Sau khi nhóm người Dương Thiên hoàn toàn rời đi, trong cung điện lại lập tức xuất hiện mười mấy bóng người, khí thế trên người họ rất đáng sợ, họ đều là cường giả cấp Viên Mãn! Toàn bộ tộc Cốt Linh lại có mười mấy cường giả cấp Viên Mãn. "Nhị trưởng lão, đại trưởng lão thật sự chết rồi sao?" Một vị cường giả cấp Viên Mãn hỏi, trong ngữ khí có vẻ khó tin. Các cường giả cấp Viên Mãn khác cũng hiện vẻ không tưởng tượng được. Nguyên Bác chính là cường giả trên cấp Viên Mãn duy nhất của tộc Cốt Linh, họ tìm kiếm nhiều năm như vậy, chờ đến bây giờ lại là tin qua đời của ông ta. Nguyên Chiến gật đầu, nhìn vào trong nhẫn không gian trên tay, trong đó là thi hài của Nguyên Bác. "Đại ca mất đi, nhưng con gái của ông ấy còn lưu lại, ta chắc chắn không thể để nó chịu bất cứ thương tổn nào". Nguyên Chiến nói. "Ừm! Chắc chắn không thể". Các cường giả cấp Viên Mãn khác gật đầu. Họ không hề bất mãn với Nguyên Chiến, truyền thừa Cửu Tự, còn có nơi truyền thừa bốn hệ pháp tắc đều do Nguyên Bác để lại. Có thể nói sự lớn mạnh của tộc Cốt Linh bây giờ đều nhờ có Nguyên Bác. Nếu không có Nguyên Bác, có thể họ đến tư cách trở thành tộc quần phụ thuộc cũng không có. Tộc quần Nhân loại sẽ không thu nhận tộc quần quá yếu đuối. "Tâm nguyện của đại ca là làm Hân Hân vui vẻ, không còn cô độc, chúng ta che giấu thân phận của nó, âm thầm bảo vệ, để nó giống như một đứa trẻ bình thường, vui vẻ mà lớn lên". Nguyên Chiến thờ dài một hơi. Ông ta cúi đầu nhìn cô bé trước mắt, trong lòng lại vô cùng rối rắm. ... "Đan Lăng, bây giờ ngươi muốn tiếp nhận truyền thừa nào?" Dương Thiên mỉm cười hỏi. "Thiếu gia Dương Thiên, bây giờ nhiệm vụ của ta là phụ trách bảo vệ ngài, đợi nhiệm vụ của ta kết thúc, ta lại đến tiếp nhận truyền thừa". Đan Lăng mỉm cười nói: "Hiệu quả truyền thừa đối với ta cũng bình thường". Dương Thiên gật đầu. Nếu bây giờ Đan Lăng tiếp nhận truyền thừa, tương đương với việc làm trái nhiệm vụ bảo vệ Dương Thiên của công ty lỗ sâu ảo. Dương Thiên ở cấp Tinh Chủ chắc chắn cũng không đợi lâu, chờ nhiệm vụ bảo vệ của ông ta kết thúc, Đan Lăng lại đến đây cũng là một cách rất tốt. Hơn nữa, dựa vào thực lực bây giờ của Đan Lăng, những nơi truyền thừa này cũng có thể làm ông ta trở thành cường giả cấp Lĩnh Chủ vương cảnh, nhưng chưa chắc sẽ thành công. "Trưởng lão Vũ Long". Sau khi Vũ Long và Dương Thiên đi ra khỏi cung điện, nhóm người Mạc Đặc Lâm liền đi qua. "Mạc Đặc Lâm, Dương Thiên sắp đi vào nơi truyền thừa Cửu Tự và nơi truyền thừa bốn hệ pháp tắc của tộc Cốt Linh chúng ta, mỗi nơi truyền thừa đều là ba tháng. Ngươi đi cùng hắn". Vũ Long giao phó. "Cái gì?" Trong mắt Mạc Đặc Lâm lộ vẻ chấn động. Không ngờ rằng những trưởng lão này thật sự đồng ý yêu cầu đi vào nơi truyền thừa của Dương Thiên, hơn nữa lại cho thời gian dài như vậy. Trước đó cũng có thiên tài tuyệt thế của tộc quần Nhân loại đến đây, nhưng cho dù nhóm trưởng lão đồng ý để những thiên tài kia đi vào nơi truyền thừa, thời gian nhiều nhất không quá một tháng. "Vâng, trưởng lão Vũ Long". Mạc Đặc Lâm vội vàng nói một cách cung kính, không dám chống đối. "Ta cần đi thông báo với trưởng lão bảo vệ nơi truyền thừa đó, Dương Thiên, ngươi có Mạc Đặc Lâm đi theo, ở đây cũng không cần lo lắng điều gì". Vũ Long nói. Dương Thiên gật đầu. Vũ Long chính là cường giả cường đại cấp Viên Mãn, cho dù hắn là thiên tài tuyệt thế của tộc quần Nhân loại, nhưng khoảng cách giữa hai người quá lớn, Vũ Long không thể giống như hộ vệ đi theo hắn. "Thiên tài tuyệt thế của Nhân loại muốn vào nơi truyền thừa của tộc Cốt Linh chúng ta? Hơn nữa mỗi nơi truyền thừa đều có thể ở lại ba tháng?" “Ta tu luyện đến bây giờ đã mấy trăm năm, thời gian vào nơi truyền thừa gộp lại cũng chỉ vài tháng". "Tại sao thiên tài Nhân loại này được nhóm trưởng lão nhìn trúng, hắn không thể mạnh hơn nhóm thiên tài của tộc Cốt Linh chúng ta bao nhiêu!" ... Trên quảng trường, mấy trăm thiên tài hiển nhiên cũng nghe thấy lời nói của Vũ Long, trong mắt họ đều có vẻ bất mãn. Dựa vào cái gì họ nhọc nhằn khổ sở lâu như vậy, chật vật có được cơ hội truyền thừa của tộc quần, mà thiên tài tuyệt thế nhân loại này vừa đến đây, có được cơ duyên lớn như vậy. Bất kể có mệnh lệnh của nhóm cường giả cấp Lĩnh Chủ, nhưng vẫn có thiên tài đi ra, đến trước mặt Dương Thiên. "Chu Vân, ngươi làm cái gì?" Mạc Đặc Lâm đại nhân hét lên. "Thủ lĩnh, ta đến đây muốn khiêu chiến với thiên tài tuyệt thế của tộc quần Nhân Loại!" Chu Vân nhìn chằm chằm Dương Thiên, trong mắt hiện tinh thần chiến đầu mãnh liệt. "Ta, Lôi Dương, cũng muốn khiêu chiến với thiên tài tuyệt thế của nhân loại". "Còn có ta!" Không ai dẫn đầu thì tốt, một khi có người ra mặt, toàn bộ nhóm thiên tài của tộc Cốt Linh đứng ra, ánh mắt mang tinh thần chiến đấu hừng hực. Họ vội vã muốn chứng minh bản thân không thua kém thiên tài Nhân loại. "Các ngươi hỗn xược!" Mạc Đặc Lâm đại nhân phẫn nộ nói. Dương Thiên hơi cau mày, không muốn quan tâm. "Con người kia, ngươi có hộ vệ cấp Lĩnh Chủ, chắc là thiên tài đứng đầu chân chính của tộc quần Nhân loại, ngươi có dám tiếp nhận lời khiêu chiến của ta không?" Chu Vân lại nhìn Dương Thiên nói. "Hừ! Thiếu gia Dương Thiên có thân phận ra sao, sao các ngươi nói khiêu chiến là khiêu chiến chứ?" Đan Lăng đứng ra, lạnh lùng nói. "Ta đồng ý dùng cơ hội truyền thừa hệ hỏa mười ngày của ta, khiêu chiến với ngươi!" Chu Vân nói, anh ta nhìn về Dương Thiên lại nói: "Con người kia, ngươi dám không?"