"Tiểu Sơn đã chết!", Hắc Thiết nhìn dấu vết xung quanh, mặt âm trầm nói: "Hơn nữa là chết được vài ngày! Nó vừa tách Lâm Vô không lâu đã chết." "Cái gì?", trong lòng Hắc Diệu tuy có suy đoán, nhưng hiện tại hoàn toàn xác định được tin này, vẫn có chút khó tiếp thu. "Đại ca, chúng ta nhất định phải báo thù cho Tiểu Sơn!", Hắc Diệu tức giận nói. "Hừ! Ngươi định lấy gì mà báo thù? Hiện tại hung thủ là ai ngươi còn không biết! Hơn nữa Tiểu Sơn vừa có được Hồn Thạch đã bị người theo dõi, ngươi vậy mà còn không phát hiện, bây giờ ngươi nên lo cho an nguy chính mình đi!", Hắc Thiết hừ lạnh nói. Viên Hồn Thạch kia ông ta cũng phải tốn rất nhiều nhân mạch mới có được, tuy rằng thực lực của ông ta nghịch thiên, nhưng người có thực lực ngang ngửa với ông ta ở phân điện Thần điện thành Mộc Ngân có tới chín người. Đại bộ phận Hồn Thạch đều được nắm giữ trong tay mấy điện chủ đó. Bọn họ không có cống hiến quá lớn, muốn có được một viên cũng vô cùng gian nan. Hắc Diệu không dám nói lời nào. "Ngươi đã đóng cửa thành Hắc Thiết vài ngày, còn chưa bắt được hung thủ, hiện tại mấy thế lực lớn nhỏ trong thành Hắc Thiết đã bất mãn, mấy thế lực sau lưng bọn chúng cũng không thua ta, ngươi hiện tại lập tức cỏi bỏ lệnh phong tỏa thành Hắc Thiết cho ta!", Hắc Thiết lạnh lùng nói. Sắc mặt Hắc Diệu lộ ra không cam lòng. "Hừ! Con thì còn có thể sinh thêm vài đứa, ngươi hiện tại còn trẻ, còn sợ Hắc gia chúng ta không có đời sau sao?", Hắc Thiết lạnh lùng nói: "Nhưng một khi ngươi đắc tội những thế lực cường đại chân chính đó, Hắc gia chúng ta chỉ cần một cái búng tay đã bị hủy diệt, không đường phản kháng. Mấy thành trì lớn lớn bé bé đều nằm trong tay Thần điện Hư Vô, ta còn không dám phong tỏa thành Hắc Thiết, một cường giả cấp Hắc Động như ngươi cũng dám làm vậy sao? Chọc giận Thần điện, ta cũng bị vạ lây đây." Trong mắt Hắc Diệu lộ ra hoảng sợ, mồ hôi lạnh trên người lập tức tuôn ra như suối. "Đại ca, ta lập tức đi mở cửa thành!", Hắc Diệu vội vàng nói. Sau đó nhanh chóng đi phân phó thị vệ mở cửa thành. Tuy rằng ông ta rất sủng ái nhi tử của mình, nhưng so với tính mạng của ông ta thì ông ta càng để ý tới sống chết của mình hơn. Hắc Thiết nói đúng, không có nhi tử, cùng lắm thì sinh thêm đứa nữa là được. Đương nhiên, về hung thủ giết hại Hắc Sơn bên kia, Hắc Diệu khẳng định sẽ điều tra đến cùng. Ông ta không có khả năng để nhi tử của mình chết không minh bạch như vậy. Thành Hắc Thiết sau vài ngày phong tỏa lần thứ hai mở cửa, Hắc Diệu lau mồ hôi lạnh trên trán. "Đại ca, ngươi lần này tới thành Hắc Thiết có chuyện gì sao?", Hắc Diệu bình phục tâm tình mình chút, hỏi. Hắc Thiết kỳ thực cũng chả phải vì chuyện của Hắc Sơn mới đến đây, ông ta còn có chuyện quan trọng hơn nhiều. "Nghi thức vạn năm một lần của Thần Điện sắp bắt đầu rồi, lần này thành Mộc Ngân yêu cầu chúng ta một vạn thiếu niên cấp Tân Tinh, mở ra nghi thức.", Hắc Thiết nói. "Cái gì?", ánh mắt Hắc Diệu lộ ra vẻ khiếp sợ, sau đó nói: "Vậy đại ca, chẳng phải là Hồn Thạch kia?" Hắc Thiết gật đầu nói: "Mỗi nghi thức qua đi, Thần Điện đều có được rất nhiều Hồn Thạch, đây là bảo vật trân quý nhất chúng ta đoạt được từ trên người hồn thú Hư Vô." Trong mắt Hắc Diệu lộ nét khát vọng. Hồn Thạch vô cùng thần kỳ, dị thường trân quý, dù bản thân ông ta có là cường giả cấp một Hắc Động cũng chưa thể có được một viên. Hắc Thiết có một viên, một viên khác sau khi có được trực tiếp đưa cho Hắc Diệu, Hắc Diệu lại truyền cho Hắc Sơn. "Thành Hắc Thiết lần này do ta phụ trách, yêu cầu tuyển ta một ngàn thanh niên cấp Tân Tinh, thiên phú phải là kiệt xuất nhất.", Hắc Thiết nói. "Đại ca, chuyện này giao cho đệ làm đi. Đệ đảm bảo tuyển ra cho huynh mộ vạn thanh niên cấp Tân Tinh thiên phú kiệt xuất nhất!", Hắc Diệu nói thẳng. Hắc Thiết gật gật đầu, không cự tuyệt, này chì là một chuyện rất đơn giản, Hắc Diệu có thể dễ dàng hoàn thành. Một giờ sau, Hắc Thiết phát thông cáo ra toàn thành. "Phần điện của Thần điện Hư Vô thành Mộc Ngân tuyển nhận một vạn thiên tài cấp Tân Tinh, bất luận thân phận địa vị, đều có thể tới báo danh!" Tin tức này vừa ra, ngắn ngủi trong một giờ đã truyền khắp thành Hắc Thiết. Rất nhiều người vạn phần kích động, đặc biệt là những thanh niên gia cảnh bần cùng càng hưng phấn. Bọn họ không có bất kì tài nguyên tu luyện gì, nếu có vận may tiến vào được phần điện Thần điện Hư Vô, kia tuyệt đối là một bước lên trời. Trên đường cái, một vị thanh niên diện mạo cường tráng nghe người chung quanh thảo luận, đôi mắt cũng lộ ra thần sắc kích động. "Tiểu Thanh, muội xem, phân điện Thần điện Hư Vô tuyển nhân tài cấp Tân Tinh kìa, ca khẳng định có thể tiến vào. Đến lúc đó ngày sau của chúng ta cũng tốt hơn nhiều.", Lạc Kỳ hưng phấn nói. "Ân ân! Ca ca rất mạnh, khẳng định có thể tiến vào.", Lạc Thanh nắm hai tay nhỏ nói. Huynh muội hai người rất là hưng phấn. Chỉ là một lúc sau, đôi mắt Lạc Kỳ lại hơi hơi trầm xuống. "Sao vậy? Ca ca.", Lạc Thanh nghi hoặc hỏi. "Ca không tham gia tuyển chọn này nữa! Nếu ta thật sự vào được, như vậy Tiểu Thanh liền không có ai chiếu cố.", Lạc Kỳ nói. "Ca ca, không cần lo lắng, Tiểu Thanh đã lớn rồi, muội có thể chiếu cố tốt mình, chỉ cần ca ca cường đại lên, ngày sau của muội cũng sẽ tốt theo.", Tiểu Thanh nói. Tuy rằng cô còn nhỏ tuổi, nhưng vẫn có thể thất được khát vọng được vào Thần điện Hư Vô của ca ca mình. Đây là trung tâm chung của tất cả mọi người đối với thánh địa trong thế giới Hư Vô. Lạc Kỳ có chút do dự.