Lúc này sân trường xôn xao muốn nổ cả sân, những người không xem biểu diễn cũng phải chạy ra ngó, vốn đã đông lại càng đông đúc
Tất cả đổ dồn ánh mắt về phía Ngữ Kỳ, còn cô thì khuôn mặt kiểu kiếp này coi như bỏ. Cô đã bao giờ từng bị cùng một thời điểm ba người tỏ tình đâu chứ?
Giao Hinh thấy mặt Ngữ Kỳ như nuốt phải ruồi, tâm trạng vốn đang không vui vì nụ hôn của Thiên Mạc cũng bất giác vơi đi phần nào, Giao Hinh bước xuống sân khấu đi về phía cô
"Em biết là em không được xinh đẹp như Nhiên Thanh, em không được học giỏi như An Lan, em không được gia thế hùng hậu như Thiên Mạc, em không được dễ thương như Tử Lạp... Nhưng mà em sẽ dùng cả sinh mệnh này để yêu anh, để bảo vệ anh, che chở anh, em biết em nói điều này anh hay mọi người nghe sẽ không tin. Nhưng em sẵn sàng dùng sinh mệnh này để bảo vệ anh một đời này bình an! Em yêu anh, Ngữ Kỳ Tiêu Du!"
Đôi mắt của Giao Hinh sáng lên, vừa nói xong thì cũng đồng thời đứng trước mặt của Ngữ Kỳ, còn mọi người tự biết mà tách ra hai bên. Rất nhiều người cầm máy quay chĩa về phía hai người mà Giao Hinh hoàn toàn không quan tâm.
Ngữ Kỳ lúc này đã hoàn hồn nghe thấy Giao Hinh bộc bạch, cô cảm nhận được cảm xúc của nguyên chủ sôi trào.
[Muốn vào trả lời hay không?] Ngữ Kỳ sử dụng thần thức của mình nói chuyện với hư không... Nhưng biết, cô đang nói chuyện với nguyên chủ.
Mọi người thấy Ngữ Kỳ im lặng đã lâu không lên tiếng, có vài người hô nhận lời đi rồi rất nhiều người cùng hô như vậy. Chỉ có Thiên Mạc lúc này tay nắm chặt đến mức nổi gân xanh, còn Nhiên Thanh tái mét mặt.
"Anh..."
"Em cũng rất thích anh!"
"Oaaaaa! Cái gì vậy?" Nữ sinh A
"Trời ơi tin này chắc chắn sẽ thành huyền thoại của trường mình!!!!" Nữ sinh B
"Nữ thần của tôi..." Nam sinh A
"Mẹ nó, tên này quá số hưởng rồi!!!" Nam sinh B
Giao Hinh ánh mắt xoẹt qua tia tăm tối cũng quay đầu nhìn Nhiên Thanh cầm mic mặt đỏ lừ nói to. Ngữ Kỳ lúc này đang nói chuyện với nguyên chủ bỗng dựng lại miệng suýt nữa thì rớt ra khỏi hàm, Giao Hinh quay ra thấy cô như vậy cười nhẹ tiếng rồi đưa tay đỡ hàm làm cô không bị há hốc miệng thất thố.
Ngữ Kỳ thấy bàn tay chạm vào mình theo bản năng nắm lấy tay Giao Hinh nhìn với ánh mắt cảm ơn, Nhiên Thanh thấy một màn này tay càng nắm chặt mic hơn. Kiên quyết đi xuống chỗ Ngữ Kỳ nói
"Em biết, em tỏ tình lúc này thực sự quá không hay ho nhưng em nghĩ em cũng là người có quyền đấu tranh công bằng. Em cũng không dám nghĩ rằng anh sẽ thật sự đáp ứng, nhưng em vẫn muốn một lần nói thật với lòng mình!" Nhiên Thanh bước xuống cả người như toả ra ánh hào quang vậy.
[Này? Sao ta lại có cảm giác nữ chính đang toả ánh hào quang thế?] Ngữ Kỳ có cảm giác sắp đui mù luôn rồi.
[Bàn tay vàng đó, thuộc tính tự nhiên. Giá của nó là tỷ tích phân. Là hàng truyền thuyết, ký chủ chỉ cần giết nữ chính sẽ có bàn tay vàng trong một thế giới sau đó mất. Hàng vĩnh viễn chỉ có thể mua chứ không thể cướp như hàng cực phẩm hay các thuộc tính khác] nhẹ nhàng đáp.
Ngữ Kỳ tí sặc, tỷ tích phân cô làm mấy ngàn thế giới mới có hàng vĩnh viễn á? Thôi dẹp đi, Ngữ Kỳ không muốn nghĩ vào lúc này nữa. Cô tập trung gọi nguyên chủ nhưng vẫn như cũ không hồi âm đành thở dài nhìn hai mỹ nữ trước mặt.
Cô suy nghĩ một hồi lâu, cầm mic của Giao Hinh hít thở rồi đưa lên gần miệng liếc hai người nói
"Cảm ơn tình cảm của hai người, nhưng tôi chỉ muốn nói rằng tôi không thể đồng ý một trong hai."
Lời cô vừa dứt tất cả ở dưới càng xôn xao dữ dội hơn, cô nhìn xung quanh thấy cũng dần dịu xuống mới nói tiếp
"Bởi vì tôi đã có vị hôn thê là Giao Hinh. Dù em ấy tỏ tình tôi không đồng ý thì vẫn là vị hôn thê không thay đổi được, nhưng Nhiên Thanh thì khác. Và còn nữa mong mọi người đừng nghĩ rằng Nhiên Thanh có ý cướp vị hôn phu của người khác, thông tin này cũng chỉ mới có và sắp được thông báo. Điều này chỉ có tôi và Giao Hinh biết thế nên mong mọi người đừng nghĩ điều không hay, nhưng nếu có tin đồn thất thiệt không hay về cả hai người họ, tôi không nghĩ tôi sẽ tha cho người đó! Một lần nữa, tôi rất trân trọng lời tỏ tình của cả hai!"
Nhiên Thanh, Tử Lạp cùng với Thiên Mạc khi nghe đến việc đính hôn của cô liền cả người hoá đá. Không biết nói gì trong lòng còn Giao Hinh vẫn mỉm cười vui vẻ. Giao Hinh biết được quá khứ là bản thân sẽ tỏ tình Thiên Mạc nhưng lúc này Giao Hinh muốn cả thế giới biết Ngữ Kỳ là hôn phu của mình. Tính toán bước đi làm cho Ngữ Kỳ cũng phải xoắn xuýt một hồi.
Tất cả mọi người nghe xong cùng lâm vào trầm mặc, quay thì cũng quay rồi. Đâu thể đem lời thanh minh bảo hộ hai người của Ngữ Kỳ bỏ ngoài tai, gia thế của Ngữ Kỳ cả trường chỉ sợ ai cũng nghe qua rồi! Ngữ Kỳ nắm nhẹ cổ tay hai người kéo đi khuất...
Thiên Mạc không biết bằng cách nào về được tới nhà, thậm chí Tử Lạp về tới quán ăn cũng thay đồ kêu mệt rồi đi kiếm Nhiên Thanh.
Ngữ Kỳ lúc này đã đưa Giao Hinh về nhà, Nhiên Thanh kêu cần được yên tĩnh cô cũng không hỏi thêm trực tiếp bỏ về. Chỉ lưu lại bóng lưng rộng Nhiên Thanh nhìn đến ngơ ngẩn cùng đau lòng.
[Ký chủ cô lạnh lùng thế sao? Tính toán chi li như vậy? Cô bảo hộ hai người họ thế còn nam chính?] bơi bơi quanh Ngữ Kỳ vẻ mặt cực kỳ gợi đòn, nhưng nó đang cực kì phân tích nét mặt của cô.
Lúc này cô đang nằm trong bồn tắm lớn duỗi cả người cũng không thấy hết, tóc ướt vuốt hết ra sau trông có phần yêu mị nam tính. Mắt vẫn nhắm mà không hề mở ra.
thấy cô có vẻ khinh bỉ mình liền bĩu môi chuẩn bị offline thì Ngữ Kỳ mở mắt nhàn nhạt nói
[Nhiệm vụ lúc nào cũng sẽ là thứ được ưu tiên, không phải hệ thống bọn mi luôn không mong ký chủ của mình động tâm sao? Ta không động tâm mi ngứa răng trêu chọc?]
Giọng nói cô thập phần bình thản cùng bình tĩnh, ngay cả ánh mắt cũng thế như chưa từng rung động qua, nhìn cô thật lâu...
[...] Vị ký chủ này... Có ẩn tình!
.
.
.
.
.
Thật ra ta mãi không viết tiếp vì không nghĩ ra được cái kết của thế giới này. Làm ta đau đầu đến đêm ngủ cũng mơ mình nhập vào vô sỉ ạ -_-