Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chỉ cần bề ngoài thôi cũng không thể khiến người ta sợ hãi.
Tuyệt học chiêu bài của nhà họ Giang, chính là Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm.
Giang Vô Song chưa từng được thấy tâm pháp hay kiếm phổ, nhưng cô ấy đã đi theo Giang Quốc Đạt từ khi còn nhỏ, cô ấy cũng đã xem Giang Quốc Đạt luyện kiếm, nên cũng bí mật ghi nhớ các chiêu thức của kiếm.
Bây giờ, chỉ càn dựa theo những chiêu thức đó và học kiếm thuật là có thể đe dọa được người khác lúc quan trọng.
Hơn nữa, không còn nhiều thời gian nữa.
Nhiều nhất cũng chỉ còn hai ngày nữa.
Trong hai ngày buộc phải học hết.
Đường Sở Vi suy nghĩ một chút, bây giờ đây là cách duy nhất để cứu Giang Cung Tuấn, Giang Vô Song vì muốn cứu Giang Cung Tuấn mà ngay cả tính mạng mình cũng không cần, không hề từ bỏ.
Cô ấy gật đầu một cách chắc chắn và nói: “Chị sẽ cố gắng”
“Ừ, hay là chị triệu tập cường giả của Vương Thiên Điện trước đi, em sợ đến lúc đó thì không kịp: “Ừ, được”
Giang Vô Song đi đến thành phố Tử Đằng để bàn bạc với Đường Sở Vi.
Mà Giang Cung Tuấn bị bắt đưa đến Tây Cương.
Tây Cương nằm ở vị trí phía tây của nước Đoan Hùng.
Diện tích của Tây Cương rộng lớn, có rất nhiều thành phố, biên giới của Tây Cương có rất nhiều quốc gia, thực lực của các quốc gia này cũng vô cùng hùng hậu, nhưng đội quân trấn giữ Tây Cương chính là đội quân Tiêu Dao.
Nhưng những năm gần đây, Tây Cương luôn hòa bình, đại tướng của đội quân Tây Cương là Tiêu Dao Vương cũng đã được điều phái đến thành phố Tử Đẳng.
Tây Cương, thành phố Tây Lăng.
Đây là thành phố chính của Tây Cương, đồng thời cũng là thành phố nghìn năm tuổi, cách đây hàng nghìn năm là cố đô của một triều đại.
Thành phố Tây Lăng, ngoại ô thành phố.
Ở đây có một ngọn núi.
Ngọn núi này được gọi là núi Tây Lăng.
Đây là khu vực cấm ở địa phương.
Bất kỳ ai cũng không thể đến gần núi Tây Lăng, bởi vì ở đây luôn có quân lính canh gác, và những kẻ không có nhiệm vụ thì không thể đến gần.
Nơi này là tổng bộ của nhà Tiêu Dao.
Núi Tây Lăng, đỉnh núi.
Ở đây có rất nhiều biệt thự.
Một căn biệt thự.
Tiêu Dao Tử Phong vội vàng quay trở lại.
“Bố, Giang Cung Tuấn đã bị đưa trở về và giam vào ngục tối rồi, con cũng cũng đã thông báo cho Giang Quốc Đạt và yêu cầu ông ta trong bốn ngày phải đưa Giang Vô Song về nhà họ Giang để nhận tội của mình”
Trên ghế sofa là một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, mặc một bộ vest và ăn mặc như một người thành đạt, có vẻ là một doanh nhân hay một doanh nhân, một chút cũng không giống một võ giả.
Ông ta là người đứng đầu bây giờ của nhà họ Tiêu Dao, Tiêu Dao Đàm.
Tiêu Dao Đàm nhẹ nhàng gật đầu và nói: “Ừ, con đã làm rất tốt, nhà họ Giang đã làm ra chuyện làm mất thể diện nhà họ Tiêu Dao chúng ta, vậy thì cuộc hôn nhân này không thể được chấp nhận, hơn nữa ba muốn thông báo cho cả thế giới biết, nhà họ Tiêu Dao chúng ta mới là gia tộc, mạnh nhất ở nước Đoan Hùng này, gì mà tứ đại gia tộc cổ xưa, gì mà phái Thiên Sơn, Thiếu Lâm, Võ Đang gì đó, trong mắt nhà Tiêu Dao chúng ta,