Chương
Ai nói kết hôn nhanh là không có chân ái, hãy nhìn xem đây đúng là một minh chứng cho thấy sự chân ái trong định mệnh.
“Có vẻ như Chu tiểu thư rất thích ngồi trên sàn nhà.” Vân Thiên Lâm nói một câu dời sự chú ý qua Chu Nhã Tĩnh, ánh mắt lạnh băng quét qua người Chu Nhã Tĩnh, làm cho Chu Nhã Tĩnh phải thảng thốt lên nỗi sợ.
Chẳng lẽ kế hoạch cô dày công sắp đặt lại bị thất bại thế sao?
Chu Nhã Tĩnh phản ứng nhanh, giọng điệu ủy khuất nói: “Tôi thật sự là không biết xảy ra chuyện gì, hôm nay tôi tới đây chỉ là muốn nói với Bạch tiểu thư là lời xin lỗi, tôi không có ác ý, chỉ là muốn chúc phúc cho hai người. Hiện tại tôi chỉ là một người khuyết tật không hơn không kém, còn có thể làm gì được nữa.
Không thể không nói, Chu Nhã Tĩnh diễn cực kỳ tốt, âm thanh nghẹn ngào, ngắt quảng đúng lúc đúng chỗ, bất luận là kẻ nào nghe xong cũng đều sẽ thấy chua xót.
“Tôi nghĩ bản thân mình có thể tự đứng lên được, không ngờ chỉ vừa mới thử liền ngã ngay trên mặt đất.
Bạch tiểu thư là muốn giúp đỡ tôi đứng dậy, là tại tôi nhất thời cảm xúc kích động cho nên mới thốt ra lời làm mọi người hiểu lầm. Vừa mới bị như vậy tôi có chút sợ hãi nên khi mọi người xông đến đây tôi nhất thời không phản ứng kịp cho nên mới không lên tiếng.
Giọng nói thể hiện nhu nhược thấy rõ, cùng với bộ dạng vô cùng đáng thương bây giờ, Chu Nhã Tĩnh thành công lợi dụng tình cảm của tất cả mọi người.
Vân Thiên Lâm căn bản là không một chút động lòng nào với Chu Nhã Tĩnh, anh đã cảnh cáo trước với Chu Nhã Tĩnh, nhưng năm lần bảy lượt Chu Nhã Tĩnh cứ khiêu khích sự kiên nhẫn của anh, vậy thì đừng trách anh tại sao không niệm tình xưa nghĩa cũ.
Chu Nhã Tĩnh nói rõ ra chân tướng sự việc, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ, thì ra sự thật là nhu thế này. Cô gái này vỗn dĩ chính là thiên nga múa ba lê, không có được tình yêu, lại mất đi lý tưởng cho nên mới kích động cảm xúc, đây có thể lý giải được nguyên nhân.
“A Nham, sai người giúp Chu tiểu thư đứng dậy. Vừa hay nhân lúc cuộc họp báo này, tiểu thư Chu với chúng tôi sẽ nói rõ với mọi người, một lần giải thích hết, đỡ phải tạo thành những hiểu lầm không cần thiết, làm ảnh hưởng đến cuộc sống vợ chồng của chúng tôi.”
Tất cả mọi người đều nghe được Vân Thiên Lâm là nói vợ chồng chúng tôi. Từ đầu đến cuối, người Vân Thiên Lâm để ý nhất cũng chỉ có vợ của mình-Bạch Hiểu Nguyệt.
Chu Nhã Tĩnh được A Nham an bài có người giúp đứng dậy ngồi trên xe lăn đẩy đi đến trước khán đài mà Vân Thiên Lâm với Bạch Hiểu Nguyệt cùng nhau ngồi ở vị trí chủ tọa. Cuộc họp báo chính thức bắt đầu.
Bởi vì có Vân Thiên Lâm ở bên cạnh cho nên phóng viên vừa hỏi vừa liếc mắt sang Vân Thiên Lâm, nếu nhận được ánh mắt hòa nhã, phóng viên sẽ tiếp tục hỏi còn nếu như nhận được ánh mắt trừng lên của Vân Thiên Lâm thì phóng viên phải nhanh chóng đổi sang câu hỏi khác. Bạch Hiểu Nguyệt cũng vì thế mà qua được cái cửa ải này.
Có thể có được tin tức này rất may mắn nhưng bọn họ cũng không muốn vì cái tin này mất biến mất trong giới báo chí. Vừa rồi ở ngay lối đi nhỏ, Vân Thiên Lâm đã thể hiện thái độ rất rõ ràng, huống hồ chi chính chủ đã thừa nhận mọi việc đều đã qua rồi.
Nhưng vẫn có người không biết trời cao đất dày là gì, vẫn thích khiêu chiến sự nhẫn nại của Vân Thiên Lâm.
“Vân thiếu, xin hỏi hiện tại anh có còn tình cảm với Chu tiểu thư không? Hoặc có thể nói trước kia thời điểm hai người ở bên nhau, anh có thật lòng yêu Chu tiểu thư không, dù sao đi nữa đối với đàn ông mà nói tình yêu của quá khứ ít nhiều có lưu luyến.
Hỏi đến cái vấn đề này, mọi người đều không dám lên tiếng, liền sợ chính mình sẽ bị liên lụy. Bạch Hiểu Nguyệt ngồi bên cạnh Vân Thiên Lâm, giờ này cô cũng rất khẩn trương, cô là lo lắng cho người phóng viên đó có bị Vân Thiên Lâm để ý đến hay không.
Cô rất tin tưởng ở Vân Thiên Lâm, nếu như anh nói còn tình cảm thì đã không ở chung với cô đến tận bây giờ. Chỉ cần anh nói không còn yêu cô nữa thì cô nhất định sẽ đáp ứng toại nguyện của anh. Nhưng mà anh và cô hiện tại là trái tim đồng điệu lẫn nhau, anh yêu cô và cô cũng rất yêu anh. Cô không cần biết ở quá khứ Vân Thiên Lâm yêu Chu Nhã Tĩnh thế nào, chỉ cần hiện tại là được.