Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người

chương 141

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Các cô có nghe không, cái cô thực tập sinh ở bên bộ phận kỹ thuật đó, nghe nói là người của bên tập đoàn RV, khá là xinh đẹp. Thật đúng là không tin được, người cứ tưởng là bình thường vì không kiêu căng, hốc hách, cho nên mới nói không thể trông mặt mà bắt hình dong. Chúng ta về sau nên tránh xa cô ta một chút mới tốt.”

“Cô thì biết cái gì, người ta không chỉ là người của tập đoàn RV mà còn có địa vị lớn hơn.”

“Một thực tập sinh thì còn có thể có địa vị gì nữa chứ, vẫn chỉ là đối thủ cạnh tranh của công ty thôi mà.

Không biết, lúc trước cô ta dùng thủ đoạn gì mới có thể làm cho tổng tài của chúng ta điều cô ta từ công ty chi nhánh đến được đây. Hiện tại phụ nữ chúng ta đều tâm cơ như vậy sao, bộ dạng thanh thuần, ngây thơ đáng thương, nhưng thực chất bên trong đầy mưu mô tính toán.

“Nói giống như là cô không mong muốn được Trình tổng để ý, nếu là tôi, tôi cũng nguyện ý vì ngài ấy mà chính mình tâm cơ. Trình tổng của chúng ta soái như vậy, cả dáng người cũng không chê được, tôi nói với các cô một bí mật, các cô đừng có nói với ai.”

“Ai da, cô còn không mau nói đi, chúng tôi là những người kín tiếng nhất cái công ty này rồi đấy.”

“Các cô có biết ngày hôm qua, một cô thực tập sinh bị trợ lý của Anna vu cho tội ăn trộm một đôi hoa tai mấy chục vạn. Phải lục soát khắp người, thời điểm định lục soát thì Vân thiếu của tập đoàn RV trực tiếp đi đến giải vây, lúc này mới nói cho mọi người biết một bí mật kinh thiên động địa. Đừng nhìn bề ngoài cô ta là thực tập sinh mà nghĩ địa vị không bằng ai. Chính miệng Vân thiếu thừa nhận, cô ta chính là Vân phu nhân của Vân thiếu. Chấn động chưa! Tôi đến bây giờ cũng chưa tin được đây là sự thật.”

“Vân thiếu? Vân Thiên Lâm? Trời ơi, không thể nào! Cô ta như vậy mà lại chính là Vân phu nhân của Vân Thiếu? Không được, việc này tôi có chút không tiếp thu được, chuyện này quá mức sự tưởng tượng của tôi rồi. Rốt cục đây có phải là dự thật không?”

“Đương nhiên là sự thật, cũng không biết người phụ nữ này có thủ đoạn gì mà có thể làm cho Vân thiếu say mê như điều đổ. Nếu như sớm biết Vân thiếu thích thể loại như vậy, tôi liền…”

“Thôi đi! Đừng có mơ mộng hão huyền nữa. Về sau á, chúng ta chỉ là người bình thường, phận tôi tớ đừng có mộng mà trèo cao, đến lúc đó đắc tội với cấp trên, ngay cả việc làm cũng không giữ nổi giống như Vương Lily với Triệu Thiến Thiến.”

“Chết rồi, nhanh lên, còn nhiều việc tôi còn chưa có làm xong đâu.”

Bạch Hiểu Nguyệt ở trong nhà vệ sinh, nghe được toàn bộ nội dung câu chuyện, một chữ cũng không soát.

Cô lại không nghĩ tới, chuyện cô bị oan uổng ở cuộc họp báo đó lại truyền miệng ra ngoài biến thành như vậy. Cô nghe bọn họ nói như thế nào lại giống như cô là kẻ xấu hại người ta thành như vậy, cô chính là người bị hại đó.

Chẳng lẽ lúc cô bị người vu oan, không được phản kháng, cứ như thế nhận tội một cách ngu ngốc? Cô không ngốc đến mức độ đó, cô còn mang trong mình danh phận của Vân gia, cô phải bảo vệ danh dự của Vân gia nữa.

Trách không được hôm nay cô cứ cảm thấy kỳ quái thế nào ấy, mọi người trong văn phòng rất câu nệ cô, vừa hồ hởi lại vừa tránh xa, cô còn tưởng rằng mình nghĩ nhiều. Đến cả người đàn anh hay đùa giỡn với cô nhất cũng không tiếp xúc với cô quá nhiều, và cả tổng giám đốc cũng đối với cô mười phần đều là cung kính.

Cô còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, nhìn dáng vẻ của bọn họ e là tin tức đã lan truyền hết cả cái công ty này biết thân phận của cô rồi, cho nên mới đối xử với cô như vậy.

Bạch Hiểu Nguyệt nhìn mình trong gương, lầm bẩm: “Chẳng lẽ, cái thân phận này đáng sợ đến như vậy sao?”

Bạch Hiểu Nguyệt bất đắc dĩ thở dài, miệng người đúng là không thể ngăn nổi. Cô chỉ muốn hoàn thành tốt vai trò thực tập sinh của mình trong công ty thôi chẳng lẽ không được sao?

Cũng may, Vinh Thăng là công ty lớn, có đồn đến mấy cũng không đến mức trực tiếp đảo lộn toàn bộ cuộc sống của cô. Nếu ở công ty nhỏ khác, e rằng cơ hội đi vệ sinh cô cũng không có.

Haizz, cô phải học cách phớt lờ ánh mắt của người khác thôi, chỉ cần làm tốt việc của mình là được, không cần nghĩ đến bọn họ. Vấn đề mấu chốt là, hiện tại căn bản cô không có việc gì để làm.

Bạch Hiểu Nguyệt xoay người, uể oải rời khỏi nhà vệ sinh cảm thấy thời gian thực tập này của cô so với đi dưỡng lão chẳng khác nhau là mấy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio