"Ta đồng ý với ngươi, ngươi thắng cược." Ngữ Kỳ không lạnh không nhạt nói với sợi chỉ đen và đỏ đang bao phủ lấy xung quanh cô
Lúc sợi chỉ đen và đỏ sắp cuốn chặt lấy hết người cô thì bỗng tất cả đều bị dừng lại làm cô ngẩng đầu muốn nhìn thì bị bịt mắt, giọng nói lúc hỏi cô mệt sao ở trong không gian nói ngay bên cạnh tai cô
"Khoá linh hồn."
Bỗng cả người cô như bị cái gì đó đâm thủng hự một tiếng đau đớn trực tiếp ngất đi, lúc này mới dẹp được đống trước mặt thấy cô ngã trong lòng đại nhân hôn mê nó lo lắng muốn xem cô làm sao.
"Không sao cả. Nàng chỉ ngất đi thôi, trong người nàng có thuộc tính truyền thuyết bậc S có linh tính vương." Nam nhân đẹp đến ngỡ ngàng, nữ nhân thấy sẽ nhất kiến chung tình, nam nhân thấy sẽ nhất kiến ái mộ nói chuyện với
[...] moá ký chủ trâu bò, tìm đâu được hàng không có trong cửa hàng hệ thống vậy?!
"Hình như nàng cược gì đó với nó. Trước khi nàng bị cướp gì đó trong cơ thể đi ta kịp khoá linh hồn lại rồi. Lần này ngươi hơi quá tay rồi " đại nhân nhíu mày
cụp tai thỏ xuống không phản bác lần này, nó sai vì hố ký chủ hơi quá đà. Lần sau nó hứa sẽ nhẹ tay hơn!
Đại nhân nhìn Nguyệt Diệp cùng Bắc Hàn rồi nhìn xuống nước mắt chưa khô của Ngữ Kỳ thở hơi dài
[Đại nhân, Nguyệt Diệp hay Bắc Hàn là đại mảnh?] nhìn Bắc Hàn hay Nguyệt Diệp đều mang một vài nét của đại nhân nha.
"Cái này nói sau, đưa nàng trở về không gian xử lý đi. Lần này không được quá đà nữa!"
.
Không gian
.
Ngữ Kỳ không biết qua bao lâu thấy mình đang ở dạng linh hồn lơ lửng giữa không gian, đang muốn thắc mắc bỗng hiện thân trước mặt cô
[Ký chủ, vì nguyên chủ thấy cô làm nhiệm vụ cùng với liên kết tình cảm đã thay đổi nhiệm vụ. Bổn hệ thống đưa người về đây rồi quay ngược lại thời gian cho ký chủ làm lại nha! Nhiệm vụ là tìm lang quân như ý, yêu mình hết lòng]
Cô nhíu mày, có đãi ngộ lớn như vậy sao? Cô hình như đã quên cái gì đó khi bị ai đó bịt mắt lại thì phải?
thấy cô không trả lời sợ cô nhớ ra gì đó nó vội vàng nói tiếp
[Lần này chỉ cần ký chủ hoàn thành sẽ thưởng gấp ba tích phân! Thế giới chuẩn bị xong rồi, ký chủ mau làm nhiệm vụ đi!!!]
Ngay lập tức nó ném cô vào trong nhiệm vụ muốn hú hồn... Ký chủ quá cường đại làm nó sợ muốn chết. Hù sợ tai thỏ bổn hệ thống rồi...! Xoá bỏ linh hồn nguyên chủ rất vất vả nha, mong lần này ký chủ sẽ không đánh nó. Nó là một hệ thống siêu cấp tốt bụng!
Lúc Ngữ Kỳ mở mắt ra thấy mình đang bị Bắc Hàn nắm tay không cho tiếp tục cài hoa lên đầu nữa. Cô trợn mắt hất tay hắn ra nhìn xung quanh...
Đây là núi Đông Dật!!! Bắc Hàn bỗng dưng bị cô hất tay cũng giật cả mình, Ngữ Kỳ thấy cô và hắn chưa xảy ra gì cả liền dùng thần thức hô to
"Nguyệt Diệp? Huynh có đó không? Mau trả lời ta!!!"
Im lặng một lúc làm cô cực kì sốt ruột nhưng một giọng nói làm cô an tâm vang lên... "Hoạ Mi? Sao muội hét to vậy, làm đầu ta muốn đau luôn"
Bắc Hàn thấy cô thay đổi sắc mặt liên tục liền muốn lại gần hỏi cô có chuyện gì.
"Đừng đụng vào ta!" Ngữ Kỳ ánh mắt tràn ngập chán ghét nhìn hắn làm lòng hắn bỗng dưng đau nhói...!
"Huynh đang ở đâu?!" Ngữ Kỳ dùng thần thức nói chuyện với Nguyệt Diệp.
"Tiệc rượu, ta mới quay đầu nói chuyện với sư phụ thì đã không thấy muội đâu cả." Nguyệt Diệp không hiểu tại sao cô lại có vẻ vội vàng như vậy nhưng vẫn trả lời.
"Huynh ở yên đó cho ta! Cấm không được đi đâu cả!!!" Ngữ Kỳ xông lên ngự kiếm phi đi bỏ lại Bắc Hàn ngơ ngác nhưng hắn vẫn lên ngự kiếm đuổi theo cô.
Nguyệt Diệp đang cùng tất cả các vị trưởng môn, trưởng lão, môn thúc hàm huyên, ở dưới là các đệ tử nội môn đứng vui ca nữa
Bỗng dưng Ngữ Kỳ phi nhanh ngự kiếm vào thẳng sảnh chính tiệc rượu hướng về phía Nguyệt Diệp nhảy xuống hướng về chỗ anh
"Đỡ ta Nguyệt Diệp!"
Anh đang cầm trên tay ly rượu cứng đờ người trong vòng giây rồi vội vàng đỡ cô, cô ôm chặt cổ của anh không chịu buông làm anh bối rối hỏi có chuyện gì.
Mọi người cũng bị thao tác của cô làm cho đơ toàn tập, ngay cả Lộ Lộ đang uống rượu cũng nhìn chằm chằm cô. Bắc Hàn vừa xuống ngự kiếm cũng trông thấy cảnh đó kinh ngạc không thôi, không hiểu tại sao hắn lại muốn tách cô ra khỏi Nguyệt Diệp.
"Hoạ Mi...?" Nguyệt Diệp không hiểu chuyện gì nhưng cũng không có đẩy cô ra mà ôm vỗ vỗ nhẹ vai cô như dỗ dành.
"Nguyệt Diệp, ta thích huynh! Huynh trở thành đạo lữ của ta đi!"
Lần này đến lượt Bắc Kha rơi ly rượu mồm há đủ nhét ba quả trứng gà vào, trưởng lão Bính phải huých tay mới ngậm miệng lại được.
Ấn hoa sen ở tay lúc này nở rộ nhưng Nguyệt Diệp hoàn toàn không biết, chỉ bị ngơ ngác vì cô nói vậy...
"Kỳ nhi, đừng hồ nháo!" Bắc Hàn quát lên sử dụng cả uy áp hiển nhiên tâm trạng rất tệ.
Sắc mặt cô lúc này bị uy áp làm cho trắng bệch, Nguyệt Diệp vội vàng ôm chặt cô nói
"Bắc sư thúc! Hoạ mi không chịu được uy áp của người!"
Bắc Hàn sực tỉnh mới vội vàng thu uy áp lại. Ngữ Kỳ cũng không quan tâm nhìn Nguyệt Diệp cười dí dỏm nói
"Huynh cũng bị đau mà quan tâm ta vậy sao? Thích ta vậy sao?"
Vừa nói xong Bắc Kha lại tiếp tục rơi ly rượu mồm lúc này vị trưởng lão Bính bịt vào dùm.
Mặt Nguyệt Diệp hơi đỏ lên, anh lúng túng không biết trả lời cô sao nữa...
"Chậc chậc, môn phái Thiên Hoa có vẻ sắp có hỷ rồi nhỉ?" Phương Hoa trưởng môn phái Vạn Nhất cười cười trêu đùa.
"Lúc kết đạo lữ nhớ mời chúng ta không được quên đâu!" Hạo Âm trưởng mộ phái Âm Dĩ cười cười nói.
"Các vị đừng nói vậy, đệ tử của bản tôn chỉ đùa cho không khí vui vẻ lên thôi!" Bắc Hàn lạnh lùng bước vào, nhìn Ngữ Kỳ ám chỉ cô mau buông Nguyệt Diệp ra.
Cô nhìn về phía Bắc Hàn...
.
.
.
.
.
Ngáp ngắn ngáp dài ngồi gõ chữ, sao? Vẹo cổ chưa?