Chương Cùng chung một màu
Tại cửa khách sạn Minh Đỉnh ánh đèn lấp lánh, một hàng dài xe đậu đầy đủ các loại các kiểu dáng siêu xe. Tất cả mọi người đều là vì tiệc đính hôn lần này mà đến. Đương nhiên cũng là vì nể trọng mặt mũi Trình gia.
Ngoại trừ tập đoàn RV ra thì Vinh Thăng chính là tập đoàn lớn nhất trong giới thương trường. Tất cả mọi người đều muốn nhân cơ hội này mà nịnh nọt bợ đỡ một chút ít để về sau càng thêm thuận tiện làm ăn.
VietWriter
Mẹ của Trình Lãng là Ôn Nhã Chi đã sớm cười không khép miệng lại được. Bà đang đứng ở chỗ tiếp khách mời mọi người vào trong. Bà cảm nhận được ánh mắt của những người làm mẹ như bà đang vô cùng ngưỡng mộ, Ôn Nhã Chi lại càng thêm ưỡn ngực tự tin đầy tự hào, mũi đã hếch lên đến tận trời rồi.
Tuy nói Bạch Vân Khê không phải là danh môn vọng tộc, xuất thân danh giá gì đó nhưng cũng là một người con gái trong gia đình được giáo dục kỹ càng. Bạch Vân Khê còn biết vâng lời ngoan ngoãn phục tùng mình, thỉnh thoảng còn biết lấy lòng bà, hiện giờ Bạch Vân Khê lại còn mang trong mình cốt nhục của Trình gia. Giấc mơ này rốt cục thì con trai bà cũng đã giúp bà toại nguyện rồi.
Bạch Hiểu Nguyệt cũng là người của Bạch gia nhưng không giống với Bạch Vân Khê. Bạch Hiểu Nguyệt là một người con gái trong một gia đình đã kiệt quệ, còn vọng tưởng bước chân vào giới nhà giàu, quả thực chẳng khác nào là hạc mà muốn bám lấy phượng hoàng.
Con trai của bà Trình Lãng là một người vô cùng tuấn tú, tài giỏi, dáng vẻ xuất chúng phi phàm so với Bạch Hiểu Nguyệt thì không thể xứng đôi được. Bà cảm thấy trước kia con trai bà thích Bạch Hiểu Nguyệt bởi vì dáng vẻ đơn thuần, vẻ ngoài xinh đẹp mà bị hấp dẫn, con trai vẫn là chưa hiểu chuyện.
Vốn tưởng rằng khi tốt nghiệp cấp ba hai, Trình Lãng sẽ không bị Bạch Hiểu Nguyệt thu hút nữa, mà chán chê cô ta rồi tự khắc chia tay thôi. Thời điểm đó, ấn tượng đối với bà mà nói chỉ có Bạch Vân Khê thôi. Nếu so sánh mà nói thì Bạch Vân Khê tốt hơn Bạch Hiểu Nguyệt rất gấp vạn lần.
Bà ở bên cạnh con trai nói đỡ cho Bạch Vân Khê, nói bóng nói gió suốt một đoạn thời gian dài thành ra cuối cùng công sức bà bỏ ra cũng được đền đáp, Trình Lãng đã đến với Bạch Vân Khê.
Đọc nhanh ở VietWriter
Không những thế bà lại còn được một tin vui nữa là Bạch Vân Khê nhanh như vậy đã có thai. Nào có giống với Bạch Hiểu Nguyệt, ở bên cạnh Trình Lãng bảy năm nhưng một chút tin tức tốt cũng không có. Điều này làm cho Ôn Nhã Chi luôn hoài nghi phải hay không Bạch Hiểu Nguyệt không có khả năng làm mẹ.
Trình gia chỉ có một người con trai là Trình Lãng, nhất định phải có người thừa kế về sau. Cho nên Ôn Nhã Chi chưa bao giờ hối hận khi chia cắt mối tình giữa Trình Lãng với cô ta.
Nhìn em, bây giờ Trình Lãng bây giờ vui mừng đính hôn với Bạch Vân Khê, nhanh chóng sẽ kết hôn. Bạch Vân Khê cũng sẽ sinh cho Trình gia một đứa cháu, Ôn Nhã Chi nghĩ như vậy hết sức vui mừng, cuộc sống đơn giản chỉ là như thế.
Nhìn trong thùng tiền một xấp phong bì nặng trịch, buổi tối trở về bà phải mở đếm mới được. Chỉ mới là đính hôn mà đã thu được không biết bao nhiêu tiền rồi. Cảm giác đếm tiền đến tay bị chuột rút quả thật sung sướng hạnh phúc không gì bằng.
Hiện giờ Ôn Nhã Chi trong đầu đều nghĩ đến mọi người đều hâm mộ bà đến mức ghen tỵ, trong lòng không khỏi dấy lên hư vinh. Phu nhân Sở Hữu Phú nói bà mệnh tốt, có thể cưới được con dâu xinh đẹp hiểu chuyện như vậy.
Trình Lãng hoàn toàn không biết mẹ của anh đang có những suy nghĩ như vậy trong đầu. Trình Lãng vẫn luôn đứng ở ngoài cửa, thường hướng ra ngoài nhìn nhìn giống như là đang đợi một người nào đó vậy.
“Trạch thiếu, anh đang đợi bạn của mình sao?” Trình Lãng sửng sốt một chút rồi mới phục hồi lại tinh thần. Hôm nay là buổi tiệc đính hôn của anh, mà lúc sáng nay Bạch Vân Khê mới nói cho anh biết cô có mời riêng Bạch Hiểu Nguyệt đến tham dự lễ đính hôn này.
Trình Lãng có chút lo lắng, cô tính tình quật cường, không biết một chút nữa có quậy nháo nhào lên không?
Trình Lãng vân luôn đinh ninh cho rằng Bạch Hiểu Nguyệt vẫn chưa thể quên anh, chắc chắn tại bữa tiệc đính hôn của anh sẽ không để yên diễn ra suôn sẻ.
Thời gian không còn nữa, sắp bắt đầu rồi, Ôn Nhã Chi nhìn con trai bà vẫn còn đừng ở cửa khách sạn liền chạy đến thúc giục Trình Lãng đi vào bên trong đón khách. Hôm nay đều là khách quý đến đây, ngàn vạn lần không thể chậm trễ sai sót được.
Đa số những người trong buổi tiệc đều là đối tác của Vinh Thăng, ngoài ra còn có một số người thân họ hàng trong gia đình với bạn bè thân thích Trình gia. Ôn Nhã Chi ở bên ngoài đón tiếp không xuể.
Trình Lãng vừa mới đi vào, liền nhìn thấy Bạch Vân Khê mặc chiếc váy dài chậm rãi bước xuống từng bậc thang. Chiếc váy mà Bạch Vân Khê mặc tôn lên dáng người chuẩn của cô, phía trước ngực phập phồng, dáng người quyến rũ mê hồn, đằng sau lưng là tấm lưng trần gợi cảm, tạo nên cảm giác mê hồn. Người đàn ông nào nhìn đến Bạch Vân Khê hẳn cũng sẽ bị hút hồn.
Bạch Vân Khê đi đến bên Trình Lãng, duỗi tay ra khoác lên khuỷu tay anh. Trình Lãng lại đem ánh mắt nhìn xuống đôi giày cao gót cô Bạch Vân Khê đang mang liền không vui nhíu mày: “Sao em lại mang giày cao gót, không phải bác sĩ đã nói là không nên mang sao?”
Lúc nãy, người phụ trạch có đem cho cô một đôi giày đế bằng, nhưng từ trước tới giờ cô không mang loại giày đó. Mỗi lần đứng cùng với Bạch Hiểu Nguyệt cùng chung một chỗ, cô cảm thấy rất khó chịu vì mình không cao bằng Bạch Hiểu Nguyệt, làm giảm mất đi một phần ưu thế của cô.
Bạch Vân Khê van nài nói: “Hôm nay là tiệc đính hôn mà, chắc không có vấn đề gì đâu. Chẳng phải em có anh ở bên cạnh sao, nhất định anh sẽ bảo vệ em rất tốt cùng với con của chúng ta.”
Trình Lãng nghĩ cô nói cũng đúng, liền không nói gì nữa cùng Bạch Vân Khê khoắc tay đi vòng xung quanh.
Trình Lãng và Bạch Vân Khê đứng chung một chỗ, hai người cùng nhau cầm hai ly champagne đón khách tới.
Bạch Vân Khê từ khi xuống dưới lầu đã bắt đầu tìm bóng dáng của Bạch Hiểu Nguyệt, nhưng đến nay vẫn chưa thấy cô ta đâu.
Chẳng lẽ Bạch Hiểu Nguyệt nhát gan, ngày cả tiệc đính hôn của cô với Trình Lãng cũng không dám đến.
Bạch Vân Khê đột nhiên cười, Trình Lãng cảm thấy kỳ quái nhìn cô, Bạch Vân Khê mới phản ứng lại chính mình có chút kích động không khống chế được cảm xúc bản thân.
Bạch Vân Khê nghĩ, có lẽ hiện tại Bạch Hiểu Nguyệt còn đang ở một nơi không người nào đó khóc lóc thảm thiết, nghĩ đến đó trong lòng cô không khỏi sảng khoái.
Nghe những người bên cạnh không cầm lòng được cảm thán, bàn tay Bạch Hiểu Nguyệt đã sớm đổ một trận mồ hôi, cô chưa từng phải trải qua những cảnh này, trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý.
Bề ngoài của Vân Thiên Lâm đã đủ làm các cô gái hồn xiêu phách lạc, kêu gào ầm thét như con thiêu thân lao đầu vào lửa.
Bạch Hiểu Nguyệt một bên ưu nhã, mỗi cái nhấc tay, nhấc chân đều lộ ra quyền quý sang trọng. Đi cùng với Vân Thiên Lâm chính là trời sinh một cặp, vô cùng xứng lứa vừa đôi.
Trong lúc nhất thời ánh mắt của mọi người từ chú ý Trình Lãng và Bạch Vân Khê lại chuyển sang một hướng khác tập trung vào một cặp đôi đẹp.
Bạch Hiểu Nguyệt và Vân Thiên Lâm một hướng đến đứng trước mặt hai người Trình Lãng và Bạch Vân Khê. Cô ta lúc này mới phục hồi lại tinh thần nhìn người trước mặt một thân váy xanh. Trong lòng vừa rồi rất thỏa chí bỗng chốc tan biến mất.
Ai biết được cả hai người lại mặc cùng chung một loại váy dạ hội.