Edit & Beta: Cửu Trùng Cát
Cố Ninh không đi về nhà, mà cô đi đến nhà của bà ngoại, lúc cô đến người một nhà bà ngoại đang ăn cơm chiều.
Thẩm Xán nhìn thấy Cố Ninh từ bên ngoài đi vào, trên lưng còn mang theo balô thì sửng sốt, nói:
– “Sao con lại tới đây, mới vừa tan học liền đến đây ư? Sao không gọi điện thoại trước, ăn cơm chưa?”
Cố Ninh cười cười:
– “Vậy cậu cho con mượn di động, con gọi cho mẹ báo bình an.”
Thẩm Xán cổ quái nhìn Cố Ninh liếc mắt một cái, lúc này mới lấy điện thoại ra, Cố Ninh gọi cho Thẩm Lan, nói rằng nàng ăn cơm chiều ở nhà bà ngoại, để cho Thẩm Lan an tâm rồi cúp điện thoại.
Ăn xong cơm, hai vị lão nhân gia lôi kéo Cố Ninh tới nói chuyện, đề tài phần lớn là về Thẩm Lan, con gái đột nhiên hấp tấp thuê một cửa hàng, ông bà cũng cảm thấy rất kỳ quái.
– “Mẹ con bất quá cũng chỉ nhàm chán ở nhà mà thôi, sau đó trùng hợp gặp được một cửa hàng ở gần nhà đang cần cho thuê, cảm thấy rất thích hợp cho nên mới thuê lại.” Cố Ninh vỗ vỗ tay của ông bà ngoại, nói chuyện rất trật tự rõ ràng, vị lão nhân gia dần dần cũng yên tâm, thừa dịp ông bà ngoại không chú ý, Cố Ninh lặng lẽ cùng Thẩm Xán thì thầm:
– “Cậu, con có việc muốn nói cùng cậu, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện nhé.”
Thẩm Xán nhìn cháu gái của mình, lẩm bẩm trong miệng không biết là chuyện gì mà có vẻ thần bí như vậy, ông theo Cố Ninh đi ra ngoài. Hai người đi tới một con suối nhỏ cạnh nhà, Cố Ninh đột nhiên dừng bước, quay đầu nói:
– “Cậu, Cố Xuân Sinh ngoại tình, ông ta muốn ly hôn với mẹ con.”
Thẩm Xán hoài nghi rằng ông mới vừa nghe nhầm, cho nên hỏi lại:
– “Con mới vừa nói cái gì?”
– “Cố Xuân Sinh ở bên ngoài có người khác rồi, ông ta muốn ly hôn với mẹ con, vừa nãy con không dám nói ở trong nhà, con sợ bà ngoại cùng ông ngoại nhất thời không chấp nhận được.”
Thẩm Xán nhìn Cố Ninh, phản ứng của Cố Ninh quá không bình thường, giống như đang kể lại chuyện xảy ra với người khác, ông nghĩ nghĩ một lúc lại hỏi:
– “Vậy mẹ con cũng biết rồi sao?”
Thẩm Xán kỳ thật rất ngoài ý muốn, Thẩm Lan cũng giống như những người phụ nữ khác, trước mặt cha mẹ chỉ nói chuyện tốt, không bao giờ nói chuyện xấu, cho nên người Thẩm gia cũng không thể nào biết cuộc sống của Thẩm Lan đến cùng là thế nào, bất quá không nghe thấy Thẩm Lan oán giận vậy hẳn là tốt, chung quy Cố Xuân Sinh thường xuyên không trở về nhà, nhưng cũng chưa từng bạo hành gì, từ bên ngoài không thể nhìn ra manh mối nào thể hiện việc vợ chồng họ bất hòa, hai vị lão nhân Thẩm gia ngược lại còn thường xuyên lải nhải, nói rằng tuy bọn họ không hài lòng lắm về vị con rể này, nhưng nhìn Cố Xuân Sinh đối với Thẩm Lan rất tốt, cho nên bọn họ cũng thấy không sao cả.
Hai vợ chồng Thẩm Lan nhìn vẻ bề ngoài thì thấy hài hòa, kỳ thật ngược lại không hẳn là như vậy.
– “Mẹ con cũng nghi ngờ, nhưng mà bà không biết Cố Xuân Sinh ở bên ngoài có người phụ nữ khác, người đàn bà kia còn giúp Cố Xuân Sinh sinh hai đứa con, đứa lớn nhất nhỏ hơn con một tuổi, cùng học chung trường với con, Cố Xuân Sinh sau khi kết hôn năm, đã có nhân tình bên ngoài rồi.”
Thẩm Xán nghe thấy thì nổi trận lôi đình:
– “Con nói thật sao? Họ Cố quá khi dễ người, cậu muốn đi tìm hắn tính sổ.”
Cố Ninh ngăn Thẩm Xán lại, cô nói:
– “Cậu, cậu đừng quá xúc động, cậu hãy nghe con nói, chuyện này không phải do con nghe người khác nói, mà là tận mắt con chứng kiến, chính tai con nghe được! Con nghe được hai đứa kia gọi Cố Xuân Sinh là cha! Từ khi con nghe được có người khác gọi ông ta là cha, Cố Xuân Sinh không còn là cha của con nữa! Mẹ con còn chưa biết, con sợ bà nhất thời chịu không nổi đả kích này, cậu, Cố Xuân Sinh muốn ly hôn, là do ông ta muốn mẹ con tay không ra khỏi nhà! Sau đó cùng chung sống với người đàn bà kia.”
Thẩm Xán dừng bước, ông nhìn Cố Ninh, ông không nghi ngờ sự chân thật của Cố Ninh, bởi vì biểu tình của một người không thể lừa được người khác, ông nhìn thấy Cố Ninh có ánh mắt oán hận, hơn nữa, ông cũng hiểu rõ tính cách của Cố Ninh, con bé chưa bao giờ nói bậy bạ lung tung, lại càng không thể đem loại chuyện này ra đùa giỡn.
– “Vậy con muốn làm gì?” Thẩm Xán lại hỏi.
Cố Ninh nhìn nước sông chậm rãi chảy xuôi:
– “Ly hôn nhất định phải ly hôn, bất quá con muốn mẹ con ly hôn với ông ta, mẹ con nói muốn chờ sau khi con thi tốt nghiệp xong mới cùng bàn bạc với Cố Xuân Sinh, nhưng chỉ sợ tới lúc đó đã quá muộn, con biết Cố Xuân Sinh ở bên ngoài có người đàn bà khác, đã sinh ra hai đứa con riêng, con muốn thu thập thêm tư liệu, tình huống này của Cố Xuân Sinh chính là trùng hôn, lại là chuyện sai trái, nếu đem khởi tố đến cơ quan luật pháp, quan toà cùng bồi thẩm đoàn sẽ nghiêng về phía của mẹ con, hơn nữa tình huống Cố Xuân Sinh như vậy, xem ra là phải chịu phạt, rất có khả năng phải chịu án năm tù.”
Thẩm Xán nhìn Cố Ninh, thập phần ngoài ý muốn, ông không nghĩ đến một đứa trẻ có thể đem chuyện này xem xét thấu triệt như thế, vừa nãy khi ông biết, trong nháy mắt lòng tràn đầy căm phẫn, chỉ muốn đi tìm Cố Xuân Sinh giáp mặt giằng co, không nghĩ tới Cố Ninh thế nhưng có thể án binh bất động đi thu thập chứng cớ! Xem ra cô cháu gái này của ông rất không đơn giản a.
Cố Ninh như đã nhìn thấu suy nghĩ của Thẩm Xán, cô nhìn ông nói:
– “Con không máu lạnh thì còn có thể làm thế nào? Mẹ con cũng chỉ có một mình con, vài năm nay Cố Xuân Sinh mỗi khi trở về nhà tự dưng lại phát giận, cuộc sống của con và mẹ như đi trên băng mỏng, những ngày như vậy đối với con đã quá đủ rồi, trong lòng con rõ ràng, Cố Xuân Sinh ngấm ngầm tính kế xem làm thế nào để đuổi mẹ con đi, không cần chia cho một phân tiền, cho nên con đã sớm tỉnh ngộ, không hề đối đãi với ông ta như một người cha, bởi vì ông ta không xứng.”
Dừng một chút, Cố Ninh nhìn Thẩm Xán còn nói thêm:
– “Cậu, hôm nay con nói nhiều với cậu như vậy, là muốn cho cậu đề phòng, về sau, ngàn vạn lần không cần đối tốt với Cố Xuân Sinh, nếu ông ta làm ra chuyện gì đả kích cậu, thì sẽ bất lợi cho mẹ con, ông ta cầu còn không được.” Dừng một chút, Cố Ninh còn nói: “Có phải gần đây có người tìm đến bà ngoại, muốn mua mảnh đất trong tay bà ngoại không?”
– “Làm sao con biết?”
– “Con nghe Cố Xuân Sinh nói chuyện điện thoại, mảnh đất kia là do ông ta sai người đi mua, ông ta nghe được tin tức, sang năm đường cao tốc phải đi ngang qua đó, bây giờ vẫn còn chưa có tin tức gì, giá đất đương nhiên là rẻ, nhưng đến sang năm rơi vào tay ông ta, ông ta bán đi có thể kiếm được một khoản lớn, ông ta không tự ra mặt là muốn phủi sạch quan hệ, ông ta sợ bà ngoại không bán cho ông ta.”
Thẩm Xán hừ lạnh một tiếng:
– “Hắn ta thật là giỏi tính toán!”
– “Cậu, mặc kệ mảnh đất kia người khác ra giá bao nhiêu, cậu cũng đừng bán, còn nữa, cậu nói ông bà ngoại gần đây không có việc gì tốt nhất nên ở trong nhà, đừng đi ra ngoài.”
Đủ loại chuyện xảy ra trong kiếp trước vẫn còn ở trước mắt, Cố Xuân Sinh làm thế nào để bắt được điểm yếu của Thẩm Lan, khiến cho Thẩm Lan ký giấy thỏa thuận li hôn. Hai người tách ra là lúc, Thẩm Lan không chỉ không lấy được một phân tiền, Cố Xuân Sinh ngược lại còn đem của cải của Thẩm gia vét sạch, ông ta còn trả đũa, nói là do Thẩm Xán tập kích ông ta, chủ động đi báo cảnh sát, cùng người của cục cảnh sát cấu kết, mua chuộc bệnh viện là giấy giám định giả, cố ý đem vết thương trên người làm cho thật nghiêm trọng, ông ta nói muốn khởi tố Thẩm Xán, ép Thẩm Lan phải im lặng ly hôn.
Sau khi chuyện này phát sinh, bà ngoại chịu không nổi phải nhập viện, trong nhà càng ngày càng loạn thành một đoàn, Thẩm Lan phải chạy xuôi ngược hai đầu, vừa nhà vừa bệnh viện, còn phải đi phối hợp với cục cảnh sát, cuối cùng bất đắc dĩ mới ký giấy thỏa thuận li hôn, nhưng Cố Xuân Sinh vẫn không tuân thủ lời hứa, Thẩm Xán bị xử sáu tháng tù giam! Trở ra, chẳng những ông phải thất nghiệp, mà hết thảy của Thẩm gia còn phải tan nát.
Cũng bởi vì xảy ra chuyện này, quan hệ của Thẩm Lan cùng cha mẹ anh em, dần dần lạnh nhạt, chính bà cũng không còn mặt mũi nào trở về Thẩm gia, bà cảm thấy phải xin lỗi Thẩm gia.
Cố Ninh nắm chặt nắm tay, móng tay đâm thật sâu vào lòng bàn tay, thế nhưng cô không hề cảm thấy đau, kiếp trước Cố Xuân Sinh bức ép từng bước, có chỗ nào xem cô như con gái thân sinh, xem Thẩm Lan là vợ mà đối đãi? Ông ta sống chết cũng phải bức tử được hai mẹ con cô mới thấy hả dạ, nếu không như vậy, sao trời cao lại cho cô cơ hội được trở lại chỗ này? Cô sẽ không nhân từ mà nương tay với Cố Xuân Sinh, những người đã nợ cô, cô nhất định phải đòi lại cho đủ số.
Thẩm Xán vốn còn muốn nói thêm cái gì đó, nhưng chung quy cũng chỉ có thể nén một tiếng thở dài, nói:
– “Chuyện này con không thể quyết định, con nên mau chóng nói cho mẹ con biết đi, Cố Xuân Sinh là tên khốn kiếp cho dù có phải ngồi tù cũng là do hắn tự làm tự chịu.”
– “Vâng.”
Sau Cố Ninh nói chuyện cùng Thẩm Xán, bảo ông phải đề phòng Cố Xuân Sinh, liền tạm biệt ông ngoại bà ngoại rồi trở về nhà, cô cảm thấy trong thân thể của mình, linh hồn cô không chỉ rít gào đòi báo thù, mà còn nghĩ tới đủ loại chuyện kế tiếp sẽ gặp phải, thế nhưng Cố Ninh lại sinh ra một tia hưng phấn! Cô bắt buộc chính mình phải tỉnh táo, cô chỉ nghĩ, cô muốn thấy báo ứng của Cố Xuân Sinh hoặc nói cho đúng hơn là chế tài được ông ta.
Thật vất vả mới được trở lại một lần, cô hiển nhiên là may mắn, Cố Ninh tự nhiên không nguyện ý lấy mạng của mình hoặc là tiền đồ gì đó đem ra đánh cuộc, mấy thứ này rất quý giá, vì Cố Xuân Sinh mà phải đánh đổi, thật không đáng!
Con đường tương lai của cô vẫn còn thênh thang, một ngày nào đó, cô có thể dựa vào thực lực của chính mình, hung hăng đem Cố Xuân Sinh chà đạp ở dưới chân, làm cho ông ta phải hối hận quyết định ban đầu của ông ta là ruồng bỏ mẹ con cô!
Cố Ninh hít một hơi thật sâu, trở lại phòng cầm ra bài thi, nghiêm túc bắt đầu làm, chờ đem một bộ bài thi đều làm xong, rốt cuộc cô cũng có thể bình tĩnh lại, Cố Ninh đứng lên lười biếng duỗi eo, từ phòng ngủ đi ra. Cô nuốt nước miếng, nhìn đồng hồ treo trên tường, còn chưa đến giờ, cô cũng không mở TV, cứ như vậy ngồi trong phòng khách tối đen, giữa không gian tối đen ấm áp, ý nghĩ của cô lại đặc biệt rõ ràng.
Không biết qua bao lâu, cửa phòng đột nhiên mở một tiếng, Cố Xuân Sinh bật đèn thì thấy Cố Ninh đang ngồi trong phòng khách, ông nhíu nhíu chân mày, nói:
– “Ngồi đó sao không bật đèn, thần bí lẩm nhẩm cái gì.”
Cố Ninh đưa mắt nhìn sang, nhưng không nói gì.
Không biết tại sao, gần đây Cố Xuân Sinh đặc biệt không thích ánh mắt Cố Ninh khi con bé nhìn ông, nói như thế nào, ánh mắt Cố Ninh giống như có thể đem ông ta nhìn thấu vậy, làm cho trong lòng ông sinh ra bất an.
Cố Xuân Sinh thay giày đi đến bên người Cố Ninh, nhìn xuống con gái ngồi trên sô pha, nói:
– “Mẹ con đâu? Sao không thấy bà ấy?”
– “Mẹ còn ở cửa hàng, chưa có về.” Tiếng Cố Ninh nhàn nhạt nghe không ra cảm xúc gì.
Cố Xuân Sinh bỗng nhiên cất cao giọng, quát:
– “Không phải không sống nổi, sao mẹ con nhất định phải ra bên ngoài buôn bán, làm cha cảm thấy xấu hổ? Con gọi điện thoại kêu bà ấy về ngay đi! Thành cái bộ dáng gì! Một đám toàn không lên nổi mặt bàn mà!”
Cố Ninh ngước nhìn bóng dáng Cố Xuân Sinh, từ đầu tới cuối đều không có biểu cảm gì, y theo lời Cố Xuân Sinh nói, nhấc điện thoại lên gọi Thẩm Lan. Nửa tiếng sau, Thẩm Lan mới về đến nhà, Cố Xuân Sinh nhìn người tiến vào. Mặt ông ta đã đen như đít nồi, trầm giọng hỏi:
– “Đã gọi điện thoại một lúc lâu, sao bây giờ mới về?”
Thẩm Lan vừa nói vừa đi vào phòng bếp:
– “À, là do trong cửa hàng luôn có người đến mua đồ, em phải chờ khách mua xong mới đóng cửa được.”