khinh bỉ mũi môi: "Mới tới đã khoe mẽ rồi."
Mục Uyển sắc bén nhìn về phía cô gái nói chuyện: "Không phải tôi khoe mẽ, hay là cô đi? Tôi nhường cơ hội này cho cô."
Vẻ mặt cô gái lập tức trắng bệch: "Tôi còn chồng con, không thể so với cô một thân một mình muốn làm gì thì làm được."
"Vậy thì ngậm miệng lại." Mục Uyển lạnh lùng nói.
Cô gái tóc ngắn không nói nữa, xoay người liếc mắt một cái.
"Đưa thông tin của cô cho tôi, bây giờ sẽ làm thủ tục xuất ngoại, cô có hai giờ về chuẩn bị hành lý." Phó bộ trưởng nói.
"Được." Mục Uyển đưa chứng minh cho phó bộ trưởng, cô ta xách túi ra ngoài, xuống lầu, vừa đi ra khỏi tòa nhà bộ ngoại giao.
"Đợi chút." Phó bộ trưởng đuổi theo.
Mục Uyển không hiểu nhìn Phó bộ trưởng.
Phó bộ trưởng trả chứng minh lại cho cô ta: "Tình huống đặc biệt, cô không thể đến nước Z."
"Tại sao?" Mục Uyển hơi mất bình tĩnh.
"Không sao cả, phía trên có lệnh, có lẽ là do đây là ngày đầu tiên cô đi làm, kinh nghiệm vẫn chưa đủ!" Phó bộ trưởng nói xong thì xoay người rời đi.
Mục Uyển cầm giấy chứng minh, sững sờ tại chỗ, phía trên có lệnh? Hạng Thịnh Duật.
Cô nổi giận, gọi điện thoại cho Hạng Thịnh Duật.
Hạng Thịnh Duật không nghe cúp máy.
Cô càng nổi giận hơn, tiếp tục gọi, Hạng Thịnh Duật đã tắt điện thoại.
Bây giờ thì cô chắc chắn là Hạng Thịnh Duật cố ý.
Anh không để cô đến nước Z, không sao, cô tự đi.
Cô ra cửa, bắt xe đi thẳng đến sân bay.
"Xin lỗi, bởi vì vấn đề chiến tranh của nước Z, hiện tại tất cả chuyến bay đến nước Z đều ngừng bay, không được quay về, xin lỗi." Nhân viên bán vé máy bay mỉm cười nói.
"Bây giờ tôi muốn đến nước Z, có cách nào không?" Mục Uyển tiếp tục hỏi.
"Chuyện này, rất tiếc là không có cách nào cả." Nhân viên bán vé tiếp tục mỉm cười nói.
Mục Uyển ủ ũ, bây giờ muốn đến nước Z thì phải được quốc gia sắp xếp.
Trong đầu cô lóe lên, cô gọi điện cho Bobby.
"Alo, Bobby, tôi là Mục Uyển." Mục Uyển nói.
"Cô thật giỏi, nghe nói hôm nay cô đi làm ở bộ ngoại giao." Bobby khen ngợi nói.
"Nước M là nước theo chế độ quân chủ, quý tộc vốn rất có quyền thế, với khả năng của nhà họ Hạng, tôi vào bộ ngoại giao có gì khó đâu. Bây giờ tôi cần anh giúp đỡ."
"Cô nói đi."
"Tôi muốn đến nước Z, anh có thể sắp xếp máy bay cho tôi không? Tôi cần đi ba ngày, ba ngày sau lại đón tôi về từ chỗ cũ. Mất bao nhiêu tiền anh cứ ra giá." Mục Uyển trầm giọng nói.
"Bây giờ nước Z đang bạo loạn, cô có nhầm không, muốn đi chịu chết sao?" Bobby ngạc nhiên hỏi.
"Tôi có lý do không thể không đi." Mục Uyển trả lời chắc nịch.
"Cô chết thì không còn ai hợp tác với tôi." Bobby uyển chuyển từ chối.
"Nếu như anh ấy chết, tôi cũng sẽ không thể hợp tác với anh, tôi sẽ chết theo anh ấy." Mục Uyển kích động nói.
"Anh ấy mà cô nói là ai?" Bobby tò mò hỏi.
"Chuyện này anh không cần biết, có sắp xếp được hay không?" Mục Uyển trực tiếp hỏi: "Không được thì tôi còn nghĩ cách khác."
"30 tỷ, tôi sẽ để người đi cùng cô." Bobby nói.
"Được, một lát nữa tôi sẽ chuyển khoản cho anh, anh mau chuẩn bị máy bay và người đi." Mục Uyển nói xong thì cúp điện thoại, chuyển cho Bobby 30 tỷ.
Cô không có nhiều tiền như vậy, chỉ có thể dùng tiền mà Hình Thiên cho cô.
Hai giờ sau cô đã có mặt tại sân bay bí mật rồi, Hạng Thịnh Duật gọi điện thoại đến. Cô cúp điện thoại, nhắn cho Hình Thiên một tin nhắn: "Bây giờ em đang đến nước Z giúp đỡ anh, thấy tin nhắn thì gọi lại cho em."
Cô gửi tin nhắn xong thì Hạng Thịnh Duật gọi điện thoại đến, cô trực tiếp ném điện thoại vào trong túi xách, lên máy bay.
"Phu nhân, tôi và số 004 sẽ đi với cô, đảm bảo an toàn cho cô từ bây giờ, sau 48 tiếng thì chúng ta sẽ đến nơi lên máy bay. Bây giờ cần một ít thời gian kiểm tra máy bay, máy bay sẽ dừng lại thêm mười phút, sẽ không quá lâu." Số 003 nói, xem thời gian kiểm tra.
Mục Uyển cảm giác rất áy náy, cô chỉ đến một mình, không ngờ Bobby còn tìm người đến bảo vệ cô.
Lần này rất nguy hiểm, có thể sẽ không còn mạng, cô không muốn liên lụy người khác.
Nhưng mà cũng vì lý do cá nhân, cô muốn cứu Hình Thiên ra.
"Hai người đưa số tài khoản cho tôi, tôi chuyển cho mỗi người một tỷ bảy." Mục Uyển nói.
"Không cần, bảo vệ cô là nhiệm vụ của chúng tôi." Số 003 từ chối nói.
"Không phải là cho hai người, là cho vợ con và cha mẹ của hai người, nếu như hai người xảy ra chuyện, ít nhất bọn họ cũng có thể sống tốt một chút. Tôi chưa chắc đã về được, bây giờ chuyển tiền cho các anh." Mục Uyển chắc chắn nói.
003 và 004 liếc nhìn nhau.
"Tôi có tiền, hai người không lấy thì phí, lấy thì tôi sẽ yên tâm hơn một chút, các anh cũng yên tâm hơn một chút." Mục Uyển tiếp tục nói.
"Vậy cảm ơn phu nhân." 003 nói.
Hai người đưa tài khoản cho Mục Uyển, Mục Uyển dứt khoát chuyển tiền cho họ.
"Từ đây đến nước Z ít nhất cũng mất 12 tiếng, phu nhân ngủ trước đi, thức dậy tôi sẽ chuẩn bị đồ ăn cho phu nhân."
"Được, làm phiền hai người." Mục Uyển nói, đầu hơi đau, nằm trên giường đeo tai nghe.
Cô ta không thích đi máy bay, mỗi lần đi máy bay lỗ tai sẽ khó chịu.
Mười hai giờ, đến đó có lẽ sẽ bị lệch múi giờ, đến lúc đó không phải là đến giúp Hình Thiên mà là đi cản trở, cô chỉ biết chán ghét bản thân.
Truyện convert hay : Cùng Kiều Gia Rải Cái Kiều