Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

chương 672 đệ tử cầu kiến sư phụ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Sư phụ Tháp Lâm đang giảng đến chỗ mình lĩnh ngộ được của pháp tắc hệ thủy sao?", trong lòng Dương Thiên vô cùng vui sướng. Về pháp tắc hệ thủy, hắn trước giờ đều tự mình tu luyện, căn bản không tiếp thu qua truyền thừa nào, vậy nên có hỏi thần chủ Hư Tuyệt hắn cũng không có khả năng nói ra mấy chỗ không hiểu để thần chủ Hư Tuyệt giải đáp cho hắn. Hiện tại hắn kinh hỉ phát hiện sư phụ Tháp Lâm đang giảng đúng là khởi đầu của lĩnh ngộ pháp tắc hệ thủy, sau đó mãi cho đến bí cảnh Hắc Vũ thức tỉnh phần hai, bao gồm hết tất cả những gì hắn hiểu về pháp tắc này từ trước tới nay. Những chỗ khó hiểu lúc trước cũng nhanh chóng được Dương Thiên lý giải. Trong lòng Dương Thiên vô cùng kích động, không ngừng so sánh với những gì sư phụ Tháp Lâm giảng và những cái mình hiểu về pháp tắc thủy hệ, trong mắt thỉnh thoảng lộ ra thần sắc tự hỏi suy tư. Thời gian trôi qua thật nhanh, nháy mắt đã là ba ngày sau. "Thời gian ba ngày đã đến, hôm nay giảng tới đây thôi, mọi người tự thực hành đi!", sư phụ Tháp Lâm mỉm cười nói, sau đó đứng dậy, liếc mắt nhìn Dương Thiên một cái, thân ảnh vừa động đã biến mất ở nơi xa, động thêm một cái, hoàn toàn không thấy bóng dáng đâu. "Dương Thiên, ta hy vọng bài giảng của ta có thể củng cố thêm cơ sở cho pháp tắc hệ thủy của ngươi một chút!", lúc này trong lòng sư phụ Tháp Lâm âm thầm nói. Lúc trước ông ta nhìn ghi hình của Dương Thiên, biết được pháp tắc thủy hệ của hắn đạt tới trình độ nào rồi, lần này bài giảng của hắn đại bộ phận đều là giảng vì Dương Thiên. Tựa như các sư phụ đều hy vọng mình có thể dạy ra đồ đệ giỏi, hiện tại với ông ta mà nói, Dương Thiên chính là đồ đệ giỏi kia. Dù sao mỗi lần giảng bài đều là do ông ta quyết định nội dung, cho nên lần này bài giảng của ông là dành riêng cho Dương Thiên. Chẳng qua, dù ông ta vì Dương Thiên mà mở cửa sau thì có ai biết đâu? Hơn nữa, những người khác lại có thể nói gì nào? Ở môn hạ Tháp Lâm của ông ta, trong tất cả những người nghe giảng có Dương Thiên tiềm lực cao nhất. Đương nhiên những người ở bí cảnh Hỗn Độn thiên phú cũng không thua kém gì Dương Thiên, nhưng những thiên tài đó lại chẳng đến nơi của ông ta nghe giảng cơ mà. ....... Tháp Lâm đi rồi, trong phủ đệ của Tháp Lâm, đông đảo thiên tài trên mặt đều là vui mừng, bọn họ thu hoạch được rất lớn. "Ba ngày này bội thu rồi!", Dương Thiên cũng mặt mày vui sướng, nhưng mà sau đó lại hơi hơi trầm ngưng: "Không biết lần giảng bài này là sư phụ Tháp Lâm vô tình hay cố ý vì mình mà giảng bài?" Dương Thiên phát hiện, ba ngày này chương trình học của sư phụ Tháp Lâm cơ hồ đem lĩnh ngộ của hắn về pháp tắc hệ thủy chải chuốt lại một lần, lúc trước có mấy chỗ không hiểu cũng hoàn toàn được lý giải. "Pháp tắc hệ thủy của mình đã nâng cao được ít nhất một phần mười!", Dương Thiên trong lòng vui sướng, mặc kệ sư phụ Tháp Lâm là cố ý hay vô tình, trợ giúp này đối với hắn có tác dụng vô cùng lớn. "Trong tất cả sư phụ mà mình có, sư phụ Tháp Lâm là tốt nhất.", Dương Thiên yên lặng nghĩ trong đầu. Hắn tự nhiên cũng ghi tạc trong lòng. Chẳng qua, hiện tại hắn mới ở cấp Tinh Vực, không có cơ hội nào báo đáp người khác. Ân tình của sư phụ Tháp Lâm, hắn sẽ nhớ kỹ. Thời gian một tháng trôi qua trong giây lát, Dương Thiên trừ tu luyện với nghe giảng thì chính là làm bạn với người nhà mình ở thế giới ảo. "Ta phải đi rồi!", Dương Thiên nhìn Vương Nhã Lộ, còn có An An, đám người Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan, tràn đầy áy náy nói. Hắn sắp tiến vào bí cảnh Tụ Tinh, không biết phải mất bao lâu mới có thể ra ngoài lần nữa. Người duy nhất Dương Thiên cảm thấy có lỗi chính là người nhà của mình. Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan lo lắng nói: "Tiểu Thiên, nhất định phải chú ý an toàn của mình đó!". Dương Thiên gắt gao ôm con trai mình, sau đó gật đầu với Vương Nhã Lộ, thân ảnh dần biến mất khỏi thế giới ảo. "Lại bắt đầu phấn đấu thôi!", trong bí cảnh Thời Không, ý thức Dương Thiên rời khỏi thế giới ảo, mở mắt ra, ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng kiên định. Vô luận là vì người nhà hay vì chính mình, hắn muốn tiếp tục chiến đấu. Như vậy mai này hắn mới không hối hận nữa. "Nhiệm vụ cấp S lần này tỉ lệ tử vong quá cao, quả sinh mệnh mình mua hai mươi viên, còn có mấy linh quả trân quý khác, tổng cộng tiêu phí tới ba ngàn điểm tích lũy! Ngoài ra, còn có các loại binh khí nữa." Dương Thiên trong lòng tính toán chuẩn bị cho chuyến hành trình vào bí cảnh này. Chờ hết thảy đều chuẩn bị ổn thỏa, Dương Thiên rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. "Sư phụ nói trước khi đi thì qua chỗ ngài một chuyến, không biết có chuyện gì nhỉ?", Dương Thiên trực tiếp đi ra bí cảnh Thời Không, đi tới phủ đệ của Hư Tuyệt. "Đệ tử cầu kiến sư phụ.", Dương Thiên cung kính nói. "Vào đi!", thanh âm của thần chủ Hư Tuyệt vang lên. Dương Thiên đẩy cửa phòng ra đi vào. "Dương Thiên, xem ra một tháng thời gian này ngươi vẫn không thay đổi suy nghĩ.", thần chủ Hư Tuyệt nhìn Dương Thiên nói. "Đệ tử nhắm chắc thành công.", Dương Thiên kiên định nói. "Nếu ngươi đã xác định, vi sư cũng không ngăn cản. Ngươi bái vào môn hạ của ta lâu như vậy, ta còn chưa cho ngươi thứ gì, bảo vật này ngươi nhận lấy đi!", thần chủ Hư Tuyệt nhìn Dương Thiên, sau đó trực tiếp đưa cho Dương Thiên một món bảo vật.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio