Cuộc Hôn Nhân Bất Ngờ

chương 519

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sùng Minh cảm thấy mỹ mãn mà trả lời: "Tôi biết ngay mà, anh sẽ không thích cô gái tầm thường như vậy!”

Tống Linh nhìn anh một cái, chẳng muốn để ý đến anh.Đối với Sùng Minh có thể thổ lộ tình yêu trắng trợn như vậy, những người khác đều giả câm vờ điếc, giả vờ không nghe thấy!

Có Tống Linh kiềm chế lấy Sùng Minh, có lẽ là một chuyện tốt.Ít nhất, có thể miễn hết rất nhiều nhân tố không ổn định.Bây giờ Hà Nhật Dương cùng Sùng Minh hợp tác, nhưng thật ra là rất nguy hiểm đấy, một bước làm sai, vô cùng có khả năng mang họa sát thân.Tống Linh thì như là cái bùa hộ mệnh,.Chỉ cần anh ấy ở đây, Sùng Minh quả bom này là nổ không được rồi.Cùng với sự trôi qua của thời gian, mùi hương dị thường ở trên người của ella cuối cùng cũng đã biến mất, cả người cũng một lần nữa khôi phục lại vẻ giỏi giang của trước kia, nữ học giả nhìn xa trông rộng.Nhìn xem khí chất của bà ấy lại lần nữa trở lại về trước, đáy lòng của mọi người lại lần nữa âm thầm kinh ngạc tán thán không thôi.Sau khi ella khôi phục lại như bình thường, kiên quyết không chịu chạm đến rượu cồn nữa rồi, chỉ ăn thịt nướng mà Tống Thanh đưa tới.Mạc đại ca vốn còn đang suy nghĩ muốn lần nữa coi bộ dạng say rượu của ella, xem bà ấy cảnh giác như thế mà cùng rượu trái cây giữ một khoảng cách, đáy mắt nhịn không được hiện lên một chút thất vọng.Vừa rồi mấy cô gái bị cự tuyệt kia, luôn hướng về nơi này nhìn, đống lửa của bọn họ cùng với đống lữa của Tống Thanh không xa lắm, một buổi dâm có ánh lửa ngút trời, tầm nhìn là rất cao.Bởi vậy dưới ánh lửa, nhan sắc nghịch thiên của Hà Nhật Dương cùng Tống Linh, quả thực là khiến không ít người ở xung quanh chảy cả nước miếng a.Nếu như không phải nhìn thấy thái độ cự nhân ngoài ngàn dặm của nam thần, các cô sớm cũng không biết xấu hổ mà tới vây quanh rồi.Các cô nhịn không được lấy ra điện thoại mà chụp hình.Thế nhưng là ánh sáng quá mờ chỉ có thể chụp được một đường nét mặt mờ nhạt thôi.Dù vậy, hai người vẫn là khiến tất cả mọi người kinh ngạc trước vẻ đẹp này.Cuối cùng cũng có hai người cô gái can đảm, a không, có lẽ là cô gái đó là tính xấu không bỏ được, chạy tới lôi kéo Phan Thịnh Phan Ly đi khiêu vũ.Các cô không dám lôi kéo Hà Nhật Dương cùng Tống Linh, chỉ có thể lôi kéo Phan Thịnh Phan Ly.Phan Thịnh Phan Ly lúc đầu vốn cũng là tính tình thích chơi đùa, vừa mới bị cô gái mời, liền vui vui vẻ vẻ cùng đi theo cùng những người khác đi khiêu vũ với nhau rồi.Cô gái tò mò mà hỏi Phan Thịnh Phan Ly: "Bạn bè của các anh quá lạnh lùng a! Bọn họ đều không thích theo chúng em chơi sao?”

Phan Thịnh tự cười chế giễu nhìn lấy cô ấy: "Vậy em muốn cùng người nào chơi đây?”

Cô gái kia thẹn thùng một hồi, nhìn thoáng qua Hà Nhật Dương, nói: "Người đàn ông kia quá bá đạo a! Em chưa bào giờ gặp qua khí chất có thể bá đạo như thế! Hình như anh ấy tùy tiện ngồi ở một nơi, thì có được cả thiên hạ.”

Phan Thịnh vừa cười vừa nói: "Cảm giác của em cũng rất nhạy cảm đấy. Thật sự là anh ấy cũng được coi là Đế Vương của một nơi rồi.”

Một cô gái khác ngượng ngùng nhìn thoáng qua Tống Linh, hỏi: "Người đàn ông kia thật xinh đẹp a! Quả thực còn đẹp trai hơn nam thần trong ACGN (là viết tắt của bốn cụm từ anime, comic, game, novel, ý chỉ là nhân vật từ trong thế giới ảo). Anh ấy là người đàn ông đẹp trai nhất mà em từng gặp đấy! Thật không ngờ rằng ở trong hiện thực, lại cũng sẽ người còn đẹp trai hơn nam thần trong ACGN đấy!”

Phan Ly một vẻ không nghiêm túc mà trả lời: "Đúng vậy a, anh ấy là người đàn ông độc thân độc thân cao quý, khan hiếm, có nhan sắc đẹp nhất đỉnh cấp nhất ở trên thế giới này.”

Đôi mắt của hai cô gái trong nháy mắt sáng ngời: "Thật vậy ư?”

"Nhưng mà các em đều không có cơ hội rồi." Phan Thịnh Phan Ly cười hì hì mà trả lời: "Hai người bọn họ một người là đã kết hôn rồi, một người là bị dự định rồi đấy.”

"A! Thật là đáng tiếc!" Hai cô gái một vẻ mặt nuối tiếc.Phan Thịnh Phan Ly cười hì hì, nói: "Nhưng mà, vị có mắt đào hoa ở bên cạnh kia, các em vẫn là có thể suy nghĩ một chút đấy! Tuy rằng không bằng hai người kia đẹp trai, thế nhưng là cũng được coi là sắc đẹp trung thượng. Hơn nữa có tài sản kinh người!”

Phan Thịnh Phan Ly tận hết sức lực cho Vũ Ngọc Bình đào hầm.Hai cô gái kia ngay từ đầu còn chưa để ý tới, lúc nghe thấy Phan Thịnh Phan Ly nói Vũ Ngọc Bình có tài sản kinh người, ánh mắt khó tránh khỏi không lóe lên một cái!

Người cô gái đầu tiên vẫn là một vẻ mặt không tin mà nói: "Cho dù có tài sản kinh người đến cỡ nào đi nữa thì lại có bao nhiêu tiền a? Nhà của chúng em cũng không phải là người nghèo a!”

Phan Thịnh Phan Ly cùng chớp chớp mắt, làm một biểu cảm mắc cười, hạ thấp giọng trả lời: "Tài sản cả nhà các em có bao nhiêu? Anh lấy một ví dụ đơn giản nhất là được rồi, trong kho xe của anh ấy không có dưới năm mươi chiếc xe thể thao, bất động sản ở trên toàn cầu không dưới năm trăm chỗ, công ty ở dưới tên không ít hơn sáu cái.”

Mỗi một câu nói của Phan Thịnh Phan Ly, biểu cảm của hai cô gái này thì có một phần bất ngờ.Chờ sau khi Phan Thịnh Phan Ly nói xong, hai cô gái này hoàn toàn là một biểu cảm nhặt được bảo bối vậy!

Trời ạ! Cái vách đá dựng đứng này là trùm tài chính đỉnh cấp a!

Nếu như có thể cùng người đàn ông này hẹn hò, trời ạ!

Các cô dường như thấy được tương lai là cuộc sống tốt đẹp ngợp trong vàng son!

Vì vậy, các cô gái cũng cũng không tâm tư khiêu vũ nữa rồi, không ngừng hướng về phía Vũ Ngọc Bình nhìn tới.Vũ Ngọc Bình bị các cô ấy nhìn tới sau lưng phát ớn rồi, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.Phan Thịnh Phan Ly ở bên cạnh cười đến nội thương, bọn họ nháy mắt ra hiệu hướng về phía Vũ Ngọc Bình nháy mắt mấy cái.Vũ Ngọc Bình càng thêm không hiểu rồi.Hà Nhật Dương ngược lại là đoán được vài phần, hắn chỉ là cười cười, lại không có vạch trần trò đùa quái đản của Phan Thịnh Phan Ly.Có lẽ đây cũng không phải là chuyện xấu.Hai cô gái không khiêu vũ nữa, rời khỏi đội ngũ đang chè chén say sưa, chạy đến trước mặt của Vũ Ngọc Bình, đối với Vũ Ngọc Bình đưa ra lời mời: "Anh đẹp trai, cùng theo chúng em khiêu vũ đi!”

Vũ Ngọc Bình là muốn đáp ứng, nhưng khi nhìn qua Lưu Nghĩa ở bên cạnh, vẫn là lắc đầu: "Thôi, anh không đi.”

Hai cô gái ở khoảng cách gần nhìn qua Vũ Ngọc Bình, à, cũng không tệ đấy!

Đây chính là người siêu giàu!

Tuyệt đối không thể bỏ qua!

Vì vậy, hai cô gái một trái một phải mà lôi kéo Vũ Ngọc Bình rời khỏi lửa trại rồi.Lưu Nghĩa chỉ là nhìn thoáng qua Vũ Ngọc Bình, cũng không có làm bất kỳ biểu thị gì, tiếp tục cùng Tống Thanh khẽ giọng nói chuyện.Ngay vào lúc này, trong đám người đột nhiên náo loạn lên.Tống Thanh nhìn sang, chỉ thấy một đám người bỗng chốc đem Vũ Ngọc Bình cùng Phan Thịnh Phan Ly bao vây lại, lớn tiếng la hét cái gì.Hình như đã xảy ra chuyện tranh chấp gì.Lý Hà nói: "Tôi đi qua xem thử.”

Nói xong, Lý Hà vèo vèo vèo liền chạy qua đó rồi.Lý Hà vừa mới đi tới, liền nghe thấy đám người kia kích động vây quanh Vũ Ngọc Bình kêu la: "Anh có biết cô ấy là bạn gái của tôi không? Anh cùng cô ấy liếc mắt đưa tình là có ý gì a? Sao rồi? Ỷ vào nhiều người thì muốn ăn hiếp ngườ a!”

Cô gái kia tức đến thở hổn hển, đối với Vũ Ngọc Bình giải thích: "Không phải, em cùng anh ấy không quan hệ gì! Em cùng anh ấy mới quen được không lâu đấy!”

Người đàn ông kia cùng đoàn bạn bè thân lập tức bùng nổ rồi: "Tiểu Nhụy, em có ý gì a! Chúng ta mới quen biết không lâu? Mới quen biết không lâu thì có thể ngủ chung một phòng? Em hỏi thử những người khác xem, chúng ta có phải là ngủ chung một phòng không? Em có phải ưng ý cái tên tiểu bạch kiểm này rồi hả? Em đã thay lòng đổi dạ rồi có phải không?”

Tiểu Nhụy tức tới đỏ mặt tía tai mà giải thích: "Ai cùng với anh ngủ chung rồi hả? Anh nói bậy bạ gì đó! Anh vu hãm sự trong sạch của tôi!”

Vũ Ngọc Bình nhức đầu một hồi: "Cái kia cái gì đấy? Tôi nghĩ là các người đều đã hiểu lầm rồi, tôi cùng với cô gái này không có quan hệ gì cả. Vừa rồi chỉ là cùng nhau khiêu vũ mà thôi. Chỉ thế thôi.”

Lời nói của Vũ Ngọc Bình, lập tức đã bị nước bọt của đoàn bạn thân của đối phương chìm mất rồi.Lý Hà nhìn qua, không có đánh nhau, chỉ là cãi nhau, hì hì hì, vẫn là cắn lấy hạt dưa xem náo nhiệt thôi.Phan Thịnh Phan Ly cũng cười hì hì mà xem náo nhiệt.Loại chuyện này, thích hợp cho Lưu Nghĩa ra tay nhất.Anh hùng cứu mỹ nhân mà.Cơ hội tốt như vậy, không thể từ bỏ được mà.Tống Thanh nói với Lưu Nghĩa: "Hay là chúng mình cũng qua đó xem đi?”

Lưu Nghĩa nhìn thoáng qua Vũ Ngọc Bình, nói: "Lý Hà ở đấy, vệ sĩ của Vũ Ngọc Bình cũng sẽ đi ra đấy, nếu đúng là ra tay, không ai có thể gây tổn thương cho Vũ Ngọc Bình.”

Ella vừa cười vừa nói: "Tiểu Nghĩa, con đi qua xem đi, mặc dù nói là có vệ sĩ, thế nhưng là tóm lại qua đó xem thử mới có thể yên tâm.”

Ella cũng nói như vậy rồi, Lưu Nghĩa đành phải đứng lên, nói: "Được rồi, con qua đó xem thử! Lập tức liền trở về a!”

Lưu Nghĩa bước nhanh đi tới, thật xa liền nhìn thấy vẻ mặt vô tội Vũ Ngọc Bình đang thảm hại đứng ở nơi đó, bị phẫn nộ của một đám người chìm mất rồi."Anh cái người này, nói lời nói gì thế? Nếu như anh không phải câu dẫn tiểu Nhụy, cô ấy làm sao lại thân thiết với anh như thế?" Người đàn ông kia càng nói càng kích động: "Loại người giàu có như các ngươi ngoại trừ vơ vét mồ hôi nước mắt của nhân dân chúng tôi, anh còn có bản lĩnh gì?”

Vũ Ngọc Bình cả mặt thất vọng, tại sao lại thăng lên đến vơ vét mồ hôi nước mắt của nhân dân rồi? Chuyện này mà không phải cũng là bọn quan tham làm sao? Cùng anh có một đồng tiền liên quan gì không?

"Tiểu Nhụy là bạn gái của tôi, chúng tôi tương lai là muốn kết hôn đấy!" Người đàn ông đang nói thì nước mắt cũng sắp rơi xuống rồi: "Thế nhưng là anh câu dẫn bạn gái của tôi, đây coi là chuyện như thế nào?”

"Đúng vậy đúng vậy, anh hôm nay phải giải thích rõ ràng!" Đám bạn thân cũng là một lòng đầy nỗi căm phẫn.Lưu Nghĩa nhìn thấy bộ dạng bó tay của Vũ Ngọc Bình, một cái nhịn không được, cười rộ lên.Vũ Ngọc Bình nhìn thấy Lưu Nghĩa đi tới đây, hai mắt sáng lên, nha chóng chỉ vào Lưu Nghĩa nói: "Được rồi, được rồi, bạn gái của tôi cũng tới rồi! Anh xem, em ấy chính là bạn gái của tôi! Mắt thẩm mỹ của tôi là như vậy đấy! Bạn gái của nhà anh là như vậy này! Là một kiểu sao? Tôi sẽ thích sao?”

Lưu Nghĩa vừa nghiêng đầu: "Ai là bạn gái của anh?”

Vũ Ngọc Bình lòng như lửa đốt mà chạy tới, lập tức tóm lấy cổ tay của Lưu Nghĩa, nói với người đàn ông kích động đến rơi nước mắt kia: "Anh em, anh xem, mắt thẩm mỹ của tôi là loại này a! Anh nhìn rõ ràng chưa a! Tôi thật sự là không ăn hiếp anh, cướp bạn gái của anh! Cô ấy hoàn toàn không phù hợp thẩm mỹ của tôi!”

Người đàn ông kia lau lấy nước mắt, hỏi Vũ Ngọc Bình: "Có thật vậy không? Anh thật sự là Gay sao?”

G. Gay

Phan Thịnh Phan Ly không chút khách khí mà ở bên cạnh cười đến bụng cũng đau rồi!

Quả nhiên, mỗi lần trêu ghẹo Vũ Ngọc Bình đều có thể thu hoạch rất nhiều.Vũ Ngọc Bình một biểu cảm sống không còn gì lưu luyến cả mà nói: "Được rồi, các người muốn là cho rằng như vậy, tôi cũng không thể nói gì hơn. Dù sao, em ấy đúng là bạn gái của tôi, không phải là em ấy là tôi không cưới đấy!”

Ánh mắt của Lưu Nghĩa chuyển dời đi: "Vô vị.”

Tiểu Nhụy nghe nói Vũ Ngọc Bình thích Lưu Nghĩa, cũng là một vẻ mặt không cam lòng, cô còn có ý định làm một lần nỗ lực cuối cùng: "Em cùng anh ấy thật sự không phải là bạn bè trai gái đấy!”

Vũ Ngọc Bình lập tức nói: "Mặc kệ các người có phải là bạn bè trái gái không, đều không liên quan tới tôi! Nhìn thấy không? Lòng tôi có chỗ thuộc về rồi! Tôi chỉ thích em ấy!”

Tiểu Nhụy cắn môi nhìn thoáng qua Lưu Nghĩa, nói: "Thế nhưng là, em là phụ nữ a!”

Phan Thịnh Phan Ly đã cười đến sắp thở không ra hơi rồi.Lưu Nghĩa cũng là một biểu cảm sống không còn lưu luyến gì nữa: "Nếu không có chuyện gì, tôi thì đi trước đây. Một lát chúng tôi còn phải ngồi du thuyền, dạo sông đêm đây.”

"Đợi anh một chút, chúng ta cùng đi!" Vũ Ngọc Bình nắm lấy tay của Lưu Nghĩa, quả thực là nắm lấy cây cỏ cứu mạng rồi, chết sống cũng không chịu nới lỏng tay: "Tiểu Nghĩa, anh nói là sự thật đấy, đời này, không phải là em là anh không cưới đâu.”

Nghe Vũ Ngọc Bình ở trước mặt nhiều người như vậy mà thổ lộ, đôi mắt của Lưu Nghĩa cuối cùng cũng hòa dịu đi vài phần.

Truyện convert hay : Phế Thiếu Trọng Sinh Trở Về

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio