.. Mắt nó đã sưng húp vì tối qua khóc quá nhiều.Nó hôm nay không muốn bước xuống giường đi học tí nào,nó vẫn nằm quấn chăn kín mít. nhỏ bạn thì cũng đang say giấc nồng
– Oáp … Mệt quá! – Như ngáp cái dài
– Haizzz .. Lại đi học à? Mệt mỏi quá!!!! – My nhăn nhó ngồi dậy
‘ I remember when we broke up the first time
Saying this is it, I’ve had enough, ’cause like
We haven’t seen each other in a month
When you, said you, needed space, what? ‘
Lời bài hát chuông điện thoại của Kỳ vang lên rộn ràng
Kỳ mệt mỏi vớ tay lấy điện thoại
– Alô ..
– …
– Vâng
– …
– Vâng
Kỳ vươn vai cái rồi quay sang nhìn nó,khẽ thở dài rồi túm cổ nhỏ kia kéo ra ngoài
– Hôm nay cho nó ở nhà nghỉ đi! – Kỳ nói
nhỏ kia gật gật đầu rồi nhỏ kéo nhau đi VSCN rồi đi học luôn. Nó nằm quấn chăn .. khóc .. Những giọt lệ rơi trên má nó,bờ mi ướt đẫm,mắt khẽ nhắm lại. Nằm lúc lâu,nó lau hết nước mắt,nó ngồi dậy thẫn thờ nhìn ra bầu trời xanh biếc kia,cất tiếng hát thiên thần của mình lên
” Giá như ta chưa từng quen biết
Thì em đã không phải đau khổ
Ngàn lời hát em gửi đến gió
Mang đến bên anh
Nhìn bóng anh từ xa
Tim em nhói đau
Và rồi cứ thế
Từng ngày trôi qua
Em chỉ biết lặng nhìn anh
Từ phía xa
Có lẽ chúng ta chẳng bao giờ đến được với nhau
Tạm biệt anh
Người của quá khứ! ” [ Bài này Yuu tự chế lời,chả pít hát sao -___- ]
giọt nước mắt cay đắng rơi trên bờ mắt nó,nó hướng mắt ra phía bầu trời kia,lên tiếng:
– Tại sao ông trời lại thích trêu đùa con như vậy?
Rồi nó bỗng òa lên khóc,tiếng khóc hòa lẫn với không khí đau khổ,cay đắng trong căn phòng này ..
– Tạm biệt anh,người của quá khứ!
Nói rồi nó tháo sợi dây chuyền trên cổ nó ( sợi dây chuyền màu vàng đồng,có mặt dây chuyền là cái hộp hình trái tim,bên trong chứa hình của nó và anh Ân chụp chung ) ném bay qua ô cửa sổ về nơi nào đó,không bao giờ thuộc về nó và anh.Sợi dây chuyền chưa biết bao kỉ niệm,mà nó đã đành tâm vứt đi thì cũng hiểu nó sẽ buông …
____ FLASHBACK ____
– Anh hai ơi,chụp hình chung với em đi! – cô bé khoảng tuổi nũng nịu với người anh
– Thôi,để anh đọc sách nào! – Người anh ấy mỉm cười đáp trả [ Vâng,đó chính là anh Ân í ạ,còn cô bé kia là Minh Hy ]
– Đi mà anh,đi mà! – Nó lay tay anh
– Được rồi, tấm thôi nhé! – Anh cầm máy ảnh lên
– Vâng,em sẻ cho ảnh vào dây chuyền thiệt đẹp luôn áh! – Nó nhe răng cười
– Nào nào,lại đây nào! .. .. .. ” Tách”
– Woa,đẹp quá đi!!! – Nó cầm máy ảnh lên xem – Anh hai đẹp trai nha,mốt lớn em sẽ cưới anh cho coi !
– Haha,được đấy,lớn lên anh cũng sẽ cưới em cho coi – Anh xoa đầu nó dịu dàng – Em hứa với anh nhé?!
– Vâng,em hứa! – Nó cười tươi – Chúng ta ngoắc tay hứa với nhau đi anh!
Anh gật đầu, người ngoắc tay với nhau,tạo nên lời hứa ..
_____ VỀ HIỆN TẠI NÀO!!!! _____
Nhưng có lẽ lời hứa không thành được ..
– Xin lỗi,em đã không thực hiện lời hứa! – Mắt nó bị nước mắt lấp đầy rồi,nó bây giờ chỉ thấy không gian mờ ảo ..
Nó lặng lẽ gượng cười cái,rồi nhắm mắt ngã xuống đất,nước mắt đang lăn dài trên má nó,từ từ chảy dài xuống nền nhà ..
– Sao Selca không nhấc máy nhỉ?Tớ gọi cả chục lần rồi! – My bực bội
– Nó chắc đang ngủ rồi! – Như thở dài
– Nhưng mà này,nó có bị sao không vậy?Tớ lo lắm – Kỳ nhíu mày
nhỏ thì ra đang ngồi trong lớp lúc giờ ra chơi,đang rất lo lắng cho tình trạng của nó
– Hừm,sao không ai bắt máy hết nhỉ?Tớ bực mình lắm rồi đó!!! – My hét toáng lên
– Từ từ,bình tĩnh nào – Kỳ vỗ vai My
– Để tớ gọi lại – Như lấy điện thoại ra bấm số nó
…
– Alô,Selca hả?Lucy nè ..
– Cứu .. Cứu tớ .. – Đầu dây bên kia lên tiếng
– Này này,Selca à,này này ..
– Cứu ..
” Xoảng ”
âm thanh bên đầu dây bên kia vang lại ..
_____________________________________
Tập này hơi bi thương.Yuu viết mà cảm xúc dâng trào hơi pị ‘ pá đạo ‘
Hôm nay Yuu cũng sẽ ra truyện mới,còn Hoàng Cung thì Yuu sẽ DELETE,nhưng truyện này vẫn như cũ nha,- ngày/ chap nha!
Moq các bạn ủng hộ Yuu nheee