Dương Thiên im lặng, mỗi người đều có mục tiêu phấn đấu của mình, chính hắn không phải cũng vì người nhà mà không ngừng phấn đấu sao, tiến vào nơi nguy hiểm như bí cảnh Tụ Linh, là muốn có được càng nhiều tài nguyên nghịch thiên. “Xin lỗi, Dương Thiên, khiến ngươi chê cười rồi.”, một lúc sau, Vũ Linh cười nói. Khúc Hân có chút ngượng ngùng, nàng lần đầu tiên nhìn thấy Dương Thiên, đối với việc Dương Thiên tiến vào bộ lạc là người phản đối nhất. Không ngờ bây giờ lại trở thành bạn bè, cùng nhau nói chuyện. Dương Thiên khẽ cười nói: “Mỗi người đều có sự chờ đợi của bản thân, đây là điều rất bình thường.” …… Trong một tháng tiếp theo, Dương Thiên vẫn luôn ở trong bộ lạc Khúc Nham, đơi tin tức của Tiểu Quang. Trong một gian phòng, Dương Thiên đang ngồi bắt chéo chân, yên lặng lĩnh ngộ pháp tắc, đây là căn phòng Khúc Nham sắp xếp cho hắn, toàn bộ lạc căn phòng này cũng được xem như tốt nhất rồi. Vốn dĩ Dương Thiên nhận lời mời của Vũ Linh và Khúc Hân, chuẩn bị ở lại một chút rồi rời đi, nhưng Vũ Linh, Khúc Hân lại kịch liệt giữ lại, mà Tiểu Quang cũng mãi không điều tra được về nơi Tụ Linh châu rơi xuống, vì vậy Dương Thiên cũng đành chậm rãi chờ đợi. Một tháng trước, Tiểu Quang có về một chuyến, đem Long Phượng nguyên châu, nguyên châu pháp tắc như thần châu thời gian truyền vào trong cơ thể của Dương Thiên. Bởi vì ở đây, Dương Thiên không cần phải lo lắng về những cường giả cấp Viên Mãn và cấp Lĩnh Chủ. Một lúc sau, Dương Thiên dừng lại tu luyện. Theo thời gian trôi qua, hắn cảm nhận được lĩnh ngộ pháp tắc càng ngày càng khó khăn, hơn nữa thời gian của hắn căn bản không đủ dùng. 5 hệ pháp tắc của hắn là hệ thuỷ, hệ hoả, hệ phong, thời gian, lôi điện đồng thời tiến tới, cho dù có những nguyên châu pháp tắc này, còn có linh hồn gấp 10 lần lĩnh vực thời gian 450 mét, Dương Thiên cảm thấy sự tiến bộ của bản thân vẫn rất nhỏ. “Như vậy xem ra, cần ít nhất trăm năm mới có thể đạt đến lĩnh ngộ pháp tắc của cấp Hắc Động.”, Dương Thiên trong lòng thầm nói. Chẳng qua, hắn cũng không vội vàng, nếu hắn lĩnh ngộ pháp tắc lên cấp Hắc Động, hắn bây giờ mới chỉ là cấp Tinh Vực, chỉ cần hắn muốn, thì trong thời gian ngắn cũng có thể đột phá lên cấp Hắc Động. Sau khi thực lực đạt đến cấp Hắc Động, muốn tiếp tục đột phá hoàn toàn phải xem trình độ lĩnh ngộ pháp tắc, đạt đến sự thừa nhận của căn nguyên pháp tắc mới là cường giả cấp Lĩnh Chủ, lĩnh ngộ một hệ pháp tắc hoàn chỉnh mới thành cường giả cấp Viên Mãn! Bây giờ lĩnh ngộ pháp tắc của Dương Thiên còn cách cấp Hắc Động rất xa. Trong mười thức của bí tịch Hắc Vũ, Dương Thiên cần lĩnh ngộ đến trình độ thức thứ tư mới có thể đạt đến trình độ của cấp Hắc Động. Bây giờ pháp tắc thời gian, hệ thủy, hệ hỏa, hệ phong và hệ lôi của Dương Thiên đều ở thức thứ hai. Đến giờ thực lực của hắn xếp chồng lên nhau mới đạt đến trình độ như bây giờ, có thể giết chết cường giả cấp Tinh Chủ đỉnh phong, thế nhưng dựa vào một loại pháp tắc đơn lẻ mà nói thì hắn vẫn rất yếu. Chỉ có thể ngang hàng với cường giả bậc bảy cấp Tinh Chủ. Dương Thiên, thoạt nhìn thời gian trăm năm rất dài, thế nhưng trong bốn trăm nghìn năm từ thời Hắc Vũ đến nay, chưa từng có thiên tài của tộc quần nhân lại ở cấp Tinh Vực vượt qua cửa thứ mười của cửa ải pháp tắc, có thể thấy được nó rất khó. Dương Thiên có thể vượt qua được sau một trăm năm, tốc độ như vậy đã vô cùng đáng kinh ngạc. "Vù..." Trong đầu Dương Thiên đột nhiên xuất hiện một đợt dao động, khuôn mặt Dương Thiên hiện vẻ mừng rỡ. Đó là tin tức Tiểu Quang truyền về, qua một tháng theo dõi, Tiểu Quang cuối cùng phát hiện ra tung tích của Tụ Tinh Châu. Theo những lời của Thanh Vân, ngoài Thánh cung Linh Tinh ra, cơ bản các thế lực khác không thể có Tụ Tinh Châu, mà Dương Thiên không muốn lãng phí thời gian, liền sai Tiểu Quang đi vào trong Thánh cung Linh Tinh này. Trong Thánh cung Linh Tinh của thành Thủy Nguyên có một cường giả cấp Viên Mãn, điều làm Dương Thiên vui mừng chính là cường giả cấp Viên Mãn này không thể phát hiện ra Tiểu Quang đang ẩn nấp. Điều này làm Dương Thiên cảm thấy sự thần kì của Tiểu Quang. Mà Tiểu Quang đúng là nhìn thấy Tụ Tinh Châu trong tay cường giả cấp Viên Mãn. Nhưng mà, lúc này Dương Thiên cũng gặp phải một vấn đề nan giải, đó là Tụ Tinh Châu xuất hiện trong tay của cường giả cấp Viên Mãn kia, về phần những người khác, bao gồm cường giả cấp Lĩnh Chủ đều không phát hiện ra tung tích của Tụ Tinh Châu. Dương Thiên không thể cưỡng ép tranh đoạt trên tay của cường giả cấp Viên Mãn, bây giờ hắn chỉ có một cách, đó là thâm nhập vào trong Thánh cung Linh Tinh. Nhưng nguy hiểm như vậy quá lớn. Trong Thánh cung Linh Tinh có rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ, thậm chí có một cường giả cấp Viên Mãn, nếu Dương Thiên muốn đi vào chỉ có thể đợi họ cho phép. Nơi này không có cơ hội như trong bí cảnh Hư Vô. Bởi vậy, Dương Thiên nghĩ đến khả năng có được mười viên Tụ Tinh Châu gần như bằng không. Thế nhưng, Dương Thiên vẫn quyết định đi vào. Nếu đi vào còn có một cơ hội, nếu không đi vào vậy thì thật sự không có chút cơ hội nào. "Không biết lúc đầu Hắc Vũ làm sao có được mười viên Tụ Tinh Châu? Ông ta có lẽ cũng đi vào trong Thánh cung Linh Tinh sao?" Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng. Dương Thiên liền đẩy cửa phòng ra, đi ra ngoài. Đi trong bộ lạc Khúc Nham, gặp được một bé gái khoảng bảy tám tuổi, thắt bím hai bên. Dương Thiên vẫy tay chào cô bé. Cô bé vội vàng chạy qua, ngẩng đầu hỏi: "Dương Thiên ca ca, có chuyện gì sao?" Dương Thiên khẽ cười nói: "Tiểu Vũ, Vũ Linh ca ca, Khúc Hân tỷ tỷ của ngươi đang ở đâu?" "Ồ, ta biết họ ở đâu, ta đưa Dương Thiên ca ca đi". Tiểu Vũ vui mừng nói. Nói xong cô bé quay người nhảy nhót chạy phía trước, trên người cô bé thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng lục lạc trong trẻo, đó là do Khúc Hân tặng cho cô bé. Dương Thiên không nhanh không chậm theo sau. Bên cạnh có rất nhiều người nhìn thấy Dương Thiên, đều mỉm cười chào hỏi, Dương Thiên sau khi chính thức gia nhập vào trong bộ lạc này, người ở đây thật sự coi Dương Thiên như là người nhà của mình.