Timeline of the Past. Feb Age
Hành tinh Plant.
Hayashi và Bardock bay trên không để tránh vụ nổ. Và cùng đứng đấy nhìn Ayako phát tiết tâm tình. người mỉm cười và vô cùng hiểu rỏ tâm trạng của cô lúc này. Sau khi Ayako trở lại nguyên hình thì người cũng bay xuống bên cạnh Ayako chúc mừng.
Hayashi: “Haha!!! Ayako, chúc mừng cậu đã thoát khỏi bóng ma tâm lý.”
Bardock: “Đúng thế, ta cũng có cảm giác đấy. Mặc dù không biết hắn đã từng làm gì cháu nhưng bây giờ cũng đã giải khai tâm tình triệt để rồi. Sẽ không còn bị nó ảnh hưởng nữa.”
Ayako: “Haha, không phải hắn gây sự với cháu. Là hậu nhân sau này của hắn chọc cháu. King Cold không biết là vai vế gì của hắn sau này nhưng cũng thuộc chủng tộc Frost Demon, tên kia từng hủy đi mái nhà của cháu nên cháu mới mang lòng căm thù này bấy lâu nay. Hôm nay đối mặt với Chilled cũng là Frost Demon. Hơn nữa còn là chính đôi tay này của cháu tiêu diệt hắn nên cũng nhẹ lòng rồi. Bây giờ cháu có thể trở về cuộc sống vui vẻ của mình: tập luyện, đối chiến, làm thức ăn....”
Hayashi: “Thế nên tớ mới chúc mừng cậu đây. Mọi ngày cậu vẫn cười nói bình thường nhưng tớ vẫn nhận ra được chút khác thường của cậu. Nhưng hiện tại chút khác thường đó cũng không còn nữa rồi. Ayako mừng cậu đã trở lại.”
Bác sĩ Idana và bé Berry khi biết người Hayashi và Ayako trở về và đến giúp Bardock đánh đuổi kẻ thù. Cả dường như được người tiếp thêm sức mạnh, gan dạ hơn mà tiến về chiến trường để quan sát. Nhưng Idana và Berry vừa đến nơi thì cuộc chiến cũng đã kết thúc. Bé Berry vui mừng chạy ùa ra tụ hợp với Bardock, Hayashi và Ayako.
“Chú Bardock.... chú đánh bại được kẻ thù rồi sao?” Bé Berry vừa chạy vừa hô lớn vui mừng.
“Hừm, ta không phải bảo cháu chạy đi rồi sao? Làm sao còn ở lại nơi nguy hiểm này. Còn may không bị liên lụy bởi dư âm của trận chiến đấy.” Bardock nghe âm thanh non nớt của bé Berry liền lên tiếng trách mắng nhưng cũng không nặng lời lắm.
“Cháu cảm thấy không yên lòng, và lo lắng cho chú nên mới...” bé Berry nghe giọng trách mắng của Bardock thì bé lại khép nép vào sợ sệt không vui mừng như lúc nãy. Nhưng trong lòng lại yên bình hơn rất nhiều bé cười và nhỏ giọng trả lời.
Bardock biết rõ bé lo cho sự an nguy của mình, ông nhìn bé cũng nhớ đến gia đình và cũng đã xem nhóc như con cháu của mình. Bardock chỉ là không muốn bé bị nguy hiểm gì nhưng lại không biết cách diễn đạt. Mắng cũng không thể mắng nữa, đánh thì lại đánh không được. Cứ thế mà ông đứng đấy mà nhìn xuống nhóc.
Ayako thấy thế liền mỉm cười ngồi xuống nói chuyện với Berry. “ Không có chuyện gì đâu nhóc, chú Bardock chỉ là lo cho em thôi. Nào giờ chúng ta trở về nhà ăn mừng nào. Chị sẽ làm thật nhiều món ngon để mọi người cùng hưởng thức, chịu không nào.”
“Vâng, vậy là mọi người đánh bại được kẻ đó rồi đúng không? Đúng là phải ăn mừng rồi. Em vào rừng để hái thêm trái cây về mở tiệc.” bé Berry xung phong việc chuẩn bị bữa tiệc mừng.
“Haha, không cần thế đâu Berry. Em chỉ việc ngồi chờ ăn là được. Không cần phải chạy đây chạy đó chi cho mệt. Thức ăn anh chuẩn bị sẵn rồi. Không cần phải lo thiếu đâu.” Hayashi cũng ngăn bé chạy đi. Trái cây ở đây ngon và ngọt thật nhưng không thể làm món chính trong bữa ăn được. Cậu cũng không muốn cậu bé chạy ngược chạy xuôi như thế.
Bác sĩ Idana cũng đi đến và nghe được cuộc đối thoại của đám người, ông mỉm cười không nói tiếng nào. Idana đến và bế bé Berry lên rồi cùng mọi người trở về chuẩn bị làm bữa tiệc thật linh đình chúc mừng hành tinh Plant lại lần nữa thoát khỏi nạn kiếp.
năm sau. Feb Age
Thấm thoát lại trôi qua thêm năm. Trong khoảng thời gian này cũng không xảy ra việc gì quá lớn ở trên hành tinh Plant. Sau sự kiện Chilled đến hành tinh Plant để trả thù thì cuộc sống yên bình đã trở lại với Hayashi và Ayako. Ngày tháng lại trở về như ban đầu người ở trên hành tinh Bates. Ngày ngày trôi qua cũng nhẹ nhàng và rất thư thái.
Thực lực của Hayashi và Ayako vẫn tăng lên khá đều đặn. Ở trạng thái bình thường người đều đạt được triệu sức chiến đấu. Sức mạnh Super Saiyan cũng kiểm soát rất triệt để. Bardock cũng tăng lên triệu sức chiến đấu và cũng đã đạt được Super Saiyan Full Power.
Cả vừa hoàn thành xong trận đối luyện trong không gian luyện tập và đang nghỉ ngơi để hồi sức. Hayashi vẫn kiếm điểm đều đều như mọi lần không có chút nào gấp gáp phải trở về ngay nên đến tận năm mới có thể kiếm đủ ức điểm đổi lấy Teleport.
Hayashi: “Chúng ta cũng nên trở về thôi. Mình đến quá khứ cũng hơn năm rồi.”
Ayako: “Cậu có cách trở về rồi sao. Ngay bây giờ cũng có thể?”
Hayashi: “Đúng thế, bất cứ lúc nào cũng có thể trở lại thế giới hiện thực. Bọn mình chơi ở đây cũng đủ lâu rồi cũng nên trở về thôi.”
Bardock: “ đứa về đi, ta ở lại bảo vệ nơi này. Đây là hành tinh Vegeta sau này của chúng ta. Ta không thể để nó hủy hoại trước khi người Saiyan di cư từ hành tinh Sadala đến. Ta không biết có còn Frost Demon nào đến gây chuyện nữa không. Nếu chúng ta đi hết thì nơi này chẳng còn thứ gì có thể ngăn cản bọn chúng.”
Bardock: “ Thế giới hiện thực đã không có gì có thể khiến ta lưu luyến nữa rồi. Vợ ta, chiến hữu ta đều đã tử vong. Nhà của ta cũng đã bị Frieza hủy diệt. Chỉ còn lại thằng con trai lưu lạc ngoài kia. Ta nhờ đứa có thời gian nhìn bọn chúng chút giúp ta được không?”
Ayako: “ Chú Bardock thật không trở về cùng chúng cháu sao?”
Bardock: “ Uhm, ta không trở về đâu. Ta ở đây tiếp tục luyện tập và bảo vệ hành tinh Plant. Ta chỉ hi vọng đứa có thể giúp đứa con của ta có chút thành tựu trong tương lai là được. Kakalot ta không lo. Còn Raditz tính tình hắn khá nhu nhược, tránh nặng tìm nhẹ, sợ mạnh hiếp yếu. Ta lo nhất cũng là hắn.”
Hayashi: “Cháu cũng không ép chú phải trở về nữa. Còn về người chú nói. Kakalot hiện là bạn của bọn cháu nên không có vấn đề gì. Nhưng Raditz, cháu nghe nói hắn đi theo tiểu đội của Vegeta con của King Vegeta. Tính tình chắc không hợp với bọn cháu đâu."
Bardock: “Ta cũng biết thế. Ta chỉ nói nếu có thể thì giúp hắn chút cũng được. Không nhất thiết phải có thành tựu to lớn gì đâu.”
Hayashi: “Như thế cũng được. Nếu bọn cháu có gặp Raditz, bọn cháu sẽ cố giúp hắn có cuộc sống yên bình hơn.”
Bardock: “Haha, vậy là tốt nhất. Hiện tại không còn hành tinh Vegeta nữa, cũng không cần phải đi chinh phạt hành tinh khác làm gì. Sống yên bình đến hết đời là được. Ta cám ơn đứa trước.”
Hayashi gật đầu rồi kéo người ra khỏi không gian tập luyện. Sau đó nói lời tạm biệt với người Plant. Cậu cũng để lại hơn senzu cho Bardock phòng thân. Sau khi xong xuôi hết mọi việc thì Hayashi đổi lấy kỹ năng Teleport mới từ hệ thống.
Từng đoàn tin tức về lí niệm thời không truyền vào trong đầu Hayashi sau khi cậu xác nhận đổi lấy kỹ năng này. Rất nhiều vấn đề nhưng lại rất rõ ràng như Hayashi đã từng học và rất quen thuộc với nó. Chuẩn bị sử dụng kỹ năng thì trong đầu cậu hiện ra rất nhiều cánh cổng có đánh số khác nhau. Và duy nhất có cánh cửa có số nguyên là .. Hayashi biết được đó là thế giới thực tại cũng là timeline của cậu. Các cánh cổng còn lại là những thế giới song song khác nhau với thời gian khác nhau.
Hayashi nắm lấy tay Ayako rồi mở cánh cổng . trong đầu ra. Cánh cổng vừa mở ra thì Hayashi và Ayako biến mất tại chỗ. Sau đó lại xuất hiện bên trong khoảng không đen tối âm u như khi cả vừa bị vết nứt không gian hút vào.
Hayashi và Ayako lại phải bay trong đó để tìm ra lối ra thoát khỏi không gian này. Bay được chừng vài phút thì lối ra cũng xuất hiện trước mắt cả . Hayashi và Ayako lập tức biến thân Super Saiyan để tăng tốc độ bay lên nhanh nhất có thể. Vì lối ra cũng như lần trước, xuất hiện thì khá to và khép lại cũng rất nhanh. Nhưng với sức mạnh và tốc độ bay giờ cùa người thì dễ dàng bay khỏi mảnh không gian này ra bên ngoài.
Hayashi và Ayako ra khỏi khoảng không đen tối đó, liền tiếp tục ở trong mảnh không gian đen tối của vũ trụ. Nhưng khoảng không này nằm ở bên ngoài tầng khí quyển của hành tinh Bates khoảng cách cũng không xa lắm nên người lập tức sử dụng bí thuật Giới Năng để có thể sinh tồn trong môi trường này. Sau đó mới bay nhanh vào hành tinh Bates.
Hành tinh Bates. Apr Age .
Hayashi và Ayako nhanh chóng hạ cánh xuống ngôi nhà của mình trên hành tinh Bates. người cũng nhìn thấy bác Hyuga đang giúp họ chăm sóc khu vườn trước sân. Hayashi cười và nhẹ nhàng bước đến sau lưng bác.
“Bác Hyuga, cám ơn bác chăm sóc ngôi nhà của bọn cháu.” Hayashi đứng sau lưng bác Hyuga và cất tiếng.
Hyuga đang tỉa nhánh cây kiểng trong vườn đột nhiên giọng nói quen thuộc vọng từ phía sau tới. Bác giật mình quay người lại và thấy Hayashi đang đứng đấy mà mỉm cười nhìn mình. Hyuga đột nhiên cảm thấy đau mắt và nước mắt cứ thế chảy ra. Hyuga vẫn cảm giác mình đang nằm mơ, bác cởi chiếc bao tay để dụi mắt mình và lẫm bẫm
“ Hayashi!!! Có phải cháu không? Hay là ta đang nằm mơ? Uhm, chắc ta đang mơ ngủ ban ngày rồi."
“Không đâu bác, bọn cháu về thăm mọi người đây. Và sẽ ở thời gian trên hành tinh Bates." Hayashi vẫn mỉm cười đi đến ôm chặt Hyuga để bác cảm nhận được sự chân thật của mình.
“Haha!!! Đúng là cháu rồi, đúng là cháu rồi Hayashi. Ta không có nằm mơ, hahhaa mừng cháu trở lại Hayashi!!!” Hyuga cảm nhận được cái ôm ấm áp của Hayashi, giọng nói có chút nghẹn ngào xúc động.
“Thấy cậu như thế tớ cũng muốn đến thăm cô Hiroko lát. Tớ đến quán ăn chút rồi trở lại." Ayako cũng không quấy rầy người. Cô nói tiếng với Hayashi.
“Cháu đi nhé bác Hyuga. Bác ở đây ôn chuyện với Hayashi đi, cháu cũng đến ôn chuyện với cô Hiroko đây. Lát nữa nhớ ở lại nhà cháu ăn bữa cơm nhé." Ayako cũng chào và hẹn bác Hyuga.
“Uhm, cháu đi đi. Bà ấy cũng mong cháu lắm đấy. Bác ở lại đây chờ hưởng thức lại tay nghề của cháu đấy Ayako!!!” Hyuga buông Hayashi ra và trả lời Ayako.
“hì hì, tay nghề cháu tiến bộ rất nhiều đấy. Bác sẽ có bữa cơm thật ngon miệng đấy. Thôi không nói nữa cháu đi đây.” Ayako khoe khoang chút nữa mới cất bước đi khỏi nhà và đến thẳng quán ăn.
Hayashi kéo Hyuga vào nhà rồi bắt đầu ôn chuyện. Cũng không lâu, Ayako cũng trở lại cùng đi có cả Hiroko cùng số người dân trong làng cùng đi đến tham gia bữa cơm đoàn viên này. Ayako tươi cười rạng rở hẳn lên, hoàn toàn không còn tâm sự gì nữa. Cô sắn tay áo lên bắt đầu vào bếp trổ hết tài nghệ của mình trong hôm nay.
Bữa cơm đoàn viên vô cùng vui vẻ và ấm cúng. Hayashi và Ayako tuy không có chút máu mủ gì với mọi người ở đây nhưng vẫn cảm thấy rất ấm áp. Đây là gia đình của người, đại gia đình đầy đủ mọi thành viên. Hyuga như cha Hayashi, Hiroko thì như mẹ Ayako, còn mọi người còn lại như anh em trong nhà không chút xa lạ. Tiếng cười nói vui vẻ vang lên liên tục trong bữa ăn. Hayashi và Ayako rất thỏa mãn, cả lại tiếp tục dự dịnh ở lại hành tinh Bates thêm vài năm mới về Trái Đất.