Cường Đại Chiến Y

chương 21: làm nhục trước mặt mọi người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hà Diệp Mai dắt chó ra ngoài đi dạo nên không xem TV, không biết chủ tịch Vạn Quân tổ chức buổi họp báo tuyên bố hủy hợp tác với Vĩnh Nhạc, càng không biết Đường Sở Vi lấy điều kiện trở về để áp chế Đường Thành Lâm, đòi % cổ phân. Nghe Đường Sở Vĩ nói, bà ta lập tức ngây ngẩn cả người: “Đơn chuyển nhượng % cổ phần ư? Cổ phần gì cơ?” Bà ta còn chưa kịp hiểu rõ.

Đường Sở Vi đưa hợp đồng qua: “Mẹ, đây là hợp đông chuyển nhượng do ông nội viết, có chữ ký của ông nội, chỉ cần ba ký tên thì có thể kế thừa % tài sản gia tộc.”

Hà Diệp Mai nhanh chóng tiếp hợp đồng, đọc thật kỹ. Đọc xong, bà ta ôm hợp đồng hôn liên tục, cười phá lên: “Ha ha ha, là thật! Đúng là chuyển nhượng hợp đồng! % cổ phần! Cuối cùng ông cụ cũng nghĩ thoáng rồi!”

“Mẹ, cho con xem thử!” Đường Tấn cũng không tin. Cổ phần đều nằm trong tay Đường Thành Lâm, người nhà họ Đường khác cũng có một ít, chỉ có mình nhà họ là không có gì.

Hà Diệp Mai hưng phấn đưa qua: “Tấn, chẳng phải con muốn đổi xe hay sao? Ngày mai mẹ sẽ mua cho con! Mua một chiếc xịn, lái ra ngoài cho oail”

Đường Tấn xem hợp đồng, cũng vui mừng nói: “Mẹ, đây là % cổ phần, mỗi lần chia lãi đều là một khoản tiên xa xỉ, con chuẩn bị sinh con, căn nhà trong thành phố quá nhỏ, mẹ kêu ba chuyển % cho con đi, con định đổi nhà mới!”

“Của ba con, sớm muộn gì cũng là của con, con vội cái gì?”

“Mẹ, coi chấm được một cái máy, cần mây chục triệu cơ.” Ngô Mịch cũng nói, kéo tay Hà Diệp Mai làm nũng: “Mẹ, một tháng nữa là kỷ niệm ngày cưới của con với anh Tấn, con định mua một cái váy đẹp một chút.”

“Được được, mua!” Hà Diệp Mai rất vui vẻ. Uất ức bao nhiêu năm, cuối cùng cũng nhận được cổ phân của Vĩnh Nhạc.

Thấy mẹ vui vẻ như vậy, Đường Sở Vi cũng rất vui vẻ, không khỏi nắm tay Giang Cung Tuấn, cảm kích nhìn anh. Còn Giang Cung Tuấn thấy Hà Diệp Mai nhận được đơn chuyển nhượng cổ phần xong chẳng buồn liếc Đường Sở Vi lấy một lần, không khỏi nói: “Mẹ, hợp đông này là do Sở Vi đòi cho ba.”

“Cậu nói nhiều quá!” Hà Diệp Mai trầm mặt, chống nạnh: “Cậu chỉ là người hâu của nhà họ Đường thôi, ở đây không có chỗ cho cậu nói chuyện! Còn nữa, bà đây nuôi nó hai mươi mãy năm, đây chẳng phải là việc nó nên làm hay sao?”

Thấy bà ta tức giận, Đường Sở Vi lập tức nói: “Xin lỗi mẹ, Giang Cung Tuấn không có ý cãi mẹ đây, đúng là chuyện con nên làm.”

“Được rôi, vào đi” Hà Diệp Mai cũng đang vui vẻ nên lười so đo với Giang Cung Tuấn, xoay người vào nhà. Đường Sở Vi vui mừng, cuối cùng cũng được mẹ tán thành. Giang Cung Tuấn lại rất bất đắc dĩ, Đường Sở Vi quá mềm lòng, quá khát vọng được gia đình tán thành. Từ chuyện này có thể thấy được mấy năm nay cô chịu bao nhiêu tủi nhục khổ sở.

Sau khi vào nhà, người một nhà ngôi cùng nhau thảo luận chuyện hợp đồng, Hà Diệp Mai còn gọi điện thoại cho Đường Bình, kêu ông ta mau về nhà ký tên lên hợp đồng. Chẳng mấy chốc, Đường Bình đã trở lại. Khi biết Đường Sở Vi giúp mình giành được % cổ phần gia tộc, ông †a ngây ngẩn cả người, không nhịn được hỏi: “Sở Vị, đây là sự thật hả?”

Đường Sở Vi gật đầu: “Vâng, là thật. Ông nội còn kêu con về gia tộc.”

“Ha ha ha, tốt quá..” Đường Bình kích động cười to.

Hà Diệp Mai dội nước lã, quát: “Được rồi, ông đừng đắc ý, có phải ông tự kiếm được đâu? Uất ức cả đời, không tiền đồ cả đời, nếu không phải Sở Vi tài giỏi thì cả đời ông cũng đừng hòng ngóc đầu ở nhà họ Đường”

Đường Bình cúi đâu, không dám phản bác.

Đường Sở Vi mang theo hợp đồng chuyển nhượng cổ phần về nhà nên cả nhà đều rất vui vẻ, dự tính ra ngoài ăn một bữa ngon để chúc mừng Mọi người cùng ra ngoài. Mặc dù Đường Bình không giàu có gì, nhưng dù sao cũng là giám đốc công ty, tiền lương không thấp, cũng mua được một chiếc Honda hơn triệu. Đường Tấn cũng có xe, mua bảng tiền gia đình lúc kết hôn, mặc dù chỉ trị giá hơn triệu, nhưng dùng để đi lại cũng đủ rồi Đường Tấn lái xe chở Ngô Mịch rời đi. Giang Cung Tuấn và Đường Sở Vi thì lên xe của Đường Bình. Cả nhà cùng nhau vào nội thành, tìm một nhà hàng có đảng cấp.

Nhà hàng Ngọc Thực là nhà hàng cao cấp nhất thành phố Tử Đăng, chia thành mấy đẳng cấp, theo thứ tự là phòng Kim Cương, phòng Vàng, phòng Bạc, phòng Đồng, phòng Sắt, cuối cùng là đại sảnh. Cho dù là ở đại sảnh thì một bữa cơm cũng cân mấy chục triệu. Bây giờ đang là giờ cao điểm, đại sảnh đã kín người, hơn nữa đăng trước còn xếp hàng ba mươi mấy người. Hà Diệp Mai lại bät đầu oán giận: “Đường Bình, ông thật không tiên đồ, Đường Hiện chính là hội viên đồng của nhà hàng Ngọc Thực này, tới ăn cơm cũng không cần chờ, trực tiếp vào phòng riêng luôn. Còn cậu nữa, một thằng lính quèn muốn tiên không tiên, muốn quyền không quyền, cậu nhìn con rể Đường Khánh mà xem, người ta chính là hội viên bạc có uy tín danh dự, một cú điện thoại nhân viên phục vụ đích thân nghênh đón.

Tại sao con gái tôi lại gả cho một thäng nghèo.

hèn thế không biết!”

Ăn cơm mà phải chờ, tâm trạng của Hà Diệp Mai trở nên hỏng bét, bắt đầu oán hận Đường Bình không tiên đồ, quở trách Đường Sở Vi gả cho một thằng chồng vô tích sự. Giang Cung Tuấn cũng đã quen với bị Hà Diệp Mai trào phúng, không muốn so đo với bà ta. Trong lúc xếp hàng, anh nói với Đường Sở Vĩ: “Sở Vi, em chờ một lát, anh vào siêu thị đối diện mua gói thuốc lá”

“Vâng” Đường Sở Vi gật đầu.

Giang Cung Tuấn xoay người vào siêu thị trong khu phố đối diện “Ái chà, đây chẳng phải là Đường Sở Vi hay sao? Mặt cậu sao vậy?”

Ngay khi người nhà họ Đường đang ngồi chờ đến lượt trên ghế chờ của nhà hàng Ngọc Thực thì một giọng nói lồi lõm vang lên. Đường Sở Vi nhìn sang thì thấy một người phụ nữ ăn mặc gợi cảm, bôi phấn thật dày trên mặt cầm túi xách đi tới “Vương Thấm” Đường Sở Vi lập tức nhận ra cô ta. Đó là bạn cùng trường đại học với cô, sinh ra từ danh gia vọng tộc nhà họ Vương, hồi còn đi học là hoa khôi của trường, đối tượng theo đuổi của vô số cậu ấm. Còn cô là cô gái xấu nhất trường đại học.

Vương Thấm nhìn Đường Sở Vi. Gần đây Đường Sở Vi rất nổi tiếng trong thành phố Tử Đẳng, chẳng những khôi phục dung mạo mà còn nịnh bợ chủ tịch Diệp Hình của Vạn Quân, sau đó lại có tin Đường Sở Vi bị Tiêu Chinh cứa rách mặt.

Sau khi khôi phục dung mạo, Đường Sở Vi từng được lên báo chí, lên TV, được truyền thông bầu thành cô gái xinh đẹp nhất thành phố Tử Đằng, khiến Vương Thấm vô cùng ghen ghét. Một con bé xấu xí thì dựa vào đâu mà được gọi là xinh đẹp nhất thành phố Tử Đảng?

Bây giờ gặp Đường Sở Vi ở cửa nhà hàng Ngọc Thực, thấy mặt cô còn quấn băng gạc, cô ta lập tức cười nói: “Thế này mà còn đòi làm đệ nhất mỹ nhân của thành phố Tử Đăng à? Mọi người mau tới xem nè, đây chính là Đường Sở Vi của nhà họ Đường, trước đó còn được truyền thông bầu thành đệ nhất mỹ nhân, mọi người mau nhìn xem trông cô ta có giống đệ nhất mỹ nhân không?”

Giọng nói của Vương Thấm thu hút sự chú ý của không ít người.

“Đây chính là Đường Sở Vi ư?”

“Chủ tịch điêu hành Vĩnh Nhạc Đường Sở Vị, nhìn không giống chút nào, không xinh đẹp như trên báo chí.”

“Nghe nói Đường Sở Vi bị Diệp Hình bao nuôi.

Loại đàn bà như vậy cho tôi tôi cũng không thèm!”

Những lời nói khó nghe vang lên. Đường Sở Vi rất tức giận, cô và Vương Thấm chỉ là bạn học mà thôi, chưa từng giao thiệp với nhau, bây giờ Vương Thấm lại làm nhục cô trước mặt mọi người. Cô cả giận nói: “Vương Thấm, tôi chưa bao giờ đác tội cậu mà, tại sao cậu lại trào phúng tôi?”

Vương Thấm đi tới, thừa dịp Đường Sở Vi không chú ý mà kéo băng gạc trên mặt cô xuống, để lộ vết thương còn chưa lành lặn trên mặt cô.

“Ha ha ha..” Vương Thấm cười cong eo, vươn tay chỉ vào Đường Sở Vi: “Mau nhìn đệ nhất mỹ nữ kìa, đây chính là đệ nhất mỹ nữ của thành phố Tử Đăng!”

Người nhà họ Đường mặc dù ngồi bên cạnh, nhưng lại quay mặt đi, sợ người khác biết mình có quan hệ với Đường Sở Vi. Hà Diệp Mai thậm chí còn nhấc ghế dựa né tránh thật xa. Bà ta không muốn bị nhận ra mình là mẹ của Đường Sở Vị, không muốn mất mặt xấu hổ.

Sau khi băng gạc bị kéo xuống, Đường Sở Vi cũng hoảng hốt, cúi đầu không dám nhìn mọi người.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio