Chương : Cảm ơn ngài
“Bà Lệ..” Dư Yên nhẹ giọng lặp lại, sắc mặt cũng khó coi. Võ Hạ Uyên là em gái ruột của ‘Võ Đức Duy, lại có quan hệ tốt với Trần Anh Thư, mà bản thân cô ta trước đó lại vì có được.
‘Võ Đức Duy mà đc tội người ta. Dư Yên nghỉ ngờ Võ Hạ Uyên đặc biệt tới báo thù mình.
“Cô cũng biết, người không thể đắc tội nhất trong giới giải trí bây giờ chính là..” Người đại diện nói một chút rồi dừng lại.
Lúc này Dư Yên muốn ném đồ cũng không ném nổi, cô ta vẫn còn một tia lý trí, biết rằng nếu lấy trứng chọi đá với Thiên Thần thì sẽ không có kết cục tốt đẹp, sóng gió trên mạng hiện giờ chỉ là nhất thời “Không được!” Dư Yên bỗng lên tiếng: “Đi nói với người đó.”
“Cô chắc chứ?” Người đại diện giống như nghĩ tới điều gì đó kinh hãi, sắc mặt tái nhợt: “Cô đừng quên, điều kiện ban đầu để anh ta đồng ý giúp chúng ta chính là cô phải trông chừng Lưu Sầu Định, không được để cho cô ta nổi tiếng. Nhưng bây giờ Lưu Sầu Định đang có xu hướng nhận được nhiều sự quan tâm, lên như diều gặp gió, chuyện này nếu để anh ta biết thì…”
“Vậy ông nghĩ nên làm thế nào?” Dư Yên gào lên: “Không nói bây giờ thì chẳng lẽ đợi tới khi anh ta tận mắt nhìn thấy trên mạng à? Tới lúc đó kết cục của tôi sẽ càng thảm hơn!”
Người đại diện bị Dư Yên hét tới da đầu tê dại, siết chặt ngón tay, sau cùng nói: “Được rồi, sẽ làm theo ý cô.”
Mà bên này sau hai ngày chỉnh đốn một chút, Võ Hạ Uyên đi quay quảng cáo với Lưu Sầu Định. Là một sản phẩm chăm sóc da nổi tiếng, người quản lý sản phẩm nhìn thấy Lưu Sâu Định đã rất ngạc nhiên: “Oa! Tình trạng da này hậu kỳ không cần dùng kính lọc nữa!”
Lưu Sầu Định ngại ngùng cười cười: “Cảm ơn ngài! °
“Được rồi, mau tới đây” Trước đó anh ta vốn không có chút hứng thú vì dù sao nghệ sĩ này cũng không có tiếng tăm gì, nghe nói còn bất hòa gì đó với Dư Yên.
Tuy nói Dư Yên bây giờ đang bị vây bởi tin tức tiêu cực nhưng sự đời biến hóa khó lường, ở cái nơi như giới giải trí này chuyện tẩy trắng chỉ là vấn đề thời gian, ai có thể nói rõ được đây?
Còn hiện giờ nhìn lại, anh ta bỗng hiểu được vì sao Dư Yên thù địch với Lưu Sầu Định đến thế. Suy cho cùng bất cứ nữ minh tinh nào nhìn thấy một nhan sắc tuyệt trần thế này thì trong lòng ít nhiều gì cũng sẽ có ý nghĩ.
“Muốn trở mình thì thể hiện cho tốt vào.”
Võ Hạ Uyên nói: “Dù sao thì chị cũng không thể giúp em lúc lên sân khấu”
Lưu Sầu Định mỉm cười cảm kích: “Em biết rồi chị Uyên”
Cách đó không xa vài người đàn ông trung niên đứng cùng nhau. Ánh mắt người ở giữa dừng trên người Lưu Sầu Định một lúc, sau đó chuyển tới Võ Hạ Uyên, giọng điệu ngả ngớn: “Hàng mới à?”
Người hiểu biết giá cả thị trường lập tức can ngăn nói: “Giám đốc Trần, không thể đụng vào hai người này, người đang tựa vào bàn là vợ của giám đốc Trương”
Vẻ mặt giám đốc Trần thay đối tức thì “Giám đốc Trương?”
“Đúng, là vị ET đó Vẻ mặt giám đốc Trần ngập ngừng ngay lập tức: y, vậy thì bỏ đi.. Ông ta vừa nói rồi nhìn thoáng qua Lưu Sầu Định, vẫn chưa từ bỏ ý định: “Nếu chúng ta cho một ít tài nguyên tốt..
“Đừng nghĩ nữa giám đốc Trần, Thiên Thần thiếu tài nguyên sao?”
Người bên cạnh tiếp tục khuyên: “Nghệ sĩ dưới trướng Bà Lệ chưa từng bị quy tắc ngầm, Khương Mỹ trước đó suýt bị phú bà bao nuôi, kết quả bà Lệ ra mặt đối phương còn không thể không ngoan ngoãn chịu thua sao? Giám đốc Trần nghe lời tôi, Trương Tấn Phong kia rất hay tính toán so đo…”
‘Đừng nói nữa, đừng nói nữa” Giám đốc ần liên tục xua tay. Nhớ tới chuyện từng nhìn thấy Trương Tấn Phong ở một tiệc rượu trước đó, người này thật sự giống Diêm vương.
Bên này Võ Hạ Uyên vẫn không biết mình với Lưu Sầu Định suýt bị người ta nhắm tới, cô đang tập trung xem Lưu Sầu Định quay quảng cáo. Ảo giác sao… Cô cảm giác Lưu Sầu Định giống như đã từng được đào tạo chuyên nghiệp, không sợ ống kính chút nào.
“Quay khá lắm” Người quản lý đi tới nói với Võ Hạ Uyên. “Nếu như tuyên truyền ra ngoài, nhất định hotl”
Võ Hạ Uyên nhàn nhạt cười: “Mong được như lời tốt lành của ngài”