Sáng hôm đó, Hạ Băng sau khi lên công ty đã tổ chức họp hội nghị để thông báo về việc chuyển nhượng phần trăm cổ phần cho Tạ Uyển Ân và Triệu Phong Vũ.
Cuộc họp kéo dài ba tiếng đồng.
Cũng không hẳn là do mọi người không đồng ý mà là do có nhiều thứ phải bàn kĩ hơn sắp tới nên thời gian họp cũng vì vậy mà lâu hơn mọi khi..
Kết thúc ba tiếng phải đứng một chỗ để thuyết trình, Hạ Băng cuối cùng cũng có thể ngồi xuống ghế nghỉ ngơi..
Tất cả mọi người đã rời đi hết, cả căn phòng rộng lớn bây giờ chỉ còn lại một mình cô.
Hạ Băng đem điện thoại kẹp ở trong tập tài liệu ra xem có thông báo mới không..
Hanex chuẩn bị công bố Tạ Uyển Ân và Triệu Phong Vũ là cổ đông của công ty nên Hạ Băng cũng muốn xem chút tình hình của của cư dân mạng dạo này ra sao để điều chỉnh biện pháp cho hợp lý..
Hạ Băng vừa ấn vào mục tin tức, đã có vô số bài đăng được làm mới.
Đặc biệt các bài đăng đều cùng một nội dung..
Đồng tử của Hạ Băng hơi sững lại, cô không tin vào những gì mình nhìn thấy trên di động..
Đường gia và Hạ gia cùng gặp phải biến cố!! Hóa ra gia tộc lớn cũng có thể vì tiền mà đem pháp luật ra khỏi tầm mắt?
Ngón tay đang lướt điện thoại của Hạ Băng có chút run nhẹ.
Cô không dám ấn vào bài viết để xem rõ hơn tình hình..
Mặc dù Hạ Băng chưa biết lý do gì khiến cho việc có rất nhiều bài đăng nói về Đường gia và Hạ gia như vậy.
Nhưng cô có thể khẳng định ba mẹ của cô sẽ không bao giờ làm việc gì trái pháp luật cả..
Từ trước đến nay họ vẫn luôn căn dặn cô phải sống theo đúng luật pháp.
Tôn trọng luật do nhà nước đề ra.
Không được trái với lương tâm nghề nghiệp..
Thử hỏi những người luôn ép con cái của mình phải cương trực, ngay thẳng, có nguyên tắc như vậy thì liệu có bao giờ lại đi trái với những lời mình đã nói không?
Bài đăng kia đúng là ăn không nói có! Lại dám đăng lên như vậy..
Hạ Băng thầm trấn an bản thân bớt run hơn bằng cách bác bỏ việc các bài báo kia chỉ là tin lá cải.
..
Sau một hồi bình tĩnh lại, Hạ Băng cũng đã có đủ dũng cảm để ấn vào đọc bài viết ấy..
Đọc đến đâu, bàn tay đang cầm điện thoại của Hạ Băng cũng run đến đấy..
Cô không nghĩ tới Hạ thị và Đường thị vậy mà đều bị tố là trốn thuế.
Đặc biệt là Đường thị còn dính tới việc nhập hàng lậu và hàng cấm.
Sản xuất không đúng quy định, dùng nhiều thủ đoạn, chiêu trò gây ảnh hưởng đến nhiều người dân khác..
Những tội trạng của Đường thị, Hạ Băng không có lấy một bất ngờ.
Cô sớm đã nhìn ra bọn họ là dùng thủ đoạn dơ bẩn nên mới phát triển nhanh chóng như vậy..
Nếu không Đường thị bây giờ hẳn vẫn là một công xưởng nhỏ ít người biết đến..
Nhưng việc công ty gia đình cô bị tố là trốn thuế đã làm cho cô phải kinh hãi.
Hạ Băng có thể đem tính mạng của mình ra để đặt cược.
Cả ba và mẹ mình nhất định sẽ không bao giờ làm việc vi phạm pháp luật một cách nặng nề như vậy.
Chắc chắn là có người đã hãm hại gia đình cô..
Dòng suy nghĩ của Hạ Băng bỗng khựng lại khi trong đầu cô đột nhiên nghĩ đến một cái tên..
Lạc Tử An..
Hạ Băng cảm thấy chuyện này rất có khả năng là do anh làm.
Dù sao đột nhiên Lạc Tử An quan tâm Hạ Băng như vậy, còn không phải muốn làm cô ngộ nhận và không phát hiện ra âm mưu của anh?
Tâm trạng của Hạ Băng lúc này dường như càng nặng nề hơn khi nãy..
Không chỉ vì việc gia đình cô bị oan mà còn vì việc có thể chuyện này là do người mà cô luôn yêu thương nhất làm ra..
Hạ Băng cảm thấy có lỗi với ba mẹ rất nhiều.
Việc cô tự ý chấp nhận hôn sự này không chỉ không kịp báo hiếu với ba mẹ.
Bây giờ còn gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sản nghiệp bao nhiêu đời của gia đình..
Hạ Băng biết lần này gia đình cô bị hại, có thể may mắn thì cô sẽ lôi được người đứng sau vụ vu oan này ra ánh sáng, khiến cho mọi người biết được sự thật..
Nhưng dù sao đi nữa, vụ việc oan ức này cũng sẽ để lại cho Hạ gia một vết nhơ.
Rồi mai sau các công ty khác sẽ đánh gia Hạ gia như thế nào?
Hạ Băng không dám nghĩ tới viễn cảnh tiếp theo nữa..
Bây giờ cô cảm thấy tam quan của mình gần như đã sụp đổ hoàn toàn..
Thật không ngờ chỉ vì muốn cô phải đau khổ mà Lạc Tử An không tiếc công dựng lên chứng cứ giả để hạ bệ Hạ gia, đem Hạ gia lao đao trên đầu sóng ngọn gió..
Chiêu này của Lạc Tử An đúng là khiến cho Hạ Băng phải mở mang tầm mắt..
Trong một chốc lát, Hạ Băng có cảm tưởng ánh mắt mà Hạ Băng dùng để đối diện với Lạc Tử An sau này sẽ không còn đơn thuần là sự lãnh đạm hôm qua nữa mà nó còn mang theo nhiều sự căm hận cùng phẫn uất..
Chưa bao giờ Hạ Băng muốn ly hôn với Lạc Tử An như vậy.
Cô ước gì mình có thể chấm dứt bản hợp đồng hôn nhân đó..
Cô không còn một chút lưu luyến nào để có thể ở bên cạnh Lạc Tử An nữa..
Sau tất cả những thứ anh gây ra cho cô, Hạ Băng vẫn nhẫn nhịn vì cô yêu anh..
Nhưng lần này Hạ Băng không thể nhịn được nữa.
Việc này liên quan đến cả ba mẹ của cô..
Cô chấp nhận làm mình đau khổ cũng không để ba mẹ buồn lòng.
Vậy mà bây giờ...
Hạ Băng cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực nào, cô gục đầu xuống bàn trong mệt mỏi...