Chương Cô chính là ghi hận trong lòng
Quả thật, Võ Hạ Uyên chỉ là đọc hiểu, chứ không có nhìn thấu, ba ngày liền cô nhốt mình trong phòng, chỉ để xem hết hai quyển sách đó.
Trương Tấn Phong thấy bộ dạng Võ Hạ Uyên như vậy, thực sự rất đau lòng, nhưng cũng rất tin tưởng phán đoán của Võ Hạ Uyên, Bùi Tố là một người phụ nữ rất nhiều thủ đoạn, nếu cô ấy đã nói đó là vật gia truyền của nhà mình, có khả năng thực sự có điểm vượt trội.
Buổi chiều ngày thứ tư Võ Hạ Uyên từ trong phòng đi ra, Trương Tấn Phong liền đến ôm lấy cô, “Mệt không?”
“Ừ” Võ Hạ Uyên cọ xát vào ngực anh, “Tấn Phong, em muốn để Đức Minh thử xem”
“Thử cái gì?”
“Châm cứu Trương Tấn Phong đồng ý.
Cũng không phải là chuyện trẻ con, mà là niềm tin tưởng vững chắc rằng Võ Hạ Uyên sẽ không làm chuyện gì không năm chắc thành công, hơn nữa đối tượng còn là đứa con trai duy nhất của bọn họ.
Kim châm lướt qua, Đức Minh yên lặng nẵm ở trên giường, một lúc sau mới mở mắt ra nhìn Võ Hạ Uyên.
Rất nhanh Đức Minh của chúng ta sẽ có thể bình phục thôi” Võ Hạ Uyên nhẹ vuốt ve khuôn mặt của đứa bé.
“Vâng ạ” Đức Minh nhìn cây kim trong tay Võ Hạ Uyên, trong mắt không hề hiện lên sự sợ hãi.
Suốt bốn tiếng đồng hồ, Võ Hạ Uyên tập.
trung cao độ và thận trọng từng chút một, lúc đầu hơi rụt rè nhưng dần dần, những thứ học được đã ngấm vào xương máu, cô tự nhiên cầm kim, châm kim, cuối cùng Đức Minh lông mày hơi cứng lại, nghiêng đầu nôn ra một chất dịch, hoàn toàn ngất đi.
Võ Hạ Uyên châm Đức Minh nhìn như một con nhím, cả người run lên, bắt đầu rút từng cây kim ra, rồi sắp xếp mọi thứ một chút, rồi đi tìm đám người Trương Tấn Phong, ai mà biết vừa mới mở cửa ra cô liền ngất di.
Không biết đã qua bao lâu, Võ Hạ Uyên đột nhiên tỉnh lại, trong đầu cô lờ mờ một chút, sau đó đột nhiên ngồi dậy.
“Này này này, cậu chậm một chút” Trần Anh Thư đang rót nước, nhìn thấy thế ném cốc nước đi để đỡ cô.
Võ Hạ Uyên nắm chặt cánh tay Trần Anh Thư;Đức Minh đâu? Đức Minh không sao chứ?”
Trần Anh Thư cười nhìn chăm chắm Võ Hạ Thu/Không sao, không những không sao, Diệp Sâm còn cho Đức Minh kiểm tra toàn thân, nói là thành phần gây ngủ đó trong người của thằng bé không còn nữa”
Võ Hạ Uyên nháy mắt mấy cái,’ Thật sao?”
“Thật” Trần Anh Thư ngồi bên cạnh Võ Hạ Uyên, nhỏ tiếng nói:’Chuyện này em đã nói với chị Tố rồi, chị Tố bảo em chuyển lời cho cậu một câu.”
“Câu gì?”
“Hai cuốn sách đó chỉ dành cho người có duyên. Người cuối cùng có thể hiểu được nhanh như vậy chính là ông nội chị ấy, thần y đó”
‘Vừa dứt lời, cửa phòng bị đẩy ra, Trương Tấn Phong đang bế Đức Minh, hai cha con đều cẩn thận chú ý, nào có biết được vừa vào.
đã thấy Võ Hạ Uyên tỉnh rồi, Đức Minh vùng vây đòi xuống đất, nhanh chóng chạy đến bên giường của Võ Hạ Uyên, vô cùng hoạt bát:”Mẹt Mẹt Mẹ thật là lợi hại!”
“Chẳng vậy thì sao? Mẹ chính là siêu nhân bong bóng của chúng tai” Võ Hạ Uyên ôm lấy Đức Minh, ra sức hôn lên má, như được sống lại, tất nhiên là trong lòng tràn đầy hạnh phúc.
Trần Anh Thư đóng cửa đi ra ngoài, Trương Tấn Phong ngồi xuống bên giường, ôm hai mẹ con vào lòng, hôn lên tóc mai của Võ Hạ Uyên.
Giọng nói thành kính, ‘Vất vả rồi”
Sau khi Đức Minh bình phục được vài ngày, Diệp Sâm đã sắp xếp cho cậu bé một kiểm tra toàn thân, xác nhận răng không có vấn đề gì cả.
Lúc đó, trong phòng làm việc tống giám đốc của tập đoàn ET, Võ Hạ Uyên ngồi trên đùi Trương Tấn Phong, đùa nghịch cúc trên tay áo của anh.
“Tấn Phong, Hạ Sam xuống tay với Đức Minh, có thể không chỉ vì vấn đề tâm thần của cô ta” Mọi thứ đã lắng xuống, Võ Hạ Uyên lại càng nghĩ đến nhiều thứ hơn Trương Tấn Phong: “Nói nghe xem”
“Nếu thực sự là hành động của một mình Hạ Sam, nhà họ Phi làm sao lại không liên lạc được? Bọn họ ẩn thân sâu như vậy, chỉ vì sợ anh giận cá chém thới, hại đến mình. “Võ Hạ Uyên nhẹ giọng; Em nhớ Phỉ Hùng Thiên nói nhà họ Phỉ phụ thuộc vào nhà họ Nguyễn, mà nhà họ Nguyễn có quan hệ thông gia với nhà họ Kỷ, liên kết tất cả mọi thứ lại, sự xuất hiện khó hiểu của Điệp Châu, xe của Khương Thi bị người ta đuổi theo, còn có chỗ dựa vững chắc sau lưng Trịnh Hoài Nam, bây giờ hướng đến chỉ có một khả năng”
Trương Tấn Phong nhẹ nhàng vỗ vào lưng Võ Hạ Uyên: “Ý là nhà họ Kỷ, bọn họ đến Cần Thơ, không chỉ là muốn tìm Điệp Châu, mà còn muốn thăm dò điểm yếu của anh, nhà họ.
Kỷ muốn nhắm đến không phải Trương Thị, mà là anh”
‘Võ Hạ Uyên ôm chặt Trương Tấn Phong “Những chuyện nhỏ nhặt bình thường cũng thôi đi, nhưng bọn chúng không nên làm hại đến Đức Minh”
Trương Tấn Phong: “Cho nên chuyện này không bỏ qua được”
Vừa hay Phùng Bảo Đạt đi vào đưa văn kiện, nghe thấy câu này, trên lưng đột nhiên toát ra mồ hôi lạnh, tổng giám đốc Trương chính là con mãnh hổ đang ngủ yên. Nhưng một khi đã nổi giận nhất định phải xé nát đối phương, bà chủ thì khác, cô dịu dàng thông minh, xinh đẹp tuyệt trần, nhưng chính là như: vậy mới đáng sợ.
Thử hỏi, một người phụ nữ xinh đẹp, trí tuệ, sắc sảo một khi phóng hết hỏa lực, sẽ có kết quả như thế nào?
Nhưng đối thủ có là thiên binh vạn mã, hay bất kế đối phương rốt cuộc có lai lịch như thế nào, có thực lực mạnh đến đâu, Phùng Bảo Đạt trong lòng cũng đều cầu siêu một chút bọn họ chóng được đầu thai.
Bây giờ lời nói của công ty Thiên Thần của ‘Võ Hạ Uyên vô cùng quyền lực, gia nhập thêm rất nhiều minh tinh chủ lực, cho nên chỉ vỏn vẹn hơn một năm ngắn ngủi cũng đã có chỗ đứng rồi, Võ Hạ Uyên bàn bạc với Phạm Minh Trạch, có thể tự mình làm một chương trình tổng hợp nghệ thuật, ví dụ như tìm vài minh tinh ra nước ngoài hoạt động, mở nhà hàng hoặc là tham gia một vài tiết mục mạo hiếm chẳng hạn, mở ra tầm nhìn cho khán giả, tiện thể có thể lĩnh hội một chút phong tục địa phương của các nơi khác.
Phạm Minh Trạch bây giờ rất có tiền, cảm thấy cách nghĩ của Võ Hạ Uyên cũng khá tốt, vì vậy buột miệng hỏi: ” Bà chủ cảm thấy nơi đầu tiên ở đâu thì tốt? “
‘Võ Hạ Uyên ánh mắt bình tĩnh: “Nước Nga.”
Đúng vậy, cô chính là ghi hận trong lòng.
‘Võ Hạ Uyên có thể khoan dung cho hành vi mạo phạm của người khác đối với cô, nhưng gia đình là giới hạn của cô, đặc biệt là Trương Tấn Phong và Đức Minh. Cô nhất định phải đích thân hành hạ Hạ Sam, cho nhà họ Phỉ biết cái gì là trời cao đất dày, làm như vậy cục tức trong lồng ngực mới được đả thông.
Võ Hạ Uyên đề nghị, Phạm Minh Trạch đóng dấu, đây là chuyện không thể thay đổi được nữa.
Nếu trực tiếp đến Nga để mở rộng kinh doanh, nhất định sẽ bị nhà họ Kỷ ngăn cản, nhưng ngành giải trí thì khác, là một lỗ thủng vô cùng tốt.
Bắt đầu xác định sáu minh tinh, bốn người đến từ công ty Thiên Thần, hai người còn lại là ký hợp đồng, ba nam ba nữ, trong đó bốn người nam có Đỗ Minh Thông, Triệu Nhất Long và Kiều Nhật Linh, đều là ngôi sao điện ảnh, về phần nữ có Chung Sở Kiều, ca sĩ Lâm Hàm Khúc, cùng với một streamer hot nhất hiện nay, tên là Trịnh Hoài Lan.
‘Vốn dĩ xác định là tiết mục mạo hiểm, nhưng vì lý do là nước Nga bây giờ đang có mưa và núi cao dốc, vì an toàn nên đã hủy bỏ, tạm thời xác định là một tiết lấy bối cảnh cuộc sống hàng ngày, sáu ngôi sao đến một thị trấn nhỏ của nước Nga, tổ đạo diễn chỉ cung cấp một căn nhà, hơn nữa chỉ trả một tháng tiền thuê nhà, các ngôi sao ngoài số tiền triệu lúc đầu được cấp không được phép đem theo một chút tiền nào nữa, phải sống và sinh hoạt ở đây trong ba tháng, vậy coi như xong rồi.
Đỗ Minh Thông là người do Võ Hạ Uyên một tay nâng đố, Triệu Nhất Long cùng với Kiều Nhật Linh cũng là gương mặt quen thuộc của đài truyền hình, Chung Sở Kiều cũng được coi là người cũ rồi.
,Lâm Hàm Khúc là người phóng khoáng, tuy rằng là con gái nhưng thích để tóc ngắn, cách ăn mặc kiểu tomboy, đeo.
trang sức bằng kim loại, nhìn ngâu ngầu, còn Trịnh Hoài Lan thì không dễ tiếp xúc như vậy, cô ấy trong thời gian dài được hàng vạn đàn ông ngưỡng mộ, vừa đến đã cư xử vô cùng, kiêu ngạo.
Hai tiếng sau sẽ xuất phát, tổ chương trình đang kiểm tra xem có thứ gì còn sót không.
‘Võ Hạ Uyên chỉ mang theo điện thoại cùng mấy bộ quần áo, thứ có thể gọi là quý giá nhất chính là hai quyển sổ chép tay kia, Võ Hạ Uyên quyết định sẽ liên tục học đến khi có thể hiểu thấu được hết, lấy lại khí thế hồi thi đại học năm đó.
Trương Tấn Phong còn đang họp, có thể là không gặp nhau được, nếu chuyện Võ Hạ Uyên đi Nga để phát triển không thuận lợi, anh sẽ dành thời gian đi một chuyến.
Đúng lúc này, căn phòng vốn dĩ đang ồn ào bỗng nhiên im bặt, Võ Hạ Uyên vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Trương Tấn Phong với dáng vẻ phờ phạc dường như đang vội vàng chạy tới đây.