Cơ Ngữ không hổ là bậc thầy thiên tài máy móc, thay đổi hết hình dáng bên ngoài đồng hồ xem ra giống hệt cùng một dạng, chức năng lại nhiều hơn rất nhiều khiến cho người khác phải kinh ngạc, hơn nữa ngay lúc đó Cơ Ngữ còn mang đến một quà tặng khác khiến Tuyệt Mị hết sức hoài niệm.
“Mặc dù bề ngoài giống hệt, nhưng thật đáng tiếc không phải là khẩu kia rồi.” Giọng nói của Cơ Ngữ mang theo hoài niệm sâu đậm.
“Không sao, tôi rất thích như cũ.” “Nụ hôn Tử Thần” (nguyên tác “Tử Thần hôn nhau”, ta thấy kì nên biến đổi chút) đã cùng theo trận nổ tung kia biến mất, hiện tại khẩu này có thể vừa vặn thể hiện cuộc đời mới của cô.
“Vậy vẫn còn muốn gọi tên trước kia sao?” Mặc dù thoạt nhìn giống cùng một loại, nhưng dù sao vẫn không giống nhau.
“Đổi cái tên mới đi, Tử Thần chi vũ cũng được lắm.” Súng mới thì phải có ý nghĩa mới, Tuyệt Mị nhìn khẩu súng lục được đặt tên là tử thần chi vũ trong tay, trong ánh mắt ẩn chứa ngập tràn ý mong đợi.
“Tên rất hay, vậy tôi đi trước đây, không làm trễ nãi cậu đi học.” Cơ Ngữ cũng rất thích cái này tên mới, cuộc sống chân chính của bọn họ giờ mới bắt đầu.
“Đợi chút, cậu còn không dự định nói cho tôi biết nghề nghiệp mới của cậu sao?” Tuyệt Mị gọi với theo Cơ Ngữ, bốn người bọn họ chỉ có mình cô ta là thần bí nhất.
“Cũng không có gì không thể nói, là thư ký mà thôi, tôi đi trước, tạm biệt!” Cơ Ngữ nói xong cũng không chờ Tuyệt Mị phản ứng, cô ta lập tức ngồi lên yên xe lái môtô rời đi, đây cũng là phương tiện giao thông Cơ Ngữ cải tạo. Đối với máy móc, người phụ nữ này không tránh khỏi nhiệt tình, những thứ dùng trong sinh hoạt của cô đều liên quan đến máy móc, hình như cũng đã trải qua công sức cải tạo của cô.
“Thư ký? Thư ký của người nào… Không phải là hắn chứ…” Tuyệt Mị đứng tại chỗ lầm bầm suy đoán, cảm giác thư ký này sẽ không đơn giản, khẽ do dự một chút, đành quyết định thuận theo tự nhiên thôi.
Thời điểm đi vào sân trường còn chưa tới phòng học, Tuyệt Mị liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi về phía mình.
“Tuyệt Mị, mới mấy ngày không gặp, tôi đã rất nhớ em.” Mặt mày Tư Đình Nhiễn hưng phấn thoắt cái đã chạy về phía Tuyệt Mị, thanh âm lớn khiến người xung quanh cũng có thể nghe được, vốn Tuyệt Mị đã khiến người khác rất chú ý, thêm lần nữa trở thành tiêu điểm.
Lúc này cách bọn họ không xa cũng có mấy người từ hướng đó nhìn về phía này, một người trong đó chính là Hội trưởng hội học sinh Trình Vũ Thương người ngày đó tới tìm Tuyệt Mị, bên cạnh hắn còn có một nam một nữ.
Đối với loại dáng vẻ nhiệt tình quá mức này của Tư Đình Nhiễn, Tuyệt Mị đã sớm thành thói quen, tiếp tục đi về phía phòng học. Truyện chỉ được đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn. Tư Đình Nhiễn đi theo bên cạnh của cô vẫn lải nhãi chuyện gì đó, mặc dù không được trả lời, vẫn cười vui vẻ như cũ, nhưng chưa đi được mấy bước, liền bị đám người Trình Vũ Thương ngăn cản.
“Còn ba ngày nữa là ngày lựa chọn hội học sinh khóa mới, tôi chân thành mời hai người tham gia.” Lời này của Trình Vũ Thương rõ ràng là nói với hai người Tuyệt Mị và Tư Đình Nhiễn, sau khi tìm Tuyệt Mị, anh ta cũng tìm gặp Tư Đình Nhiễn, nhưng không nghĩ rằng nhận được câu trả lời giống nhau, khiến anh ta hết sức không cam lòng. Truyện chỉ được đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn. Phải biết rằng mọi người đều muốn vào hội học sinh, nhưng hai quái nhân này đều cự tuyệt, tức giận có thể nào không bộc phát được chứ.
Đầu tiên Tư Đình Nhiễn nhăn mày lại, sau đó đem ánh mắt thăm dò của mình đặt trên người của Tuyệt Mị, lúc này Tư Đình Nhiễn thấy nên cứ theo ý kiến của Tuyệt Mị làm chủ, hắn tham gia hay không tham gia cũng không sao cả.
“Tôi đã cự tuyệt rất rõ ràng rồi, anh muốn nghe một lần nữa sao?” Hà cớ gì mà có người nghe không hiểu ý cự tuyệt chứ, thật khiến người khác chán ghét, cảm nhận được trong ánh mắt lạnh nhạt của Tuyệt Mị xuất hiện một tia chán ghét, trò chơi trẻ con này không thích hợp với cô.
“Cô thật sự không hề muốn suy nghĩ thêm chút nào nữa ư?” Trình Vũ Thương cắn răng hỏi, tướng mạo lịch sự dường như có chút khó coi.
“Đừng nói nhiều rồi, nếu Tuyệt Mị không đồng ý nhất định là không đồng ý, mấy người đừng tới làm phiền chúng tôi nữa.” Nếu Tuyệt Mị đã dứt khoát cự tuyệt, Tư Đình Nhiễn ngay lập tức cũng hoàn toàn không khách khí nói, vừa nói còn vừa phất tay, giống như là đang xua đuổi con ruồi vậy.
Lần này không chỉ có sắc mặt của Trình Vũ Thương khó coi, mà ngay cả hai người đi bên cạnh hắn sắc mặt cũng khó coi không kém.
“Mấy người, đây là thái độ gì, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, tại sao lại có người không biết điều như vậy!” Truyện chỉ được đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn. Cô gái bên cạnh Trình Vũ Thương bất mãn mở miệng trước, cô là chủ tịch câu lạc bộ âm nhạc Trình Vũ Manh, em gái Trình Vũ Thương.
“Sẽ không nói chuyện chứ đừng nghĩ tới lời nói, cô đừng tưởng rằng mình là nữ giới thì tôi không dám đánh cô nha.” Tư Đình Nhiễn mặt lạnh nói, hắn ghét nhất loại người như vậy luôn tự cho mình là đúng rồi!
Tuyệt Mị nhìn bộ dạng kích động của Tư Đình Nhiễn, trong lòng có một chút hoài nghi, hắn thật sự là con trai của Tư Chính Cơ sao, người đàn ông kia tao nhã lịch sự giống như người có học thức, vậy mà đứa con trai của ông ta lại bạo lực ghê gớm, quả thật giống như con trai của lão đại hắc đạo.
“Anh, anh dám đụng tôi một cái thử xem, trường này cũng có quy củ, mấy người không biết phân biệt như vậy, về sau cũng đừng trách chúng tôi không nể mặt.” Mặc dù Trình Vũ Manh vẫn còn kêu gào, tuy vậy không nhịn được lui về phía sau hai bước, tên thanh niên này tuy nhỏ, thế nhưng ánh mắt lại rất hung ác đúng là vô cùng dọa người.
“Này, tên nhóc, để cho các người gia nhập hội học sinh cũng chỉ vì xem trọng giá trị tin tức của các người, đừng tự cho rằng mình đã nổi danh như vậy. Trong trường này hội học sinh chính là lão đại, đã đắc tội với chúng tôi để xem hai người chịu nổi không!” Cái tên thanh niên nãy giờ không lên tiếng cũng tham gia vào, hắn thuộc ban đối ngoại trường Triệu Văn Thành.
“Ha ha, hội học sinh là cái đinh gì chứ, tôi mới con mẹ nó không sợ!” Từ nhỏ đến lớn, Tư Đình Nhiễn chỉ sợ mỗi một thứ, đó chính là cô gái đứng ở bên cạnh hắn, ngoài ra, nhưng thật ra thứ khác không làm hắn sợ!
“Đủ rồi, đừng lãng phí thời gian cùng đám người này, chúng ta đi.” Thanh âm lạnh lùng của Tuyệt Mị chen ngang, bộ dạng phát hoả của Tư Đình Nhiễn nhất thời thu lại không ít.
Không để ý tới những người kia vẫn còn ở đó kêu gào, Tuyệt Mị đi thẳng đến hướng phòng học, Tư Đình Nhiễn trừng mắt nhìn đám người đó một lần nữa rồi cũng đi theo sau lưng Tuyệt Mị, hừ, cuối cùng đám người đó biết thu liễm, nếu thật sự gây ra chuyện gì khiến mọi người không vui, đã có thể đừng trách hắn!
“Đừng tìm phiền toái.” Thời điểm Tuyệt Mị đi đến phòng học lại quay về phía Tư Đình Nhiễn nói, cô chỉ đến để học, không phải tới tìm phiền toái, chỉ là, nếu như đám người đó thật sự chọc đến lời của cô…
“Ừ, biết rồi.” Tư Đình Nhiễn đồng ý ấp úng nói, haiz, là bọn chúng tới tìm phiền toái trước, cũng không phải do hắn chủ động gây chuyện, tại sao người bị giáo huấn lại là hắn cơ chứ.