“Bùm!” Bọn họ không chút do dự, đồng loạt tung ra những đòn tấn công mạnh nhất của mình. “Gào!!!” Cá voi khổng lồ và những cự thú khác tức giận rống lên, nhìn về phía bốn con kiến nhỏ nhoi này! Bốn con kiến này dám ngang nhiên chặn đường bọn nó, trong mắt chúng nó toàn là sát ý. “Sáu, năm, bốn, ba, hai, một!” Chỉ trong vòng mười giây, cá voi khổng lồ và những cự thú hải dương khác đã cách nhóm người Đường Chính Lâm chưa tới mười mét. Thân thể to lớn của nó bao trùm lên cả bốn người. Con cá voi khổng lồ há chiếc miệng rộng như bồn chứa máu của nó ra, cắn Đường Chính Lâm! Vẻ mặt Đường Chính Lâm không hề sợ hãi, khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười đầy châm chọc. “Cùng nhau hủy diệt đi!” Ánh mắt Đường Chính Lâm lộ ra vẻ điên cuồng, trực tiếp nổ tung dị năng của mình. Cường giả cấp S trung kỳ một khi nổ tung dị năng thì uy lực có thể ngang với cường giả cấp S đỉnh cấp. Miệng của con cá voi khổng lồ này có hệ phòng ngự yếu nhất, lập tức xuất hiện một khe nứt, máu chảy ròng ròng! Tổ phó Long tổ, cường giả cấp S trung kỳ Đường Chính Lâm, đã tử vong vào lúc đó. Gần như cùng lúc với Đường Chính Lâm tự bạo, những quả bom hạt nhân cũng lập tức lao về phía này, tốc độ nhanh đến chóng mặt. Ngay lập tức, những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên! “Bùm!” “Bùm!” “Bùm!” Ánh sáng chói mắt bao phủ toàn bộ hải vực Thái bình dương, giống như mặt trời rơi xuống biển, vô cùng chói mắt. Tất cả mọi video đều trắng xóa chói mắt, không ai nhìn thấy gì cả. Cùng với tiếng động vang lên, mọi người trên đất liền cũng cảm nhận được mặt đất chấn động. “Quác quác!” Đại Ưng là cự thú cấp S đỉnh phong, tốc độ cực nhanh, chỉ mười giây đã bay xa được mấy chục km. Tuy nhiên, một trăm quả bom hạt nhân vẫn có thể ảnh hưởng được đến đây. Nhóm cường giả cấp S đều cảm nhận được một luồng va chạm mãnh liệt, lục phủ ngũ tạng quay cuồng. Một số cường giả cấp S sơ kỳ còn không nhịn được mà phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt. Bọn họ có thể cảm nhận được luồng dao động đó, nếu như cách khu vực trung tâm vụ nổ khoảng mười km thì chắc chắn sẽ chết! “Chính Lâm!” Hoàng Thừa Quốc và Từ Ngọc Cường lão nhân đều lộ ra vẻ mặt đau đớn. Dưới tình huống như vậy, Đường Chính Lâm không có khả năng sống sót. Các cường giả của Liên minh chúng thần, liên minh châu Âu, liên minh châu Phi cũng nhìn về phía xa, hai tay siết chặt lại. “Đã chết rồi sao?” Mọi người đều chờ mong kết quả! “Đã chết rồi sao?” Tất cả mọi người đều nóng lòng chờ đợi đáp án. Những quả bom hạt nhân đó đều là những quả bom hạt nhân có trọng tải lớn nhất của các quốc gia, lại còn có tận một trăm quả. Nếu như nổ ở trên đất liền thì sức công phá của một trăm quả bom hạt nhân này hoàn toàn có thể hủy diệt toàn bộ một quốc gia! Long Kinh Thiên và những người khác đều nhìn không chớp mắt về phía này, trong mắt người nào cũng tràn đầy khát vọng. Ở Hoa Hạ và Hợp chủng quốc, cho dù là người của Hoa Hạ, người của Hợp chủng quốc hay là những người may mắn sống sót của liên minh châu Âu và liên minh châu Phi, ai cũng chăm chú nhìn về phía xa, trông chờ kết quả! “Nhất định phải thành công đấy!” Cuối cùng, những luồng ánh sáng chói lọi kia đã hoàn toàn tan biến. trên mặt biển Thái bình dương, chỗ nào cũng là thi thể của cự thú hải dương, chất đống lên nhau, chiếm cứ cả một vùng hải vực rộng lớn. Có không ít cự thú bị vụ nổ này làm cho tan thành tro bụi. “Cuối cùng bọn chúng cũng đã chết rồi!” Long Kinh Thiên và nhóm cường giả cấp S cuối cùng cũng dám thở phào một hơi, ánh mắt lộ ra vẻ tươi cười, nhưng ngay sau đó cả người lại ngập tràn bi thương. Bởi vì số người chết vì đám cự thú cấp S này quá nhiều! Toàn bộ dân số của thế giới đã giảm đi một nửa! “Nhưng cuối cùng đám cự thú đó đã chết hết rồi! Tốt quá!” “Uy lực của bom hạt nhân thật khủng khiếp! Cũng may là cho nổ ở trên Thái bình dương rộng lớn, nếu như nổ trên đất bằng thì không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào!” “Nếu không phải để đối phó với đám cự thú hải dương này thì cũng không ai có ý định lôi đống bom hạt nhân đó ra dùng đâu!” “Tiếc là nhóm thượng tướng Đường đã hy sinh rồi! Bọn họ hy sinh vì an toàn của tất cả con người chúng ta! Bọn họ mãi mãi là những anh hùng trên trái đất của chúng ta!” ... Lúc này ai nấy cũng đều vô cùng phấn khích, phát tiết hết những kích động trong lòng mình! Trong trận chiến giữa con người và cự thú, con người vẫn là bên dành được chiến thắng cuối cùng! Dương Thiên nhìn về phía mực nước biển, ánh mắt lộ ra vẻ phấn chấn. Nhưng ngay sau đó, ánh mắt hắn hiện ra một tia kinh ngạc, lúc này, Tiểu Quang cũng cảm nhận được mười mấy luồng hơi thở nguy hiểm truyền tới từ dưới đáy đại dương. Hơi thở này nguy hiểm không gì sánh được, thậm chí còn dữ dội hơn so với nhóm cá voi khổng lồ lúc trước! “Mọi người mau lui lại! Những con cự thú hải dương đó vẫn còn sống!” Dương Thiên vội vàng hét lên, sau đó, hắn mở di động ra. Những người khác nghĩ rằng đã thoát khỏi nguy hiểm nên rời khỏi Đại Ưng của Dương Thiên, lúc này đột nhiên nghe Dương Thiên nói thế thì trong thời gian ngắn chưa phục hồi tinh thần được. Mặt nước biển của Thái bình dương đột nhiên truyền tới một trận dao động kịch liệt. Sau đó, mười mấy con cự thú bỗng nhiên xuất hiện, hung hăng tấn công nhóm cường giả cấp S vẫn còn đang sửng sốt chưa lấy lại tinh thần.