lúc này đang muốn chuồn êm bỗng dưng bị sợi chỉ đỏ bao quanh, nó quên ký chủ ở dạng linh hồn có thể đụng vào nó...
[Tốt nhất giải thích tại sao nữ phụ sử dụng thôi miên lại bị rút tuổi thọ cho ta nghe, kiếp trước sử dụng không có tác dụng phụ gì ngoài không thể ngủ, nếu không nói chúng ta cùng đồng quy vu tận đi. Ta không thích sự dài dòng, vào vấn đề chính. Đừng nói với ta nữ phụ không thể nghịch thiên thành ra mi cố tình rút tuổi thọ nữ phụ bằng cách sử dụng thôi miên! Mi đừng hòng bịp ta!] Ngữ Kỳ khí tức lúc này có vẻ cực kỳ tức giận...
Bịp - - Bợm chuẩn bị lừa ký chủ nghe vậy bực bội nói : [Bổn hệ thống giống dân lừa đảo thế chắc?]
[Đúng thế!] Ngữ Kỳ cực kỳ nghiêm túc gật đầu một cái
[...] Ok cô thắng.
[Nói đi đừng phí thời gian, không thấy nguyên chủ khóc muốn lòi hai mắt ra sao? Lúc ta nhập vào là người lĩnh hậu quả đấy!] Ngữ Kỳ sốt ruột nói, sợi chỉ đỏ lại cuốn lấy hệ thống thêm vài vòng nữa.
[...] Đây là vấn đề chính à?
[Bây giờ nữ phụ còn sống được bao lâu?] Ngữ Kỳ thập phần không kiên nhẫn hỏi. Dù gì cô cũng gánh một phần trách nhiệm, có mất hết điểm tích phân cô cũng phải làm cho tuổi thọ của Giao Hinh về như cũ...
Ký chủ thì cũng là con người, không thể lúc nào cũng sẽ thành công tất cả nhiệm vụ mà không sai sót... Con người... Ngữ Kỳ nghĩ miên man một hồi rồi nhìn
[ năm] thờ ơ nói, nó có thể cảm nhận được nụ cười đáng ghét của và điệu bộ khóc lóc của , trong lòng cảm thấy cực kì phiền phức.
[... Ít vậy sao?] Ngữ Kỳ rơi vào trầm mặc nhìn thế giới bị dừng lại kia, cả hai người họ cũng bị dừng lại.
[Ở đây rất nhiều người, còn có không phải khoá ký ức mà trực tiếp xoá đi, sinh mệnh bị rút sạch cũng là lẽ thường, huống hồ trời sinh định sẵn nữ phụ, như vậy đã là nghịch thiên lắm rồi.] bắt đầu tẩy não ký chủ của mình
[Dương thọ khi chưa xài thôi miên là bao nhiêu?]
[A? tuổi nha?]
[Trả lại cho cô ấy!] Ngữ Kỳ không mặn không nhạt nói.
[Không được!] cự tuyệt, dù nó bị chửi là ngu đi nữa. Rút thì cũng rút rồi bắt nó trả lại như bán dưa là sao?
[Bao nhiêu tích phân ta trả sạch.]
[Vẫn không được, bổn hệ thống mới không thèm!] Tích phân ít ỏi của ký chủ, nó mới không thèm!
[, ta sẽ nói với con rùa mặc cổ trang mi ném nhầm ta vào thế giới không có trong nhiệm vụ, còn có ép ta ngủ với nam nhân, lần này biến thành nam suýt bị cưỡng...]
[Được rồi được rồi! Đừng nói nữa!] toát mồ hôi hột, coi như cô lợi hại. Đại nhân mà biết nó để linh mảnh đã ngủ qua với cô chắc chắn đem nó ra làm món thỏ hầm, thỏ nấu, thỏ xào...
Ngữ Kỳ mỉm cười rút sợi chỉ đỏ về xoa xoa nhẹ tai thỏ của kêu ngoan mấy câu. né đi ngạo kiều khoanh tay dáng đứng hiên ngang nói
[dương thọ bổn hệ thống có thể trả, nhưng nữ phụ này sẽ mất vĩnh viễn khả năng thôi miên. Ký chủ có thành giao?]
[Được!] Ngữ Kỳ gật đầu, cho Giao Hinh xài thôi miên cũng quá nguy hiểm rồi!
cười nhếch môi một cái bay tới tay điểm nhẹ vào trán Giao Hinh đang bị dừng lẩm bẩm cái gì đó.
Giao Hinh đang từ già nua bỗng trở lại nhan sắc như cũ, thở dài có chút tiếc nuối... Tuy vẫn giấu được năm tuổi thọ cùng thôi miên thuộc tính cao cấp nhưng nó vẫn có chút tiếc đứt ruột nha....
[Để cho Giao Hinh xài được thôi miên trong hết hôm nay đi.] Ngữ Kỳ nói.
[Tại sao?] nhíu mày, nó chỉ hỏi cũng không từ chối mà lẩm bẩm về phía Giao Hinh.
Ngữ Kỳ không nói gì, trực tiếp nhảy vào thân thể của Tiêu Du hất hắn ra ngoài. Lúc này mọi thứ lại hoạt động đồng hồ cũng bắt đầu chảy quỹ đạo bình thường.
Giao Hinh vốn cảm thấy mình sắp chết bỗng dưng sức khoẻ dồi dào tóc cũng đen lại mặt cũng hết nết nhăn luôn, còn đang ngỡ ngàng không biết chuyện gì xảy ra Ngữ Kỳ hôn nhẹ lên trán Giao Hinh một cái:
"Thật xin lỗi em..." Vì đã giải quyết phiền phức đáng ra người làm nhiệm vụ như tôi phải làm thay...
Tiêu Du bên này xù lông muốn chết nhưng Ngữ Kỳ bỏ ngoài tai còn Giao Hinh hơi đỏ mặt lấy tay xoắn nhẹ lọn tóc, Ngữ Kỳ mỉm cười đỡ Giao Hinh ngồi dậy mặt nghiêm túc lại chỉ về phía Thiên Mạc nói:
"Em có thể xoá sạch ký ức chỉ giữ lại thời điểm tôi và anh ta chưa thân quen gì không?" Cô không muốn thêm rắc rối.
[Ký chủ, cô tuyệt tình quá đó a~] tiếp tục cà khịa như thường.
Ngữ Kỳ cảm thấy cô sẽ không vì một người mà từ bỏ nhiệm vụ... Có tình cũng chẳng ăn được...
Giao Hinh không chút do dự gật đầu đồng ý, Ngữ Kỳ ánh mắt ôn nhu mỉm cười đỡ Giao Hinh lại gần về phía Thiên Mạc.
Giao Hinh chạm vào Thiên Mạc rồi lẩm bẩm mất gần nửa tiếng lúc này mới buông tay thở phào, mỉm cười thật tươi với Ngữ Kỳ gật mạnh đầu hàm ý đã xong.
Ngữ Kỳ mặc cẩn thận đồ lại cho Thiên Mạc rồi gọi người tới bê tất cả mọi người về sảnh. Nhân viên đu ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi, Ngữ Kỳ tới phòng camera xoá tất cả camera để phòng trừ điều không hay.
Nhân viên vừa đỡ tất cả mọi người xong liền ngay lập tức bị Giao Hinh xoá ký ức đó đi. Sau khi xong việc trong lúc đợi Ngữ Kỳ quay lại và mọi người tỉnh. Cô vốn muốn gọi thì đã xuất hiện.
[Ta da, siêu cấp đẹp trai tới rồi đây, thông báo một tin vui và một tin buồn cho cô, muốn nghe tin nào?]
Giao Hinh hơi bất ngờ kiểu cách nói chuyện khác khác của , nhẹ giọng đáp chuyện vui trước.
[Chuyện vui là cô sẽ không bị rút tuổi thọ nữa, chuyện buồn là cô sẽ mất khả năng thôi miên sau h đêm nay, cũng sẽ mất liên kết với tôi!] cười cười nói.
Giao Hinh ngỡ ngàng trong lòng có chút buồn, dù gì Siêu Cấp Đẹp Trai cũng bên cạnh cô suốt một thời gian, nói đi là đi sao?
[Cô đừng nghĩ nhiều, tôi không chết được đâu. Tôi rời đi thôi] tưởng Giao Hinh nghĩ bậy.
Giao Hinh giật giật khoé môi một chút hít thở rồi mỉm cười...
[Cảm ơn! Siêu cấp đẹp trai!]
Kiếp này... Tôi sẽ trân trọng từng khoảnh khắc... Kiếp này tôi sẽ hạnh phúc...
.
.
.
.
.
Enma :))) tác giả không dám tạo Ngữ Kỳ hoàn hảo, vẫn có lúc sai sót mới là con người...