CHƯƠNG 988: NGƯỜI PHỤ NỮ TỪNG NGỦ VỚI TỔNG THỐNG
Từ nhỏ đến lớn, có ba người đàn ông tiến vào trái tim cô.
Một là anh Húc Dương, anh trai hàng xóm luôn bảo vệ cô, cuối cùng vì cô mà chết, hai là Lục Bác Lâm, ba là Hình Thiên.
Mà Mặc Uyên… rất giống… Húc Dương.
Ngũ quan dịu dàng, nụ cười ấm áp, chín chắn, khí chất hướng nội cùng ánh mắt khiến người khác cảm thấy thoải mái…
Mũi Mục Uyển cay cay, có cảm giác sụp đổ không thể khống chế, trong mắt đều giăng kín sương mù.
“Xin lỗi hôm nay tôi không thể tiếp chuyện được.” Cô xoay người ra khỏi phòng bao, đi thẳng về phía trước, dựa vào tường bên hành lang.
Từng hình ảnh về ký ức trôi qua đầu cô.
Tại sao, tại sao lại nhớ anh Húc Dương như vậy?
Trên thế giới này, anh ấy là người duy nhất cô mắc nợ nhưng không thể nào bù đắp được.
Nước mắt bỗng dưng chảy xuống.
Cô biết mình nên bình tĩnh, nếu khóc như vậy sẽ phá hỏng kế hoạch của cô, cô không thể suy nghĩ lý trí, nếu khóc sẽ trôi đi lớp trang điểm tinh xảo trên mặt cô.
Cô không nên khóc, không được khóc.
Nhưng nước mắt không ngừng rơi.
Một chiếc khăn giấy đưa tới trước mặt cô.
Mục Uyển nhìn anh.
Ánh mắt Mặc Uyên nhìn cô cũng rất phức tạp: “Trong ấn tượng của tôi, cô là một cô gái rất kiên cường, sẽ không tùy tiện khóc như vậy.”
Mục Uyển run rẩy nhận lấy khăn giấy trong tay anh.
Lúc đầu cô muốn dựa vào sức mạnh của nhà họ Mặc để chống lại Hạng Thịnh Duật, cô kéo nhà họ Mặc đứng đối lập với nhà họ Hạng.
Thắng làm vua thua làm giặc, cô không nắm chắc tương lai mình sẽ như thế nào.
Nhưng giờ Mặc Uyên có khuôn mặt cực kỳ giống anh Húc Dương.
Cô không muốn kéo anh vào trong, phải rời xa trung tâm bệnh dịch mới là người không biết giữ mình.
Cô lau nước mắt, xoay người nhìn anh: “Hôm nay tâm trạng tôi không tốt, không dự tiệc được, anh báo với Trần Gia Huy một tiếng, tôi đi trước.”
“Nếu cô đã đến rồi thì cùng nhau dự tiệc đi. Kẻ mắt của cô bị nhòe rồi, nếu cô tự lau sẽ càng đen thêm.” Mặc Uyên cầm lại khăn giấy: “Cô đừng cử động.”
Anh lau hết đường kẻ mắt xung quanh mắt cô.
Mục Uyển lặng lẽ nhìn khuôn mặt dịu dàng của anh.
Lúc nhỏ, khi cô và ba rời khỏi nhà họ Hạng, tâm trạng cũng không tốt, trốn dưới gốc cây ngoài cửa sau khóc, đó là lần đầu cô gặp Húc Dương.
Anh ấy cho cô một thanh chocolate cười nói: “Nghe nói ăn đồ ngọt thì tâm trạng sẽ tốt lên.”
Lúc đó, hai người vẫn còn nhỏ, từ đó kết bạn cùng nhau trưởng thành.
Mặc dù chỉ là hàng xóm, nhưng trong lòng cô, anh Húc Dương giống như một người anh thật sự của cô.
Cô rất tin tưởng và ỷ lại anh Húc Dương, chỉ là đến cuối cùng cô lại hại chết anh Húc Dương.
Nước mắt lại chảy xuống.
“Cô đừng khóc nữa, tôi không lau hết được.” Mặc Uyên cười nói.
Mục Uyển nhận ra mình thất lễ, lùi về sau một bước: “Anh đừng lau, không sao, tôi không để ý.”
“Con gái luôn thích mình xinh đẹp, nếu không thì cô đi tới phòng vệ sinh rửa mặt đi, nó nằm ở phía trước.” Mặc Uyên đề nghị.
Mục Uyển lắc đầu: “Không cần đâu, tôi đi trước.”
Cô gật đầu, đi về phía cầu thang.
Mặc Uyên nắm tay cô thở dài: “Trần Gia Huy là anh em của tôi, cậu ấy luôn kể cho tôi mọi chuyện, nhưng trước giờ chưa từng nhắc với tôi chuyện cậu ấy quen biết cô, cô cố ý tìm cậu ấy, có phải muốn tìm tôi không?”
Mục Uyển nghe anh nói vậy thì dứt khoát không che giấu nữa: “Tôi muốn hỏi anh nguyên nhân anh từ chối kết thân.”
“Hôm nay tôi biết được một tin tức rất kinh ngạc, cô biết Húc Dương không?” Mặc Uyên hỏi.
“Biết, anh ấy là hàng xóm lúc tôi còn nhỏ, cũng là anh trai tôi, 5 năm trước, vì bị phản bội tôi đã không nghĩ thông suốt, nhảy cầu tự tử, chính anh Húc Dương đã nhảy xuống cứu tôi, tôi không sao nhưng anh ấy lại xảy ra chuyện.” Mục Uyển nói, nước mắt vốn đã ngừng rồi lại tiếp tục lăn xuống.
“Tôi nghe nói, cậu ấy chính là em trai tôi.” Mặc Uyên nhướn mày hỏi.
“Quả thật khuôn mặt anh rất giống anh ấy, anh Húc Dương chỉ có mẹ, sau khi anh ấy xảy ra chuyện, mẹ anh ấy đã chuyển đi, giờ tôi không biết bà ấy đã đi đâu?” Mục Uyển nói.
“Tôi cũng mới biết, là Hạng Thịnh Duật nói cho tôi biết, năm đó mẹ tôi sinh ra hai đứa bé, vì không nuôi nổi hai đứa nên đưa tôi cho ba tôi nuôi, còn em tôi thì sống cùng mẹ tôi, em tôi vì cô mà chết.” Mặc Uyên nói thẳng ra, ánh mắt phức tạp nhìn Mục Uyển.
Mục Uyển sớm đã đoán ra, chuyện Mặc Uyên không kết thân có liên quan đến Hạng Thịnh Duật.
Hình như Hạng Thịnh Duật biết được bí mật gì đó, đến khi bùng phát thì đó chính là một quả bom, có thể thay đổi mệnh lệnh người khác.
“Anh ấy là vì tôi mà chết.” Mục Uyển đỏ mắt nói rồi gật đầu: “Cảm ơn anh đã nói thẳng cho tôi biết.”
Mặc Uyên cười: “Vậy giờ cô có thể kết thân không?”
Mục Uyển nhìn nụ cười ấm áp trên mặt anh, cô không muốn kéo anh vào trong: “Chuyện của tôi rất phức tạp, anh nên ít tiếp xúc với những người như thế này sẽ tốt hơn, tôi tới đây không phải muốn kết thân, tôi chỉ muốn biết lý do mà thôi.”
“Xem ra cô không để mắt đến tôi.” Mặc Uyên tiếc nuối nói.
Mục Uyển không đáp lại.
“Nếu cô đã đến rồi thì ngồi ở đây một lát, nhiều người bạn của tôi chưa có bạn gái, nếu cô nhìn trúng ai có thể nói với tôi, tôi sẽ giới thiệu giúp cô.” Mặc Uyên cười nói.
Anh thật sự rất giống anh Húc Dương.
Mục Uyển tiếp tục im lặng.
“Không phải cô muốn tin tưởng sao? Nếu quen biết bọn họ, để mọi người hiểu rõ nhau, như vậy tỷ lệ cô kết thân cũng sẽ lớn hơn.” Mặc Uyên cười nói.
“Vậy tôi đi rửa mặt.” Mục Uyển dịu dàng nói, nhìn Mặc Uyên không chớp mắt, giống như cô thật sự nhìn thấy anh Húc Dương.
“Ừm, có cần tôi dẫn cô đi không?” Mặc Uyên hỏi.
Mục Uyển lắc đầu: “Các bạn đang đợi anh ở bên trong, một mình tôi đi là được.”
“Cô nhớ là phòng bao 308, nếu cô không nhớ đường có thể bảo nhân viên phục vụ dẫn cô đi.” Mặc Uyên nhắc nhở.
Mục Uyển gật đầu: “Được.”
Cô tìm được phòng rửa tay, nhìn đôi mắt đỏ hoe của mình, lớp trang điểm đã mất hết. Cô thoa nước tẩy trang, trang điểm lại lần nữa, thu hồi cảm xúc lại mới đi qua đó.
Lúc đi tới bên ngoài phòng bao, cô nghe thấy người bên trong đang thảo luận về cô.
“Có phải cô Mục Uyển kia chính là vợ cũ của Tổng thống không, tôi đã xem video của cô ấy.”
“Đó không phải cô ấy, tôi đã tìm người đối chứng, rõ ràng người phụ nữ trong video đã phẫu thuật thẩm mỹ, liếc mắt đã nhìn ra, mặc dù đã chỉnh sửa, nhưng không xinh đẹp bằng cô ấy.” Trần Gia Huy giải thích.
“Cô ta không giống người trong video lắm, trước đây tôi thấy cô ta trên TV giống như một người phụ nữ già dặn chín chắn, tính cách cũng lạnh lùng kiêu ngạo, khó tới gần.”
“Tính cách của cô ấy rất tốt, rất dễ nói chuyện lại dịu dàng, những gì thấy trên TV đều là phiến diện.” Trần Gia Huy lại giải thích.
“Không ngờ thằng nhóc cậu có thể gọi cô ta tới đây, thật lợi hại.”
“Trước đây tôi vẫn luôn kinh doanh ở nước A, danh tiếng của cô ấy rất tốt, lần này cô ấy bị người khác hãm hại, vì vậy không thể không ly hôn, mấy người nên chăm sóc cô ấy thật tốt, không được bắt nạt cô ấy.” Trần Gia Huy nói.
“Ha ha, không phải thằng nhóc cậu đã thích cô ta rồi chứ, cô ta là người phụ nữ từng ngủ với Tổng thống.”
Truyện convert hay : Nguyên Lai Nhà Ta Như Vậy Có Tiền