Oành! Một cỗ khí thế cường đại xuất hiện trong không trung, sau đó người đàn ông trung niên trên mặt có bí văn màu đen xuất hiện trên không trung, trên khuôn mặt vẫn luôn lạnh nhạt của ông ta lại có chút tươi cười. Ông ta tên Thanh Sương, là tồn tại đã lĩnh ngộ hoàn chỉnh 3 hệ pháp tắc, thực lực chiếm hạng đầu trong tổng bộ thánh cung Linh Tinh. Nếu không ông ta cũng không có tư cách chủ trì sự kiện quan trọng này. “Kết quả của sự kiện lần này ta rất hài lòng!”, Thanh Sương nhìn tất cả mọi người bên dưới, nói: “Tất cả 2140 thiên tài, tụ linh châu thu hoạch được lên đến gần 500 viên! Đây là số lượng mà thánh cung Linh Tinh chưa bao giờ có được!” Trong đám người, trong mắt Dương Thiên lộ ra sự kinh ngạc, tụ linh châu lần này vậy mà có đến gần 500 viên! Hắn giao lên trên 10 viên, số này đã rất kinh người rồi, giống như 6 người đám Viêm Luân đều đến khu vực 3000m, số lượng tụ linh châu lấy được giống với hắn, vậy là có 70 viên. Mà trong khu vực 1000m, tổng cộng có hơn 300 viên tụ linh châu, lúc Dương Thiên trở về vẫn còn lại hơn 200 viên, vậy là đã lấy đi hơn 100 viên rồi. Cũng chính là số tụ linh châu Dương Thiên, Viêm Luân, Vu Khôn lấy được trong 3 khu vực lớn cộng lại chỉ có 200 viên. Mà bây giờ lại có gần 500 viên, vậy thì chỉ có 1 khả năng. Đó là do một mình Khúc Hân lấy được 300 viên tụ linh châu. Trong mắt Dương Thiên lộ ra sự hâm mộ, nếu hắn lấy được nhiều tụ linh châu như vậy, vậy thì có thể đổi bao nhiêu tích phân trong công ty Lỗ Sâu Ảo đây? Chẳng qua, Dương Thiên vừa nghĩ đến tình cảnh hắn ở trong khu vực 4000m, những cái cây màu đen vô cùng tà ác đó, còn có những chỗi quang mang màu đen chậm rãi tiến vào 3000 viên tụ linh châu đó. Đương nhiên, Dương Thiên không thể nói những việc mình nhìn thấy ra. Cho dù việc Khúc Hân làm có hại với thánh cung Linh Tinh, hắn cũng không để ý chút nào. Hắn chỉ là người ngoài mà thôi! Thanh Sương tiếp tục nói: “Thu hoạch lần này vô cùng kinh người, nhưng tụ linh châu là chí bảo của thánh cung Linh Tinh chúng ta, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, vì vậy, đem nhẫn không gian của các ngươi đặt vật trữ vật toàn bộ đặt ở trước mắt, chúng ta phải kiểm tra một chút.” “Vậy mà thật sự muốn kiểm tra?”, Dương Thiên kinh ngạc, trong lòng lại cảm thấy vô cùng may mắn. Nếu lúc không phải lúc trước hắn bảo Tiểu Quang tiến vào không gian, sau đó đem 11 viên tụ linh châu nhanh chóng rời đi, vậy thì hắn bây giờ tuyệt đối sẽ vô cùng hoảng loạn. Nét mặt Dương Thiên không có chút thay đổi nào, lấy nhẫn không gian của mình ra, đặt ở trước mắt. “Oành!” Trên người Thanh Sương, một cỗ khí tức dao động vô cùng cường đại truyền đến, sau đó bao phủ tất cả thiên tài. Dương Thiên cảm nhận được một ý niệm quét qua hắn, những bí mật trên người hắn không còn lại chút nào. Trong nhẫn không gian của hắn cũng xuất hiện một ý niệm cường đại, đang chậm rãi kiểm tra. “A!”, trong đám người, đột nhiên truyền đến hai tiếng kêu thảm thiết, sau đó hai thanh niên trực tiếp thoát ra khỏi đám người, nhẫn không gian của bọn họ nứt ra, ở trong đó, lần lượt lộ ra một viên tụ linh châu, đó là hai viên tụ linh châu vẫn chưa bị sử dung qua. “Lá gan của các ngươi thật lớn, vậy mà dám tư tàng tụ linh châu!”, Thanh Sương lạnh nhạt nhìn hai người. “Phanh!” Mặt hai người đó đầy sự hoảng sợ, vừa muốn nói gì đó, đột nhiên thân thể nổ tung toàn bộ, mất mạng hoàn toàn. Thanh Sương không cho bọn họ cơ hội nói chuyện. Toàn trường là một mảnh yên tĩnh, không có bất cứ âm thanh nào. Tay trái Thanh Sương vẫy động, hai viên tụ linh châu đó liền bay đến trên tay ông ta, ông ta nhìn xuống hơn 2000 thiên tài ở dưới, lạnh nhạt nói: “Tụ linh châu là thánh cung Linh Tinh chúng ta ban cho các ngươi, chỉ cần điều kiện của các ngươi đáp ứng được, vậy thì chúng ta sẽ cung ứng vô điều kiện. Nhưng, tụ linh châu chỉ có thể do thánh cung chúng ta ban cho, mặt khác bất cứ ai cũng không được tư tàng. Cho dù các ngươi có chết, thánh cung cũng sẽ phái người lấy lại tụ linh châu trên tay các ngươi! Có bất kỳ hành vi tư tàng nào, thì chỉ có một kết quả, đó chính là chết!” Nhìn bộ dạng nơm nớp lo sợ của những thiên tài bên dưới, Thanh Dương hoà hoãn một chút ngữ khí, tiếp tục nói: “Được rồi, sự kiện bây giờ kết thúc rồi, tích phân của các ngươi sẽ do người dẫn đội phát xuống cho các ngươi, ngày mai đổi bảo khố của tổng bộ thánh cung sẽ bắt đầu, đạt được tích phân đều có thể tiến vào, đổi bảo khố.” Xôn xao! Dứt lời, thân ảnh Thanh Sương trực tiếp biến mất không thấy đâu. “Ha Ha! Viêm Luân, Dương Thiên…”, Bác Hưng cười đi đến trước mặt 4 người Viêm Luân, Dương Thiên, trong tay hắn có 4 khối lệnh bài kỳ quái, trên mặt phát ra những con số khác nhau. “Đây là lệnh bài tích phân của các ngươi.” Bác Hưng đem lệnh bài giao cho 4 người Dương Thiên. Dương Thiên nhìn lệnh bài màu đen trong tay, bên trên phát ra con số 9000. Trong lòng Bác Hưng vui mừng, sự kiện lần này, ngoài Khúc Hân của tổng bộ lấy được 300 viên tụ linh châu ra, thì số lượng mà thành Thuỷ Nguyên bọn họ là lớn nhất. Hắn cũng được thánh cung khen thưởng kếch xù. “Viêm Luân, Dương Thiên, ngày mai sau khi trao đổi bảo khố, hai người các ngươi sẽ trực tiếp ở lại tổng bộ của thánh cung, đại nhân Thanh Sương đã hạ thông báo, thu nhân hai người các ngươi.”, Bác Hưng Cười nói. Muốn tiến vào tổng bộ thánh cung Linh Tinh, vô cùng khó khăn, lần này tổng bộ nhận 10 người, thánh cung Linh Tinh thành Thuỷ Nguyên lại chiếm đến 1/5. Điều này nói rõ thánh cung Linh Tinh thành Thuỷ Nguyên bọn họ trong 1000 toà thánh cung Linh Tinh tuyệt đối có vị trí đứng đầu, tài nguyên sau này tổng bộ phân tới sẽ càng nhiều. Trên mặt Viêm Luân lộ ra sự phấn khích, anh ta vô cùng muốn tiến vào tổng bộ thánh cung Linh Tinh, ở đây mới có được những bồi dưỡng tốt hơn. Bên cạnh, trên mặt Vu Khôn, Tân Lâm đầy sự hâm mộ, trong mắt còn có một tia không cam lòng. Bọn họ cũng muốn tiến vào tổng bộ thánh cung Linh Tinh, nhưng dựa vào thiên phú của bọn họ, lại không có khả năng.