William thở dài một tiếng, chỉ lo tiếng chim hót đánh thức Edward, mà bồ câu đưa thư vô cùng có linh tính ngậm chặt miệng, nhẹ nhàng nhảy đến chỗ tay William, lại một lần nữa đưa cái cẳng chân tinh tế của nó ra.
Đầu tiên là William cúi đầu quan sát Edward được hắn ôm ngay trước ngực, thấy đối phương chỉ nhẹ nhàng cọ qua cọ lại trước ngực hắn, đôi mắt vẫn nhắm chặt như cũ, hơi thở đều đặn, lúc này mới cẩn thận từ trong chăn vươn một tay ra, rút ra lá thư kia, bồ câu đưa thư thấy hắn lấy được thư, lập tức bay ra ngoài cửa sổ, rời khỏi phòng.
Lá thư này rất khéo léo, chỉ có một tay nên có chút vất vả mở ra lá thư, William thử làm mấy phút, trước sau cũng không thể mở nó ra, mà động tác này lại đánh thức Edward.
“Chào buổi sáng.” William hôn lên trán y, Edward híp mắt, có chút mơ mơ màng màng, thế nhưng vẫn như cũ theo bản năng đưa tay ôm lấy thú nhân bên cạnh mình, đến gần cằm của hắn ấn một cái hôn, “Chào buổi sáng.” Tiếp đó tựa đầu vào cổ đối phương, nhắm mắt lại.
Buổi sáng vốn là thời điểm cơn tình dục bốc lên cao, mà Edward theo bản năng làm động tác nũng nịu, càng làm cho William cả người bốc hỏa. Ngay lập tức hắn đặt thư xuống, vươn mình đè lên người Edward. Áo ngủ Edward có chút rộng, cổ áo có chút xộc xệch, William nhẹ nhàng kéo cổ áo, một nửa bờ vai trắng nõn liền lộ ra ngoài. Hắn lập tức cúi đầu, hôn dọc theo xương quai xanh.
Edward lại một lần nữa mở mắt ra, lần này là y thật sự tỉnh táo, cảm nhận được trọng lượng người ở trên, còn có trên bả vai có nụ hôn mang chút âu yếm, y không khước từ, mà là giơ tay lên ôm nam nhân phía trên, một tay ôm vai hắn, một tay sờ lên cái đầu tóc đã cắt ngắn đi của hắn.
Môi hôn từ xương quai xanh dần trượt xuống cổ, rồi từ cổ đến động mạch lớn, trượt tới lỗ tai y. William vươn tay mở ra tay Edward chạm đến tóc quăn của hắn, thổi làn hơi lên vành tai y, một tay khác nhanh chóng vùi thật sâu vào trong chăn, tìm thấy vạt áo ngủ, lập tức mò vào, sờ lên bắp đùi Edward dùng sức mà xoa, ngón tay lướt đến vùng da bắp đùi nhẵn nhụi, cái tay không thành thật đã áp sát hướng về vị trí chính giữa.
“Dừng… Dừng lại…” Edward một tay đè lại tay hắn, mặt đỏ bừng lên, ánh mắt mê ly, viền mắt ướt át, thế nhưng y vẫn kiên định lắc lắc đầu, “Không được! Hiện tại không được!”
Tuy rằng hiện tại về thực chất, y và William là mối quan hệ người yêu, hai người cũng đã hôn, bình thường còn có vừa sờ vừa hôn, mà William từ khi đi tới quận Uy Nhĩ Dora, mỗi buổi tối cũng sẽ lén lút lẻn vào phòng y, cùng y đồng sàng cộng chẩm. Thế nhưng mặc kệ William ở trong không gian có hướng về y cầu hoan qua bao nhiêu lần, từ đầu đến cuối bọn họ vẫn chưa đột phá giới hạn tầng cuối cùng, cho dù y biết William đối với trình độ yêu chân thành đến thế nào, thế nhưng y vẫn không thể tiếp nhận những chuyện phát sinh này, cho dù là làm với người trong lòng mình.
William có chút thất bại thở hổn hển, ôm chặt lấy Edward, vùi mặt vào trong cổ y, hai chân sượt qua sượt lại kẹp chặt đùi Edward, qua rất lâu mới bình tĩnh lại, vươn thân thể lên, trịnh trọng đặt nụ hôn thật dài lên trán Edward, thở một hơi thật dài, nói: “Không biết lúc nào mới có thể cùng em kết hôn.”
Edward làm như lúc nhỏ vuốt lên đỉnh đầu hắn, chỉ có điều tóc thú nhân không có lông xù như lúc bé, từng sợi tóc ngắn đâm vào tay, như một rừng gai cứng rậm rạp.
“Lẽ nào ngài muốn kết hôn cùng em chỉ là vì chuyện này?” Edward giễu cợt nói, ngẩng đầu hôn lên hai gò má của hắn, “Thật là khiến người ta đau lòng đấy.”
“Bởi vì trên thế giới này không có chuyện gì so với chuyện này khiến người ta vui vẻ.” Trán William chạm lên trán y, sống mũi dán vào sống mũi, “Orgona chí cao, ta hi vọng hiện tại có thể san sẻ cùng em làm loại chuyện sung sướng này.”
Edward không chọc được William, ngược lại bị hắn đùa giỡn, có chút ngượng ngùng hắng giọng một cái, thay đổi đề tài: “Lúc em tỉnh lại, thấy ngài trong tay cầm lá thư. Là tin từ vương đô truyền tới sao? Trong đó viết gì vậy? Đừng để lỡ chính sự.”
Lúc này cánh tay dài William chụp tới, từ trên đất nhặt lên lá thư bị lãng quên kia. Nội dung trong bức thư không nhiều, William quét mắt nửa phút đã đọc xong rồi, liền nói: “Là tử tước De Feinas gởi thư, nói cho ta biết kế hoạch tác chiến của quốc vương.” Nói xong liền đem thư đưa cho Edward.
“Tử tước De Feinas?” Edward nghi ngờ nói, đưa tay tiếp nhận thư William đưa tới, y đối với việc tranh đấu hiểu rõ cũng không nhiều, cũng không hiểu được nội dung trong thư, cho nên chỉ nhìn qua liền trả lại William, y sẽ không đưa ra đánh giá đối với việc mình không biết quá nhiều, nhưng trước mắt có một chuyện khác nghi hoặc không rõ, “Vì sao tử tước De Feinas viết thư cho ngài?”
Đầu ngón tay William bốc lên ngọn lửa, đốt lá thư này thành tro, đám tro rơi xuống sàn nhà, một số ít thì theo gió bay tới trên chăn, hắn phất tay tùy ý, lại tiến vào trong chăn, ôm Edward nhẹ giọng cười nói: “Ái nhân, em cho rằng trên thế giới này, chỉ có cố vương hậu mới dùng đứa trẻ khác đến làm con của quốc vương, để nhận được ân sủng của quốc vương sao?”
Edward khiếp sợ trợn to hai mắt: “Ngài đang nói đùa gì vậy! Ý của ngài là Jefferey và Ellie Nore không phải con của quốc vương?”
“Ellie Nore thì không nhưng Jefferey thì đúng.” William giải thích, “Tử tước De Feinas vô cùng thông minh, năm đó khi quốc vương đột nhiên trở thành tên háo sắc phong lưu, khắp nơi trêu chọc á thú nhân huyết thống cao quý lại chưa kết hôn muốn vì hắn mà dựng dục sinh con, y liền đoán ra điều này, đây chính là những đứa con riêng từ kết quả đấu tranh chính trị mà ra. Y không biết những đứa con riêng này đến cùng có lợi ích gì, có điều có một việc không cần suy đoán, lấy quyền thế gia tộc Aboulous lúc đó, cho dù vương hậu có cùng người khác vụng trộm, quốc vương cũng không thể ly hôn với vương hậu.”
“Tử tước De Faines không giống á thú nhân khác, làm một hồi âm mưu như quốc vương Alexander đệ tám, vì người yêu không tiếc vì quốc gia cũng phải cùng vương hậu ly hôn, để cho mình có được thân phận hợp pháp. Y sở cầu không nhiều, chỉ là không cam lòng tình cảnh chính mình bây giờ, không muốn kết hôn cùng quý tộc nhỏ bé, nghị viên hoặc quan quân, cả đời chỉ sinh hoạt bình thường giúp chồng dạy con. Nếu như chính mình có thể trở thành tình nhân của quốc vương, thậm chí vì lão sinh con đời sau, như vậy y có đầy đủ lý do ở lại bên người quốc vương, biểu diễn tài hoa cho quốc vương xem, dựa vào tay quốc vương, đặt chân vào chính đàn.
“Nhưng là lúc đó y vẫn chưa thể có thai, mà quốc vương hứng thú đối với y cũng càng ngày càng ít, thế là y được ăn cả ngã về không, cùng với một vị vương thất bà con xa phát sinh mối quan hệ, cuối cùng có thai chính là Ellie Nore. May là Ellie Nore chỉ là á thú nhân, quốc vương đối với cô ta hứng thú không lớn lắm, chỉ cần biết rằng tử tước De Feinas có thể sinh con có dòng dõi tư chất tốt đẹp là được. Thế là y liền có cơ hội ở lại bên người quốc vương.
“Tuy rằng Jefferey là con quốc vương, thế nhưng nếu như lão biết tình nhân của mình cắm chiếc sừng thật lớn lên đầu lão, mặc kệ Jefferey có tư chất tốt đến bao nhiêu, lão sẽ không để lại cha con bọn họ.”
Edward yên lặng nghe tin tức nực cười này, cuối cùng hỏi: “Làm sao ngươi biết được?”
“Đó là do chuyện này đã xảy ra từ kiếp trước.” William nói, “Cha đẻ Ellie Noire mặc dù là bà con xa dòng dõi vương thất, thế nhưng do kinh doanh thất bại, chán nản khốn khó, liền dùng nhược điểm này vơ vét tài sản tử tước De Faines, hơn nữa một ngày so với một ngày càng quá đáng hơn. De Faines ứng phó không lại hắn, không thể đi tìm quốc vương, chỉ có thể tìm đến ta quy hàng, hi vọng ta có thể bảo vệ bọn họ. Hiện tại, tên thú nhân kia đã bị ta khống chế trong tay, De Feinas không dám phản bội ta, chờ tất cả kết thúc, ta chắc chắn sẽ xử lý tên kia, trả tự do cho tử tước De Feinas.”
“Thì ra là như vậy.” Edward đăm chiêu gật gật đầu.
Hai người ở trên giường thân mật một lúc, lúc này William mới rời giường, từ cửa sổ bay vút ra ngoài trở về phòng của mình. Bọn họ hiện tại ở trong dinh thự thiếu tướng Lô Khắc quận Uy Nhĩ Dora, mà phòng Edward ngay dưới phòng William, nếu như không phải sợ lời đàm tiếu, William hi vọng có thể đem Edward sắp xếp ở kế bên phòng hắn, chỉ là hiện tại hắn chỉ có thể biểu hiện quý mến với Edward, dù sao thần quan cấp cao là tình nhân trong mộng của nhiều thú nhân, thế nhưng hắn không thể làm ra hành động uy hiếp danh dự Edward, một thần quan nhận được sự quý mến là một chuyện rất tốt, thế nhưng nếu y làm chuyện suy đồi đạo đức, chiều gió sẽ lập tức chuyển biến ngay, y sẽ bị định tội danh không biết liêm sỉ bất kính với thần linh.
Hiện tại người hầu hạ ở bên cạnh chính là tâm phúc của bọn họ, Edward liền cùng William ra ngoài, William muốn đi quân doanh thị sát nhìn tình huống huấn luyện các binh sĩ, ở cùng đám quan quân thảo luận chiến lược chỉ huy kế hoạch tác chiến, còn Edward trở lại giáo đường. Bọn họ muốn quốc vương giơ cờ hiệu sám hối xin lỗi, mặc kệ làm cái gì, đều phải vì tông giáo, tiên lễ hậu binh, lấy danh nghĩa thánh Philip tiến hành đạo đức, ép buộc đối phương nhất định phải gia nhập doanh trận mình, nếu như đối phương không đồng ý, lại dùng vũ lực đả kích. Mà muốn làm đến danh chính ngôn thuận, Edward cũng cần kích động dân chúng địa phương, để bọn họ tin tưởng quân đội vương trữ William mới thật sự là quân đội Orgona, là quân đội chân chân chính chính.
Trong lúc quốc vương lập ra kế hoạch tác chiến, William lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai, công chiếm quận xung quanh, mấy cái khác vì khoảng cách quá xa, tiến đánh tới gần biên cảnh quận cũng công khai biểu thị chống đỡ vương trữ. Hiện tại, William chiếm cứ toàn bộ một phần ba quốc thổ đế quốc Kaz Bert, mà con số này còn đang thong thả tăng lên, hiện tại thực lực hắn cường đại có thể kéo quốc vương xuống đài.