-Đã lâu ko gặp. Nó nói với ng đã gọi tên nó.
-Nghe nói mày bị đuổi khỏi nhà vì ko đỗ cấp nhưng sao lại được học ở đây vậy haha. Ng đó cười lớn khiến mọi ng ở căng tin quay qua nhìn nó và ng đó.
-Ko phải việc của mày, mà dạo này khoẻ chứ bạn hiền. Nó nhếc mép cười với thằng “bạn thân” năm xưa của nó,thằng Bình.
-Tao vẫn khoẻ, Vy cũng vậy,haha. Bình vẫn tiếp cười.
-Ồ, đứa mày vẫn còn bên nhau cơ ak.
-Đương nhiên rồi, bọn tao yêu nhau thật lòng mà. Thằng Bình cười đắc ý.
-Thấy ko, nhờ chúng mày cắm cho tao chiếc sừng này mà tao cao thêm chục phân đấy. Nó làm động tác lấy tay trỏ lên đỉnh đầu.
-Có chuyện j vậy anh Bình? giọng nói quen thuộc mà nó ngỡ như ko bao giờ còn nghe thấy nữa.
Ng đo chen vào đám đông đang tập trung xung quanh nó và Bình, ng đó đi đến cạnh thằng Bình.
-V...V...ak? Ng đó tròn xoe mắt ngạc nhiên khi nhìn thấy nó đang ở phía đối diện.
-Ừm, V đây,Vy vẫn khoẻ chứ? Nó hỏi ng đó, ko ai khác chính là Vy-mối tình thứ của nó.
-Vy....Cô nàng lắp bắp, mặt cúi xuống.
-Tao đã bảo cô ấy vẫn khoẻ rồi mà. Bình vừa cướp lời vừa xiết chặt tay Vy.
-Tao ko có hỏi mày. Nó điền đạm nói.
-Haha vẫn còn cái tính ngông ngênh cơ ak?
-Ờ đấy, mình làm j đc tao nào. Nó hếch mặt lên thách thức.
-Haha bạn thân ơi, đây ko phải ở quê mà là HN biết chưa? nên đừng có hổ báo với tao.
-Ghê gớm quá nhỉ, dám bật cả tao cơ ak?
-Tao dám đấy, ở đây tao ko sợ mày đâu. Bình trừng mắt với nó.
-Mày định đánh tao chắc.
-Sao lại ko, hôm nay tao phải cho mày biết thế nào là lễ độ.
-Cứ thử xem. Nó khoanh tay trước ngực chờ đợi đối phương ra tay.
-Mày cứ đợi đấy, tao phải đánh cho mày lết xác bò về. Thằng Bình nói xong quay bước bỏ đi ra khỏi đám đông,ko quên kéo tay Vy theo. Vy quay lại nhìn nói với đôi mắt đượm buồn.
Em vẫn vậy, vẫn xinh đẹp như ngày còn bên nó, vẫn mái tóc nhuộm màu hạt dẻ ấy, dáng ng nhỏ bé xinh xinh nhưng đặc biệt hơn cả là đôi mắt đó. Đôi mắt đen to tròn đượm buồn đã hút hồn nó và biết bao ng con trai khác, đôi mắt thật đẹp,đẹp nhất mà nó từng thấy. Nhưng em đã khác em của ngày hôm qua mất rồi, em ko còn ở bên nó nữa mà tay trong tay với ng khác mà lại là thằng bạn thân của nó. Em đã làm tim nó vỡ vụn...thành từng mảnh...
-Mày quen thằng đó với em Vy lớp A hả? Thằng Việt đặt mấy chai nước xuống bàn và hỏi nỏ, kéo nó ra khỏi dòng suy nghĩ về em. cặp mắt nhìn nó chờ đợi câu trả lời.
-Ko có j đâu, uống đi rồi lên lớp. Nó mở lắp chai c rồi tu hơi.
thằng thấy vậy cũng ko nói j nữa.
Uống xong, thằngLên lớp. Đi ngang qua A, nó thấy em và thằng “bạn” đang ôm nhau thắm thiết bên cửa sổ. Em nhìn thấy nó liền buông vội thằng Bình ra, cúi mặt xuống đất ko dám nhìn nó. “Sao vậy, cô đã dám ngủ với trai mà jờ ôm nhau trước mặt nó cũng thấy ngại sao? Nực cười thật“.
Nó bỏ cho họ ánh nhìn khinh bỉ rồi bước vào lớp.
...năm trước vào ngày hè...
-Đi ăn kem với anh ko? Send, đã gửi cho “Gấu iu“.
-Hix, hôm nay em bận rồi. Sms đến, của “gấu iu“.
-Vậy thôi, để lần khác vậy. Rep lại cho “Gấu iu“.
Em bận mất rồi, chán quá,ở nhà chả có j hay cả. Nó liền nghĩ ngay tới việc rủ thằng Bình đi chơi game. Nói là làm, nó khoá cửa nhà rồi tung tăng đến nhà thằng bạn thân.
-Bình ơi! Nó đứng ở cổng gọi.
Ko ai trả lời, nó nhìn vào nhà thấy xe của thằng bạn, chắc là cu cậu đang ngủ. Nó đẩy cửa vào nhà, hí hửng chạy lên phòng thằng bạn.(đứa chơi thân với nhau từ bé nên việc tự nhiên vào nhà nhau cũng là chuyện thường).
”Tạch“. Cách cửa mở ra.
Nụ cười trên môi nó tách lịm đi khi nhìn thấy cảnh tưởng đó. Trời...clgt? Em đang trần truồng để cho thằng bạn nó ôm hôn thắm thiết. Nó đứng chôn chân như vậy hồi lâu, cơn tức giận sục sôi trong ng nó. Nó lao vào như con thú dữ, đẩy thằg bạn ra rồi lao vào đấm. kẻ đó giật mình ngỡ ngày nhìn nó.
-Bận ak, việc mà cô bạn đây sao?.
Nó quay ra hỏi em nhưng tay vẫn đấm thằng Bình. Em lùi về phía góc giường lấy chăm chùm lên ng rồi úp mặt xuống khóc, ko hề trả lời nó. Nó đấm đến khi máu mũi,máu miệng Bình tuôn ra thì mới ngừng...em vẫn khóc.
Nó “A” lên tiếng dài rồi chạy ra khỏi nơi đó. Nó cứ chạy, chạy mã mà ko biết đang đi về đâu. Tại sao, em lại làm vậy với nó. Em-ng con gái nó yêu, Bình-thằng bạn thân của nó đã cắm sừng nó, tại sao?.
Nó buồn lắm, nó như ng mất hồn, cả ngày cứ tự hỏi tại sao em lại làm như vậy. tuần sau nghe tin kẻ đó đã chuyển trường, nó ko hề gặp lại lần nào nữa cho tới lần chạm mặt ngày hôm nay.
...