Giữa trưa thứ , văn phòng, Diệp Tử Khuynh nghỉ trưa.
Hắn trở về có chút sớm, đối với mặt bàn ngẩn người.
Kỳ thật hắn cũng không phải ngẩn người, hắn suy nghĩ về Tần Yến.
Mấy tuần sau khi trở về tử B thị, bọn họ hình thành một loại ăn ý, đem buổi tối thứ sau lưu lại dành cho đối phương, cũng chính là tìm một chỗ lăn giường. thời gian làm việc bọn họđều rất bận, chọn tối thứ sáu có thể cho bọn họ giải phóng hết áp lực, cũng có thể……để Diệp Tử Khuynh phóng thích bất mãn với Tần Yến.
Diệp Tử Khuynh không biết vì cài gì mình lại chán ghét Tần Yến như vậy, quả thực nhìn đến hắn liền tức, không, là nghĩđến hắn liền tức! Hơn nữa tối không xong là, y gần đây trong đầu toàn là hình ảnh Tần Yến. Y chán ghét bộ dáng hắn không đến nới đến chốn, y chán ghét thái độái muội không rõ ràng của hắn, y chán ghét hắn bị mình rõ ràng ác ý trả thù còn đối y thật tốt, không trốn y, cư nhiên còn một bộ dáng muốn chiếu cố y…
Dối trá! Tự cho làđúng!
Hôm nay cuối cùng cúng là thứ sáu, lúc này Diệp Tử Khuynh đã bắt đầu chờ mong tan tầm. Y nghĩ, chờ khi hắn tan tầm, y phải bắt trụ Tần Yến, đánh hắn một cái, sau đó hung hăng làm hắn, làm cho hắn khóc mới thôi…
Lúc này, tiếng đập cửa đánh gãy kế hoạch y, trợ lýđi vào: “Diệp quản lý, bộ phận tiêu thụ cùng công ty Q mở hội nghị khẩn, Tần quản lý bảo ta đến chỗ ngài lấy tài liệu điều tra thị trường và quy hoạch.”
Lại là người kia, Diệp Tử Khuynh nhíu nhíu đầu mày: “Ân.”
Hắn lấy phần văn kiện kia, vừa định đưa cho trợ lý, lại đột nhiên nghĩđến: “Là trực tiếp đưa đến phòng họp D?”
“Là.”
“Ta sẽ tựđi đưa.”
“Ách… hảo, kia Diệp quản lý, ta đi về trước.”
Trợ lý không hiểu được y làm cái gì lại muốn làm phân công tác của trợ lýđâu, kì thật chính bản thân y cũng không hiểu.
Y nghĩ, tuy hiện tại không bắt được hắn mắng hắn một trận, đi trừng mắt liếc hắn một cái cũng tốt.
Diệp Tử Khuynh đi trừng Tần Yến, lại không nghĩđược trong phòng hội nghị gặp một người y không muốn nhìn đến.
Trên lý thuyết mà nói người này hẳn là nên gọi là‘mối tình đầu’ của y, nhưng hắn đối y thực sự quá mức phản cảm, cho nên ‘mối tình đầu’ mấy chữ này giống như tiện nhân miệng dính phải c làm hắn chán ghét.
Bất quá nếu ở chỗ này gặp mặt, chào hỏi bên ngoài vẫn phải làm, hắn cũng không thích giống tiểu cô ngươi chơi trò giả trang làm gì.
“Quý học trưởng, thực xảo a.” Diệp Tử Khuynh bày ra một nụ cười giả dối, tiến đến cùng hắn bắt tay: “Không nghĩở nơi này gặp được ngươi.”
So với y, ‘Quý học trưởng’ hiển nhiên tươi cười thật hơn một chút, hơn nữa còn không bằng giống như sài lang nhìn đến miếng thịt mỡ thật to hai mắt tỏa sáng: “Diệp Tử Khuynh..? ! Quả thực là xảo! Lâu như vậy không thấy…”
Diệp Tử Khuynh nghe hắn khách sáo, trong lòng cóđiểm phiền, khách sáo hai câu, cùng những người trong hội nghị chào hỏi qua liền rời khỏi.
Hắn trở lại văn phòng mới nghĩđến, chuyện xảy ra bất ngờ, hắn cư nhiên quên eye- nhi tử nhà hắn, không khỏi có chút tiếc nuối.
Bất quá bởi vì Quý An xuất hiện mang lại rất hiều hồi ức không tốt, hắn quyết định đêm nay đem Tần Yến cột lại đầu giường hảo hảo đánh mông hắn một trận.
Nói đến đây, Diệp Tử Khuynh vẫn tin tưởng rằng Tần Yến vẫn có thói quen vận động bảo trì dáng người— hơn tuổi mông Tần Yến vẫn bảo trìđược thực vểnh, thực mẩy, dùng bàn tay đánh lên xúc cảm không phải hảo bình thường, đương nhiên càng thích hơn là dùng khố hạ y đánh lên… cái loại cảm giác mềm mại mà giàu sức đàn hồi quả thực là mời hắn càng thêm dùng lực thao.
Lúc Diệp Tử Khuynh nghĩđến mông Tần Yến, nghĩđến mùi ngon mà không tập trung, cửa ban công đột nhiên bị mở ra, con ruồi bọ hắn không muốn nhìn đến bay tiến vào.
“Học đệ.” Quý An cười, không thỉnh tựđến: “Ta cho người của công ty ta về trước, ta tới kiếm ngươi…Ôn chuyện!”
Diệp Tử Khuynh xem hắn thái độ cười cười, nghĩ: ngay cả cửa cũng không biết gõđúng là không cóóc.
Kỳ thật, Quý An đánh thái độ bám dính kiểu này có hai nguyên nhân quan trọng: đầu tiên đương nhiên vì hắn da mặt dày, thứ hai là lúc ấy Diệp Tử Khuynh cũng không tỏ thái độ quá.
Khi đó lúc hắn xuất ngoại tìm được Quý An, làm hắn một phát sau đó biến mất, làm cho Qúy An bây giờ còn bộ dáng: hai ta có chuyện mập mờ.
Diệp Tử Khuynh tuy rằng không nói tiếp, nhưng Quý An vẫn thực tự giác chẫm rãi đến gần, thâm chĩ nhiễu đến sau mặt bàn công tác của y: “Thế nào, ngươi chừng nào thì tan tầm… Hay là… Chúng ta liền tại nơi này ~…”
Lúc này gần gũi đánh giá hắn, Diệp Tử Khuynh mới phát hiện mắt hắn đen thâm quầng thũng thật sâu, hai má cũng có chút vàng, bộ dáng rõ ràng là thiếu dinh dưỡng do miệt mài quáđộ.
Y trong lòng nhìn không được lấy Tần Yến so sánh đối lập— Tần Yến tuy rằng không lực lưỡng, những chỗ có thịt thì có thịt, luôn là bộ dáng tươi mới đậm đà khiến người muốn hái, nhất là sau khi say rượu cả người đỏ hồng toàn bộ.
Diệp Tử Khuynh bộ dáng không yên lòng không ảnh hưởng Quý An tính trí ngẩng cao, hắn vừa dựa vào đây vừa mở miệng thúc dục nói: “…Thế nào?”
Diệp Tử Khuynh trong lòng đang nổi lên câu cự tuyệt thực lễ phép cũng thực bạc tình, còn chưa có nghĩ xong, cửa ban công đột nhiên bị gõ vang.
Diệp Tử Khuynh nhìn sau lưng người xoay tới xoay lui liếc mắt một cái, Quý An đứng thẳng một chút, Diệp Tử Khuynh mới nói: “Mời vào.”
Đi vào bên trong chính là Tần Yến.
Hắn vốn là theo lễ phép tươi cười, nhìn đến trong phòng sau lại biến thành cười như bỡn cợt, giống nhưđang cắt đứt gian tình.
Cững đúng, Diệp Tử Khuynh nghĩ, Quý An đứng ở sau mặt bàn công tác, vừa thấy liền biết khoảng cách này không phải để nói chuyện công. Mà muốn nói việc tư, Quý An đứng, học đệ hắn lại ngồi trên ghế dựa, mặt cũng chưa thèm quay lại đối hắn, hiển nhiên không chỉ là quan hệ học trưởng học đệ. Huống chi Quý An bên cạnh bộ dáng mãn nhãn đào hoa, Tần Yến là người thông minh như vậy, liếc mắt liền biết được.
Mà biểu hiện thong mình cùng thái độ không quan trọng của hắn càng nhạ Diệp Tử Khuynh tức giận, y không hiểu Tần Yến như thế nào ngốc như vậy. Cóđôi khi nhìn y, ánh mắt như nhìn người trọng yếu nhất trên đời của hắn, nhưng cóđôi lúc hắn vân đạm phong khinh giống như căn bản không để tâm đến y.
Tựa như hiện tại.
Diệp Tử Khuynh tức giận đến không nghĩ muốn nhìn mặt hắn nữa. Nói xong công sự Diệp Tử Khuynh đột nhiên gọi hắn lại: “Tần Yến.”
“Ân?” Y giống như rất ít khi gọi hắn đầu đủ như vậy.
“Đêm nay ta cùng Quý học trưởng có hẹn, không qua chỗ ngươi.”
Diệp Tử Khuynh sắc mặt vừa đen vừa thối, Tần Yến vẫn là cười đến đầy mặt [ ta biết] : “Ân hảo, ta biết rồi.”
Sau khi Tần Yến ra ngoài, Diệp Tử Khuynh mới phát hiện y cư nhiên vừa rồi làýđồ muốn Tần Yến ghen?!
Ý tưởng này vừa đến, y lập tức nghiến răng nghiến lợi, cứ như nghĩ tới Tần Yến liền tức. Đối với người bên cạnh lúc ẩn lúc hiện hày, y thật sự nghĩ nếu hắn không nhanh một chút cút ngay thìđêm nay y chắc chắn phải tìm một hai người đến đánh để phát tiết mới được.
Tần Yến bị người ta Cancel, liền sửa lại kế hoạch ban đầu, ngay cả cơm chiều cũng lười làm, trên đường tùy tiện ăn chút gìđó, về nhàđổi bộ quần áo liền đi Bar.
Phi thường kì dị, hắn hôm nay cũng không muốn tới ầm ầm gay barmaf là muốn tìm chỗ im lặng một chút uống rượu, sau đó lễ phép từ chối một vài cô gái.
Đến đây hắn thực sự có chút lo lắng hắn công năng bên dưới không giống trước.
Hắn thật làđến uống chút rượu, lại vừa vào cửa liền thấy được Diệp Tử Khuynh ngồi ở gốc hẻo lánh trong quán rượu, vị kia tổng giám buổi chiều cũng không xuất hiện. Hơn nữa tiểu thiếu gia lấy tư thế nào đều xem giống như uống rượu giải sầu…
Buổi chiều tình huống kia là cái gì hắn không biết, cũng không biết Diệp Tử Khuynh cùng Quý tổng giám đốc là quan hệ gì, hắn chỉ cảm giác là hai người kia có chút chuyện cũ… còn nữa, này chuyện cũ có hay không quan hệđến tình huống hiện tại?
Tần Yến nghĩ, mặc kệ thế nào, có người để trút bầu tâm sự vẫn là rất tốt, hơn nữa tiểu thiếu gia uống say vẫn là cần có người chiếu cốđi…
Hắn sờ sờ mũi, đi qua.
END