Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người

chương 328

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Mẹ, sao mẹ lại đánh con. Cái này thì có liên quan gì đến con, chuyện công ty của ba có vấn đề sao lại trút lên đầu con được, sao mẹ không trách ba làm ăn phi pháp.” Mộ Dung Tình đến cuối cùng vẫn không biết hết thảy mọi chuyện là do cô mà ra, Mẹ của Mộ Dung Tình tức giận đến điên người, run rẩy chỉ tay vào mặt Mộ Dung Tình hét lên: “Nếu không phải là mày mạo phạm đến Vân thiếu với Vân phu nhân, thì Mộ Dung gia sẽ thành ra như thế này sao? Đi trêu chọc vào ai không trêu chọc, sao cứ phải là Vân gia, cả một đời Mộ Dung gia đã bị mày phá nát rồi.”

Lúc này, Mộ Dung Tình mới hoa mặt chóng mày, lời nói của Vân Thiên Lâm là sự thật, không phải là đe dọa. Gia đình cô sẽ bị thu mua bởi Vân Thiên Lâm hay sao?

Mẹ của Mộ Dung Tình nhìn con gái của mình cuối cùng đã ngộ ra, bà không trách mắng nữa, bình tĩnh lại nói: “Sáng mai, chuẩn bị thật tốt đi cùng ta tới Vân gia tạ tội. Hiện tại ta sẽ đi tới cục cảnh sát bảo lãnh ông ấy về, con tốt nhất là an phận cho mẹ, nếu như con còn gây ra phiền phức gì, thì đừng mang hai chữ Mộ Dung nữa.”

Người của Mộ Dung gia tìm tới cửa, Vân Thiên Lâm đã nghĩ đến điều này nhưng không nghĩ tới lại nhanh đến thế.

Vào mỗi cuối tuần, Bạch Hiểu Nguyệt đều sẽ ngủ nướng một chút, lúc trước đã hạ quyết định là phải tập thể dục buổi sáng với Vân Thiên Lâm, nhưng chẳng được mấy ngày là cô lại trở về tình trạng cũ. Quả thật là cô dậy không nổi.

“Dậy!” Bạch Hiểu Nguyệt xoay người, không muốn tỉnh giấc. Anh tinh lực dồi dào không có nghĩa là cô cũng giống như anh, cô mệt chết đi được.

“Em không có ý định dậy thì phải để cho ba người kia đứng ở ngoài cửa đợi rồi.” Anh mới vừa tập thể dục buổi sáng trở về, thì ngoài cửa mẹ Ngô đã bẩm báo nói người của Mộ Dung đến.

Vân Thiên Lâm không để cho bọn họ tiến vào ngay mà để họ chờ ngoài cửa. Anh không nghĩ sẽ tha thứ cho bọn họ dễ dàng, chỉ trách là trách con gái của bọn họ gây ra chuyện để cho bề trên phải chịu tôi.

“Là ai chứ?” Bạch Hiểu Nguyệt không vui nói, mới sáng sớm ai lại đến sớm thế!

“Mộ Dung Tình cùng với ba mẹ cô ta tới xin lỗi em. Nếu em vẫn còn muốn ngủ thì không sao, cứ tiếp tục ngủ, khi nào muốn dậy thì để bọn họ vào nhà.” Vân Thiên Lâm đứng ở đầu giường trêu đùa cô.

Bạch Hiểu Nguyệt vừa nghe đến ba mẹ Mộ Dung Tình thì ngồi bật dậy: “Người của Mộ Dung gia? Họ đến đây?”

“Em kích động như vậy làm gì? Chuyện nên làm thì phải làm thôi. Em có thể tiếp tục ngủ.” Bạch Hiểu Nguyệt nào có còn muốn ngủ nữa, cô nhanh chóng chạy ào vào nhà tắm, còn không quên réo gọi lại phía sau: “Anh cho bọn họ vào nhà đi.”

Thời điểm mẹ Ngô ra mở cửa, trời đã nắng lên đến đỉnh đầu, bọn họ đứng ở đây đợi cũng sắp nóng đến điên rồi.

“Thiếu phu nhân có việc, bây giờ mới có mặt. Mời ba vị vào nhà.” Mẹ Ngô khách khí mà đối đãi, Mộ Dung Tình không tình nguyện mà đi theo ba mẹ vào nhà Vân Thiên Lâm, nói cái gì mà bận chứ, không phải là đang cố ý chỉnh gia đình cô hay sao?

Ba người được mẹ Ngô dẫn vào phòng khách, ngồi xuống ghế sô pha, mời dùng trà.

“Mời ba vị ngồi, Vân thiếu với thiếu phu nhân lập tức xuống liền.” Mộ Dung Đức khách khí đáp lời, thành thật ngồi xuống chờ.

Bạch Hiểu Nguyệt nhanh chóng thay quần áo chỉnh tề, sửa soạn lại bản thân mình một chút. Vân Thiên Lâm nói không cần phải vội vàng như thế. Cô đang rất là sốt ruột để khách chờ bên dưới, thế mà Vân Thiên Lâm cứ lôi kéo cô đến bàn trang điểm ngồi xuống.

“Anh muốn làm gì? Thời gian đã trễ lắm rồi. Để người lớn tuổi đợi không hay đâu.”

Vân Thiên Lâm nhún vai hiển nhiên nói: “Chải tóc cho em.”

Bạch Hiểu Nguyệt cười ra một tiếng, liền sau đó, cô nhanh chóng cởi buộc tóc ra, bàn tay cô thoăn thoát trên mái tóc mềm mại của mình sau đó buộc thành một chùm tóc đuôi ngựa.

Nhìn lại mình trong gương, chiếu qua khuôn mặt đang ngẩn người của Vân Thiên Lâm cô cười cười nói: “Anh có làm nhanh được giống như em không? Để anh buộc tóc cho em không biết đến khi nào mới có thể gặp khách ở dưới được nữa.”

Không chờ Vân Thiên Lâm trả lời, Bạch Hiểu Nguyệt đứng dậy kéo tay anh xuống dưới lầu, thoắt một cái nhanh như một cơn gió.

Vân Thiên Lâm bị cô kéo tay đưa đi, chỉ biết mỉm cười vì sự nghịch ngợm của cô, cô nói không sai, để người lớn đợi không được hay cho lắm.

Thời điểm bước xuống dưới, Mộ Dung Đức đã dứng dậy khẩn trương, nhìn thấy hai vợ chồng Vân thiếu ân ái đi chung xuống dưới lầu, đủ để chứng minh Vân thiếu rất sủng ái vợ của mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio