Cuộc Sống Dân Dã Của Mạn Mạn Ở Cổ Đại

chương 15: mua vải may đồ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày hôm sau, phụ mẫu nàng rời giường rất sớm, nàng nghe tiếng động cũng rời giường theo, mẫu thân hôm nay xuống bếp chuẩn bị bữa sáng, phụ thân thì đi nhà nhà chính ngồi uống trà.

Mẫu thân dùng bột mì ủ từ hôm qua làm một xửng bánh bao trắng, nấu một bát tô cháo choãng.

Ăn xong điểm tâm nàng xin phép mẫu thân lên trấn mua một số đồ dùng, sau khi thấy mẫu thân gật đầu nàng đi vào phòng lấy giỏ tre xuất phát đến trấn.

Trước khi đi mẫu thân đưa lại nàng số bạc còn thừa lúc trước là lượng văn, bảo nàng muốn mua gì thì mua, nàng cũng không từ chối cầm lấy số bạc bước ra cửa.

Lần này lên trấn vẫn là đi xe của Hà gia, vừa lên xe mọi người bắt đầu nói chuyện phiếm, rất nhanh liền đến cổng trấn.

Nàng nhanh chân đi đến cửa hàng vải, quần áo phụ mẫu và tiểu đệ đã sờn cũ cần phải đổi đồ mới, ngày đại tỷ thành thân phụ mẫu cũng không chuẩn bị cho mình cái gì chỉ lo cho đại tỷ thứ tốt nhất, bây giờ là lúc nàng phải thay đại tỷ chăm lo lại cho cả nhà.

Nàng thấy bên trong không có khách liền đi vào, nghĩ trước mua vải rồi để nhờ ở đây, chờ nàng mua xong cái khác rồi lại quay lại lấy.

Chưởng quầy thấy nàng tiến vào, nhiệt tình tiếp đón:“Khách quan đến xem, bổn điếm vải đầy đủ tất cả chủng loại, giá cả vừa phải.”

Nàng chỉ vào một thất vải bông màu xanh thẫm nói:“Chưởng quầy, vải này bán thế nào?”

“Khách quan, vải này văn một thước, văn một thất.”

Lại chỉ vào một thất vải bông màu xanh đậm hỏi:“Vậy cuộn này thì sao?”

Chưởng quầy chỉ vào hướng nàng xem vải nói:“Khách quan, ngài xem bên kia, vải đều là văn một thước, văn một thất; từ thất màu đỏ này là vải bông đứt, bên phải ngài đều là vải bông dày, muốn văn một thước, văn một thất; qua nữa là vải bông in hoa, muốn văn một thước, văn một thất; vải bông trắng văn một thước, văn một thất.”

Nàng nghĩ: làm cho phụ thân một áo ước chừng phải dùng thước vải, (áo bông phải độn thêm chút vải, mỗi một cái áo bông tính nhiều hơn quần áo bình thường một một thước, tức cái áo bông muốn dùng thước vải); làm cho người bộ quần áo dày (một cái mày xám nhạt, một cái màu xanh đậm, một cái màu xám đậm) chờ thu thì mặc; làm hai cái áo bông( một cái màu xanh đậm, một cái màu xanh thẫm), chờ mùa đông thì mặc; làm một cái áo mỏng (màu xám nhạt), hiện tại có thể mặc, khi trời nóng nực cũng có thể mặc.

Mẫu thân làm hai bộ quần áo mỏng (một bộ màu xanh đậm, một bộ màu lam), hai cái áo bông (một cái màu lục, một cái màu lam).

Đệ đệ còn nhỏ làm áo ước chừng chỉ cần thước là đủ vì vậy làm cho hắn hai bộ áo mỏng( một bộ màu xanh đen, một bộ màu nâu), hắn thường ra ngoài chơi nên chọn hai màu tối sẽ ít thấy, lại làm thêm hai bộ áo bông cùng màu cho hắn.

Chính nàng cũng làm hai bộ áo mỏng màu lục, hai cái áo bông trùng màu.

Nàng còn nghĩ mỗi người lại làm thêm hai cái áo giữ ấm (đều là màu trắng), lúc trời lạnh có thể mặc ở bên trong, giống như làm áo bông vậy, nhưng bên trong phải có chút bông vải, dùng loại vải bông này làm là được.

Vậy thì muốn thước vải bông dày, muốn văn; một loại vải bông thước, muốn văn; vải bông trắng thước, muốn văn, tổng cộng muốn lượng văn.

Nàng nghĩ còn phải mua bông, liền hỏi giá bông để cùng mặc cả, như vậy sẽ không sợ chưởng quầy cố ý nâng cao giá bông, “Xin hỏi chưởng quầy, trong tiệm có bán bông không, bao nhiêu tiền một cân?”.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

.

Cùng Ba Ba Xuyên Ngược Văn Phá Án

.

Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản BE

.

Hoa Trong Gương, Trăng Dưới Nước

.

Tôi Bị Hai Kẻ Thái Cùng Theo Dõi

=====================================

“Khách quan, có, nhưng đều là bông cũ năm trước, bông mới năm nay còn chưa có xuất ra, vải bông cũ đều là bán văn một cân.

Nhưng khách quan yên tâm, bông của chúng tôi bảo tồn rất tốt, cam đoan không kém bông mới.”

Chưởng quầy đi khố phòng xách ra một túi bông, nàng nhìn nhìn, bông rất trắng, chất lượng còn được, nàng gật gật đầu.

“Đây đều là bông thượng đẳng của năm trước, nếu là bông mới, một cân bông thượng đẳng phải văn.”

Nàng ở trong lòng tính toán: một cái áo bông cần nửa cân.

Tổng cộng là cần cân, muốn văn.

Cộng cả tiền mua vải, tổng cộng là lượng văn.

“Chưởng quầy, tôi muốn vải bông một loại: màu xanh đậm thước, màu lục thước; màu lam, xanh thẳm, xanh đen, nâu mỗi loại thước tổng cộng cần thước; vải dày: màu xanh đậm, xám đậm, xám nhạt mỗi loại thước, tổng cộng là thước; vải bông trắng thước; bông cân.”

Chưởng quầy thấy nàng một lần liên tiếp mua nhiều đồ thì rất vui vẻ mà ấn theo yêu cầu của nàng cắt vải xong, nàng thanh toán lượng văn, lại mua cuộn chỉ, hai cái kim làm quần áo dày và áo bông, hai cái đính châm (giữ quần áo đỡ lệch), chưởng quầy tổng cộng thu văn tiền.

“Chưởng quầy, ngươi xem ta còn muốn đi mua chút này nọ, có thể tạm thời để vải ở chỗ này của ngươi không, chờ ta mua xong những cái khác lại đến lấy.”

Chưởng quầy thấy nàng mua quả thật có chút nhiều, liền gật đầu đồng ý:“Được, vậy ta để đây, đến lúc đó ngươi nhất định phải đến lấy đấy.” Lần này nàng ở tiệm vải đã tiêu nhiều bạc, mua nhiều đồ như vậy, trong lòng cảm thấy thật sự nhặt được một đại tiện nghi.

Ra khỏi cửa hàng vải nàng lại đi đến con hẻm lần trước để vào không gian, nhưng có một chuyện làm nàng đắn đo suy nghĩ, đó là làm sao một mình nàng có thể đem hết đến xe ở đầu trấn, cuối cùng đành phải trở lại đầu trấn thuê một phu xe chỡ đồ, tốn mất văn tiền, nàng sau dẫn phu xe đến tiệm vải nói một tiếng lấy đồ, trong lúc phu xe vận chuyển vải, nàng dặn dò khi nào xong thì đến đầu hẻm gặp nàng, trong khi đó nàng chạy thật nhanh đến con hẻm vào không gian hoa đào đem hết số táo ra ngoài không quên hái một ít rau củ quả trong vườn, ra khỏi không gian nàng chầm chậm kéo từng bao táo ra đầu hẻm chờ phu xe đến lấy..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio