Kinh thành Hiên Viên quốc vô cùng trù phú, khung cảnh nhộn nhịp. Trên đường phố, kẻ qua ngươi lại tấp nập. Trước phủ thừa tướng, một chiếc xe ngựa dừng lại. Từ trong xe một bạch y thiếu nữ bước ra, theo sau nàng là tiểu nha hoàn xinh xắn. Tuyết Như Song nhìn cánh cửa phủ thừa tướng đang đóng chặt, trong lòng cười lạnh, rõ ràng bọn họ biết hôm nay nàng sẽ trở về đây nên mới đóng chặt cửa muốn ra oai phủ đầu. Nhưng Tuyết Như Song nàng là ai, há có thể để lũ nữ nhân mang theo gương mặt giả tạo kia khi dễ như Thượng Quan Song trước đây hay sao, nực cười. Nhớ năm xưa mẫu thân Thượng Quan Song thân phận cao quý nhưng mà nàng gặp được Thượng Quan Kỳ tức thừa tướng bây giờ tài mạo song toàn, vừa gặp đã yêu. Mẫu thân Thượng Quan Song trốn tránh gia tộc, giấu diếm thân phận của mình nguyện làm thê tử Thượng Quan Kỳ nhưng nào ngờ nam nhân vô tình, sau khi bà qua đời vì sinh khó Thượng. Quan Song, hắn lại mê luyến thiếp mới là Nhị phu nhân hiện tại, bỏ mặc Thượng Quan Song bị đám người Nhị phu nhân khi dễ sau lại chết đói. Tuyết Như Song khi đó đã trọng sinh vào người nàng.
Tuyết Như Song vốn dĩ là sát thủ dụng độc ở thế kỷ , người người nghe tên đều khiếp sợ nhưng đến cuối cùng lại bị em gái bắn chết mà nguyên nhân chính là vị trí kia của nàng. Tuyết Như Song từ đó lòng đã nguội lạnh. Nàng xin ' phụ thân' đưa nàng đến am ni cô trên núi, đúng như suy đoán hắn liền đồng ý. Cho đến khi người đó đến tìm đến nàng và nàng biến mất hơn mười năm, không ai biết được sự biến mất của nàng.
Nghĩ lại chuyện xưa, Tuyết Như Song ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
Hai cánh cửa lớn cuối cùng cũng mở ra. Lúc này mặt trời đã đứng bóng. Trước cửa là một đám nữ nhân oanh oanh yến yến. Nhị phu nhân cau mày nhìn bạch y thiếu nữ có khuôn mặt vô cùng tầm thường kia:
- Ngươi xác định mình là đại tiểu thư phủ Thừa tướng.
-" Nhị phu nhân, nhị muội, các vị di nương đã lâu không gặp a". - Tuyết Như Song không nhanh không chậm nói ra thân phận các nàng, điều đó đủ để chứng minh thân phận nàng. Giọng nói lại lạnh như băng.
Đám nữ nhân kia kinh ngạc nhìn nàng. Nàng ta từ khi nào trở nên lạnh nhạt như vậy, hừ bất quá chỉ là một kẻ bin xem thường mà thôi.
Nhị tiểu thư Thượng Quan Nhu âm độc nhìn Tuyết Như Song. Dựa vào cái gì nàng ta lại được tứ hôn với Tĩnh Vương, hắn là thiên tài đệ nhất Hiên Viên quốc, chỉ có nàng mới xứng được đứng cùng hắn. Nếu không phải vì Hoàng hậu không đồng ý chuyện phụ thân lập mẫu thân nàng làm chính thê thì nàng đã là đại tiểu thư phủ Thừa tướng rồi. Tuy rằng nghĩ vậy nhưng Thượng Quan Nhu vẫn nặn ra một nụ cười ôn nhu:
- Đại tỷ đi đường vất vả rồi, muội muội không nghênh đón từ sớm thật có lỗi.
Tuyết Như Song nhìn vẻ giả tạo của nàng ta, ánh mắt nổi lên hưng trí, ngươi muốn diễn vậy ta sẽ phụng bồi .
-"Nhị muội cũng biết có lỗi sao? Nhưng sao muội thấy đại tỷ lại không hành lễ a." Tuyết Như Song giọng nói ôn hòa cực điểm.
Thượng Quan Nhu nụ cười thoáng chốc cứng ngắc. Muốn nàng hành lễ với tiểu tiện nhân kia, làm sao có thể . Từ trước đến nay, nàng vẫn là tiểu thư cao quý nhất. Nhưng dân chúng đã vây quanh trước cửa xem náo nhiệt
-" Ai nha trời đã nắng như thế này, ta bắt muội muội hành lễ với đại tỷ ta đây thật có lỗi. Cũng tại ta đem mấy thứ lễ nghĩa kia làm quan trọng, như vậy làm khó muội muội rồi. Vậy không cần hành lễ đâu, các vị di nương cũng không cần đa lễ."- Tuyết Như Song trong lời nói uyển chuyển hàm xúc nhất thời làm người xem xung quanh có cách nhìn hòa ái về mình lại làm cho bọn họ hiểu ngầm Thượng Quan Nhu là thiếu lễ nghĩa.
Thượng Quan Nhu không phải kẻ ngốc, nàng làm sao không hiểu rõ. Tuyết Như Song là đang ám chỉ cái gì. Nàng ta tức đến đỏ mặt chỉ vào Tuyết Như Song lắp bắp.
- Ngươi là mắng ta thiếu lễ nghĩa.
-" ai nha, ta cũng đâu có nói như vậy sao nhị muội lại nghĩ vậy nha hay muội tự nhận mình như vậy ." Tuyết Như Song thấy Thượng Quan Nhu lọt vào bẫy lại tỏ vẻ vô tội.
Thượng Quan Nhu lập tức cứng họng không nói nên lời. Nhị phu nhân thấy con gái thất thế bèn mở miệng trong ánh mắt bà ta hiện rõ vẻ tính toán:
- Song nhi không cần cùng nhị muội con đôi co, là Nhu nhi không đúng , nhị nương thây Nhu nhi cấp con lời xin lỗi, tại Nhu nhi gặp lại tỷ tỷ nhất thời vui mừng nên mới quên hành lễ với con.
Nhị phu nhân một câu nói phủi sạch chuyện Thượng Quan Nhu thiếu lễ nghĩa, thành công kéo lòng dân hướng về phía mình. Trong đám đông đã có tiếng xì xào:
- Nhị tiểu thư là thật vui mừng nên mới quên nha.
- Theo ta thấy đúng là vậy, đại tiểu thư không nên làm khó nàng.
- Đúng thế.
Ánh mắt Tuyết Như Song chợt lóe, nữ nhân này không đơn giản nhưng nàng là ai há lại để cho bà ta tính kế. Tuyết Như Song giả vờ mệt mỏi ngã ra phía sau. Nha hoàn Điệp nhi khẽ đỡ lấy nàng, giọng nói đầy lo lắng:
- Tiểu thư người sao vậy, không phải là do phơi nắng quá nhiều nên choáng váng chứ, người đừng dọa Điệp nhi.
-" Điệp nhi ta không sao, chỉ là đứng vài canh giờ thôi." Tuyết Như Song mệt mỏi nói.
Trong đám đông lại có nhiều tiếng bàn luận.
- Nàng dù gì cũng là đại tiểu thư phủ Thừa tướng mà.
- Bắt người ta đứng phơi nắng vài canh giờ, Nhị phu nhân này không phải người tốt.
- Đại tiểu thư này cũng quá đáng thương.
-....
Nhiều tiếng bàn tán sôi nổi, chiêu này của Tuyết Như Song quả nhiên đủ độc. Vốn Nhị phu nhân tính ra oai phủ đầu với nàng bây giờ lại bị nàng lấy cớ này cắn ngược trở lại. Đám cơ thiếp vốn định xem náo nhiệt giờ đây cũng kinh ngạc không thôi. Nhị phu nhân bất đắc dĩ phân phó hạ nhân đưa Tuyết Như Song vào trong. Nhìn bạch y thiếu nữ gần khuất dạng. Trong lòng Nhị phu nhân thầm tính toán. Xem ra phải dùng cách khác đối phó nàng ta, nha đầu này khó đối phó.
Một trận đấu khẩu cứ như vậy kết thúc. Tuyết Như Song hiện tại đã được lòng người dân mà việc Nhị phu nhân ra oai phủ đầu với Đại tiểu thư phủ thừa tướng cứ vậy lan ra khắp kinh thành. Tuyết Như Song bây giờ thật cảm thấy hứng thú. Cuộc sống sau này sẽ rất thú vị đây.