“Chuyến bay đến thành phố B đã đáp xuống an toàn, xin cảm ơn quý khách đã tin dùng hãng hàng không EDcủachúng tôi. Xin chân thành cảm ơn.” Tiếp viên hàng không chuyên nghiệp nói.
Mễ Ly cùng Mộ Thế Hàn xách vali xuống. Mộ Thế Hàn vì bận giải quyết vụ kia nên phải ở lại, chuyến đicủacô dự kiến ngày bây giờ lại thành ngày nên hơi buồn.
Cô vừa xuống máy bay, liền thấy mọi người tập trung đông đủ ở phía trước, cô tò mò lại xem, thì ra là đang đóng phim. Làm cô cứ tưởng chuyện gì to tát lắm.
.
.
.
Mễ Ly kéo vali đi vào nhà.
“Chị!!” Kiều Mặc nhào tới ôm Mễ Ly.
“Trong lúc chị đi vắng Tiểu Mặccóngoan không?” Mễ Ly xoa đầu Kiều Mặc hỏi.
“Vâng, chịcómua quà cho em không?”
“Đương nhiên làcórồi, sao chịcóthể quên được chứ. Nhưng bác đâu rồi?”
“Bác nói phải đi Úc gấp, chi nhánh bên đócóvấn đề về chuyện hàng hóa. Tối qua ba mới về nhà nhưng sáng nay lại đến công ty rồi.” Kiều Mặc nói.
“Vậy dì và Tố Tố đâu?”
“Họ đi đâu từ sáng sớm rồi, em nghe loáng thoáng là đi mua xe thì phải.’ Kiều Mặc khinh bỉ nói. Tối qua khi ba về, mẹ con nhà đó cầu xin năn nỉ để ba cho phép mua xe, tuy ba đồng ý nhưng cậu cũng không quan tâm. mẹ con nhà đó tưởng đi xe sang trọng, ởBiệt thự, ăn mặc quý phái làcóthể che hết cái xuất thân thấp kém chắc?
“Vậy em ở đây lắp ráp ô tô với máy bay đi, chị lên tắm đã.”
“Vâng.”
Mễ Ly cười khinh bỉ, cô vẫn nhớ, trong nguyên bản, Trình Tố Tố thấy Kiều Mễ Ly mua xe bằng tiền túicủamình ( trong nguyên bản, dù đến chết Kiều Mễ Ly vẫn không chịu tha thứ cho ba Kiều nên mới tự lấy tiền túicủamình mua ) lập tức bảo Kiều Tố Ninh năn nỉ ba Kiều cho tiền mua xe mới.
Nhưng côtalại mua chiếc xe giống hệt Mễ Ly, từ kiểu giáng đến hãng đến nơi mua.
Cô lấy điện thoại ra:
“Nhã Cầm, lát nữa đi mua xe với tớ nhé, tiện thể dẫn Tiểu Mặc đi ăn trưa luôn.”
“Này, cậu vừa mới mua xe chưa được tháng đấy. Sao lại nổi hứng đổi nữa rồi?” Tô Nhã Cầm hỏi. “Mà cậu về rồi sao? Sao không báo cho tớ?”
“Tớ mới về đến thôi, lát nữa cậu đến nhé.”
“Thế chiếc Audi đó làm sao?”
“Thì cho vào bộ sưu tập xecủatớ chứ sao nữa. Thôi, tớ đi tắm đây.”
“Ừ.”
.
.
.
Mễ Ly ngâm mình trong bồn tắm, suy nghĩ, hình như cô... đang dần giống với Trình Tố Tố. Bên trong nham hiểm, ác độc nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ mặt hiền dịu, ngây thơ.Cònnữa, cô đang dần trở nên dơ bẩn giống Trình Tố Tố.
Cô đã ngủ người Doãn Thiên Hạo và Mộ Thế Hàn, tiếp theo sẽ là ai?? Đông Phương Kỳ hay Lộ Vĩ Phong?
Ha! Cô phải làm gì đây?
Sao lại xuyên đến đây chứ? Đúng rồi, tất cả đều là tại Mã Tiểu Đóa. Oa oa, Tiểu Đóa, tớ hận cậu, hận cậu nhất trên đời.
Nhưng cô vẫn phải cảm ơn Tiểu Đóa, nếu cô ấy không viết thì cô cũng không được đến đây, không thểcócảm giác ấm ápcủaba,còncócậu em trai thua mình cực đáng yêu nữa, cũng khôngbiết cảm giác khi được mọi người quan tâm chú ý và được hâm mộ là gì...
Cô bước ra khỏi bồn tắm, thở dài, mọi thứ đềucómặt tốt và mặt xấu. Chuyệncủacô cũng giống như vậy...
Cô mặc áo quần rồi ra khỏi phòng hỏi:
“Tiểu Mặc, em đi ăn trưa với bọn chị không?”
“Cóạ.” Kiều Mặc cao hứng nói. Từ khi bác đi cậu ngày nào cũng ở trong nhà, không được đi đâu.
“Vậy em lên thay áo quần đi, rồi chị Nhã Cầm đến thì chúngtađi luôn.”
“Vâng.”
Trong lúc chờ Kiều Mặc, cô lấy điện thoại ra. Cô sẽ không dùng Weibo nữa, thay vào đó là I
Mễ Ly nhàm chán lướt điện thoại, dạo này khôngcógì mới cả. Rất nhàm chán, à vẫncó, đó là đạo diễm Tôn vừa viết xong một kịch bản phim nhưng đến này nội dung vẫn được giữ kín. Chỉcó diễn viên chính là được tiết lộ, đó là Ảnh đế - Lộ Vĩ Phong và Ảnh hậu – Triệu Mỹ Linh.
Chỉ cầncó người này đóng, dù nội dung phimcódở tệ như thế nào thì rating vẫn sẽ cao ngất.
Đó mới chỉ là diễn viên chính,cònlại những diễn viên phụ đều chưacó, vì đến tháng mới khởi chiếu, mà bây giờ mới cuối tháng nên cũng không vội.
“Haizzz.” Tô Nhã Cầm thở dài, ngồi phịch xuống bên cạnh Mễ Ly, tay chóng cằm.
“Sao thế?” Mễ Ly hỏi.
“Cậucònbảo sao nữa? Nhìn cái váy cậu đang mặc chắc chắn là đồ xách tay bên Ý về. Cậu đi Ý mà không rủ tớ, ghét chết đi được.” Tô Nhã Cầm bĩu môi nói. Cô thực sự muốn đập chết người ngồi trước mặt. Saocóthể ích kỷ như thế chứ?
“Đồ cậu mặc không phải cũng làcủaÝ sao? Nói mình làm gì?” Mễ Ly nói.
“Đúng vậy nhưng...”
“Chị, chị Nhã Cầm, đi chưa ạ?” Tô Nhã Cầmcònchưa nói xong Kiều Mặc đã từ trên tầng đi xuống hỏi.
Mễ Ly cười nói:
“Đi thôi, h rồi.”
Kiều Mặc vui vẻ đi theo sau. Tô Nhã Cầm bĩu môi nhưng vẫn theo sau.
“Tiểu Mặc, em ăn cái gì?”
“Em muốn ăn thịt nướng với sườn nướng ạ, nói chung là đồ ăn Hàn quốc.” Kiều Mặc cười tươi nói. Hắn lúc đó xem TV nói về chương trình nấu ăn Hàn quốc, nhìn mà thèm chết đi được.
“Được, để xemcóquán nào ở đây không.” Mễ Ly nhìn ở GPS nói.
“Tớbiết, cậu đến đường V đi, ở đócómột quán ngon cực. Chủ quán là người Hàn mà.” Tô Nhã Cầm chỉ đường.
“Được.”