Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

chương 338 anh trai!”

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dương Thiên cười, trực tiếp nhảy lên lưng Đại Ưng. Ngay sau đó. Đại Ưng bay về một hướng, tốc độ nhanh đến kinh người. Hắn đang bay về phía phòng tuyến thứ bảy! Lúc này phòng tuyến thứ bảy đang lâm nguy! “Con chim ưng khổng lồ kia là thú cưng của vị cường giả cấp S trẻ tuổi đó!” Cuối cùng cũng có người nhận ra tin tức này, nhanh chóng hô lên. “Người thanh niên đó tên là Dương Thiên, còn cô bé có cự mãng cấp S kia là Dương San, em gái Dương Thiên!” Có người nói thông tin của Dương Thiên. ... Lúc này, Đường Chính Lâm và Tiểu Hắc đang liên thủ chống lại bạch tuộc khổng lồ và cua khổng lồ. Nhưng con bạch tuộc khổng lồ này là sinh vật cấp S hậu kỳ, thực lực mạnh hơn Đường Chính Lâm và Tiểu Hắc. Cả hai chỉ có thể cố gắng phòng thủ ngăn cản tấn công, nhưng nếu kéo dài thời gian thì cũng vẫn sẽ thua. Ở phía ca ca, một con chim ưng khổng lồ che kín bầu trời đang bay tới, khiến mọi người vô cùng sợ hãi. “Là Dương Thiên! Dương Thiên tới rồi!” Tất cả mọi người ở phòng tuyến thứ bảy đều reo lên. Vừa rồi bọn họ cũng nhìn thấy Dương Thiên trên màn hình, quả nhiên, trạm đầu tiên của Dương Thiên chính là phòng tuyến thứ bảy. “Dương Thiên!” Đường Chính Lâm nhìn về phía Dương Thiên, vẻ mặt vô cùng phức tạp. “Tổ phó Đường!” Dương Thiên gật đầu với Đường Chính Lâm một cái. Mặc dù giữa hắn và Đường Chính Lâm có một chút mâu thuẫn, nhưng thời điểm này chắc chắn cả hai sẽ không nhắc đến mâu thuẫn mà liên thủ chiến đấu. Bạch tuộc khổng lồ và cua khổng lồ nhìn thấy Dương Thiên và chim ưng khổng lồ thì lập tức hoảng sợ, chuẩn bị chạy trốn. Bọn chúng cảm nhận được một loại áp lực rất lớn từ con chim ưng khổng lồ kia, giống như áp lực mà cá voi khổng lồ mang lại! “Muốn chạy?” Ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ lạnh lẽo. Thực lực của hắn như thế này, chắc chắn sẽ không để hai con cự thú này chạy mất. Đại Ưng lập tức đi tấn công con cua khổng lồ kia. Còn Dương Thiên lập tức vung đao tấn công bạch tuộc khổng lồ. “Gào!” Con bạch tuộc khổng lồ rống lên đau đớn. Thực lực của nó đã đạt tới cấp S hậu kỳ, thế nhưng không thể ngăn cản được Dương Thiên, tám xúc tua bị cắt đứt hết. Nhưng nó vẫn chưa chết, bạch tuộc khổng lồ sợ hãi nhìn Dương Thiên, nhanh chóng nhảy xuống biển. Dương Thiên không chút do dự nhảy xuống theo. “Dương Thiên!” Những người khác sợ hãi hô lên. Những sinh vật này là sinh vật biển, ở dưới nước bọn chúng sẽ càng phát huy được thực lực mạnh mẽ hơn. Nhưng Dương Thiên đã nhảy xuống nước rồi, bọn họ cũng chỉ có thể nôn nóng chờ đợi. Tuy nhiên, chưa tới mười giây sau, mặt biển đột nhiên dao động kịch liệt. Sau đó, một con bạch tuộc bay thẳng lên trời, nhưng cả người đã không còn sự sống. Ở bên dưới, một thanh niên dùng một tay nâng thân thể to lớn của con bạch tuộc này lên. Cảnh tượng vô cùng chấn động! Thi thể của con bạch tuộc khổng lồ được thanh niên kia dùng một tay nhấc lên, cảnh tượng này thực sự khiến người ta vô cùng sợ hãi. Nhưng chưa đến một giây sau, mọi người lập tức vang lên những tiếng hoan hô. Con bạch tuộc khổng lồ này không có chút năng lực chống cự nào, cứ thế bị Dương Thiên đánh chết. Phía bên kia, trận chiến giữa Đại Ưng và con cua khổng lồ cũng sắp đi đến hồi kết. Trên người con cua khổng lồ kia đều là vết thương do móng vuốt của Đại Ưng gây ra, mù một con mắt, chiếc càng còn lại cũng bị đánh gãy, nhìn vô cùng thê thảm. “Xoẹt!” Đại Ưng cảm nhận được ánh mắt của Dương Thiên thì móng vuốt to lớn kẹp chặt lấy con cua khổng lồ. Thân thể con cua cũng không khác gì con kiến vừa rồi, bị xé thành hai nửa không khác gì miếng đậu phụ, lập tức mất mạng. Hai sinh vật biển khổng lồ ở phòng tuyến thứ bảy cuối cùng đã chết hết! Những con cự thú khác nhìn thấy thủ lĩnh của mình bị đánh chết thì ánh mắt tràn đầy vẻ sợ hãi, vội vàng lẩn trốn vào trong nước. Dương Thiên, Đại Ưng, Đường Chính Lâm, Tiểu Hắc tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, lập tức dốc toàn lực đánh chết đám sinh vật biển đó. Cuối cùng, chỉ còn vài con may mắn trốn thoát, còn đâu đều đã bị đánh chết. Tại phòng tuyến thứ bày la liệt xác chết của những sinh vật biển khổng lồ, máu me khắp nơi, nhìn mà chấn động. Đại Ưng lại biến nhỏ lại rồi đậu lên vai Dương Thiên. Có lẽ là vừa rồi nó đã ăn no hoặc là vì nguyên nhân gì đó mà không hứng thú nào với những sinh vật biển cấp S này nữa. Đại Quy cũng nằm bất động trên vai Dương Thiên, giống như một cục đá, không có gì nổi bật. “Tiểu Thiên!”, “Anh trai!” Dương Thiên bay lên trên bờ, đáp xuống mặt đất. Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan kích động chạy tới bên người hắn, còn San San thì dang hai tay ra, muốn anh trai ôm mình. “Ha ha! Cha mẹ, San San!” Dương Thiên bế San San lên, cười nói. Tiểu Hắc cũng nhanh chóng bay tới, vui vẻ cọ lên người Dương Thiên. “Tiểu Thiên, con làm tốt lắm!” Dương Gia Quốc nhìn Dương Thiên, vỗ lên bả vai hắn một cái, vô cùng vừa lòng. Ông không biết Dương Thiên học những kỹ năng này ở đâu, nhưng trong lòng ông vô cùng tự hào. Nhìn đi! Đây là con trai của Dương Gia Quốc này! Thằng bé có thể giết được cả một con cự thú lớn đến như thế! Thẩm Tân Lan lo lắng kiểm tra thân thể Dương Thiên, chỉ sợ hắn bị thương ở đâu. Vừa rồi hắn còn nhảy cả xuống biển. “Cha mẹ, con không sao đâu!” Dương Thiên cười nói. “Dương Thiên!” Đường Chính Lâm ở phía sau gọi hắn một câu. “Tổ phó Đường!” Dương Thiên gật đầu. “Ngoài phòng tuyến thứ bảy thì những phòng tuyến khác cũng đang chật vật chống đỡ.” Đường Chính Lâm nói xong câu đó thì không nói thêm nữa. Ý tứ của ông ta rất rõ ràng, đó là muốn Dương Thiên đi hỗ trợ phòng thủ! Nhưng dù sao Dương Thiên cũng không phải người của Long tổ, ông ta không thể ra lệnh cho Dương Thiên được, chỉ có thể nói như vậy. Cho dù Dương Thiên không muốn đi thì ông ta cũng không có cách nào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio