Trần Duệ nghe sư phụ của mình nói ra một câu đầy bá khí như thế, thậm chí còn văng tục lung tung mà không khỏi cười khổ, có sư phụ nào dạy đồ đệ như ngài hay không, thế này có khác gì bảo hắn đã có đại thụ chống lưng đằng sau, có quấy loạn cả tông môn lên cũng có sư phụ gánh hộ cho rồi.
Còn đang cảm thán thì đã thấy Tử Phong vung tay lên, Một lượng lớn ngọc giản lên tới mấy chục cái xuất hiện trước mặt Trần Duệ cùng Nạp Lan Yên Nhiên, miệng nói
“Nhìn vào khí tức của cả hai thì đoán chừng công pháp mà các ngươi tu luyện chỉ là Huyền giai công pháp thông thường, Trần Duệ, ở đây có hơn bộ công pháp thấp nhất là Địa Giai thượng phẩm, cao nhất là Thiên Giai thượng phẩm, cứ tuỳ ý chọn một bộ phù hợp mà tu luyện.”
“Yên Nhiên, muội có thể cấu ta một cái không??”
Nạp Lan Yên Nhiên ngạc nhiên trước yêu cầu bất ngờ của Trần Duệ nhưng cũng làm theo, nàng lấy tay tóm lấy phần thịt ở eo của hắn sau đó xoáy một vòng.
Đau đớn khiến Trần Duệ nhảy dựng cả người lên, cũng đồng thời khẳng định hắn không phải đang nằm mơ.
Đối với người bình thường thì Huyền giai công pháp đã thuộc dạng hiếm có khó tìm, hắn may mắn được tu luyện một bộ công pháp Huyền Giai trung phẩm đã là may mắn, còn Địa Giai cũng chưa từng nghĩ tới chứ đừng nói là Thiên Giai.
Cơ mà vị sư phụ mới nhận này của hắn, vừa mới nhập môn còn chưa được bao lâu đã tuỳ ý ném ra một bó lớn công pháp Địa Giai thượng phẩm với Thiên Giai kêu hắn tuỳ ý lựa chọn, khiến hắn lâm vào trạng thái sốc văn hoá ngốc trệ mất một lúc, phải nhờ Nạp Lan Yên Nhiên mới tỉnh lại được.
Cả hai mơ màng xem qua từng cái ngọc giản một, đúng như sư phụ nói, ở đây không một công pháp nào cấp bậc dưới Địa Giai thượng phẩm, hơn nữa toàn bộ đều là công pháp có thuộc tính tương ứng với hai người.
Cơ mà rất nhanh cả hai cùng nhận ra một bi kịch, mỗi một bộ công pháp ở đây đều cực kì thích hợp với thể trạng của họ, bất kể đó là Địa Giai hay là Thiên Giai công pháp, chỉ là càng như vậy thì họ càng không biết phải chọn cái nào.
“Trần Duệ có hoả linh căn, nhưng thực chất ngươi sở hữu chính là đủ bộ ngũ hành thiên linh căn, chuyện này có thể giấu được mấy tên phế vật kia ở Minh Đạo Tông nhưng sao có thể giấu được ta, thể chất của ngươi hắn là Ngũ Hành Thiên Thể.
Ngũ Hành Thiên Thể thì ta cũng biết, muốn tu luyện cả năm loại thuộc tính công pháp thì hơi lằng nhằng phiền toái, cái ngươi cần hiện tại là nhanh chóng ổn định căn cơ.
Hiện tại ngươi đang tu luyện công pháp hoả hệ và có vẻ như cũng có tu luyện sơ qua một bộ công pháp kim hệ, chỉ là kim hệ của ngươi mới đạt đến Sĩ cấp, xa xa không bằng hoả hệ.
Nhưng mà Ngũ Hành Thiên Thể một là tu luyện cùng lúc công pháp của cả năm loại thuộc tính, hoặc là tu luyện công pháp vô thuộc tính, bằng không linh lực các hệ trong cơ thể sẽ hỗn loạn, nhẹ thì tổn thương kinh mạch, xuất hiện bình cảnh, nặng thì tẩu hoả nhập ma trở thành phế nhân.
Vừa rồi vi sư cũng chỉ thử xem hiểu biết của ngươi về thể chất của bản thân đến mức nào, nhưng xem ra ta đã đánh giá cao rồi.
Hiện tại lúc ngươi sử dụng linh lực thì thường xuyên xuất hiện trường hợp kinh mạch bị căng lên, hơn nữa linh lực hoả hệ của ngươi lại xuất hiện một tia kim linh lực đúng không?
Đúng là kim linh lực bén nhọn vô song, nhưng với Ngũ Hành Thiên Thể chưa đủ Ngũ Hành đã xuất hiện linh lực giao tạp thì đó là biểu hiện của sự mất cân bằng, về lâu dài có thể để lại hậu quả lớn.”
Ngũ Hành Thiên Thể là bí mật lớn nhất của Trần Duệ chỉ sau thân phận kẻ xuyên việt, hắn không thể ngờ Tử Phong chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra, hơn nữa từng lời nói đều chính xác không tìm ra được chỗ để phản bác, trong lòng thầm sợ hãi, vị sư phụ tiện nghi này nhãn lực thật sự kinh khủng, thực lực ắt hẳn cũng cùng một dạng kinh thế hãi tục thì mới sở hữu năng lực như thế này a.
“Đệ tử nghe theo sư phụ an bài!” nghe trong lời của Tử Phong có ý chỉ bảo, Trần Duệ không chút do dự nói.
“Hiện tại tự phế tu vi của mình đi, ở đây vi sư có một viên Lục phẩm Củng Mạch Đan, có thể củng cố kinh mạch, chữa lành thương tổn, phế tu vi cũng không để lại mối nguy nào cho tương lai.
Đồng thời ta cũng đã chuẩn bị cho ngươi một bộ công pháp Thiên Giai trung phẩm vô thuộc tính, ngươi cầm lấy mà tu luyện, khi nào đến Vương cấp thì vi sư sẽ chuẩn bị đủ năm loại công pháp ngũ hành để trùng tu, tài nguyên tu luyện như linh thạch hay đan dược cứ để vi sư lo, thiếu bao nhiêu ta cho bấy nhiêu, không cần phải lo lắng.”
Trong mắt Trần Duệ loé lên một tia quang mang kiên định, khoé miệng đột nhiên xuất hiện tia máu, khí tức toàn thân giảm sút đến mức tận cùng, hắn tự phế tu vi của mình! Trần Duệ làm người rất ít khi do dự, hắn đã nhận định Tử Phong không có ác ý thì sẽ tin tưởng những gì Tử Phong nói, dù sao thì từ nay trở đi ngài ấy cũng là sư phụ của mình, một cường giả thông thiên chỉ điểm mà còn không nghe theo thì còn nghe theo ai nữa.
Tử Phong thấy vậy liền gật đầu, vung tay thu hồi toàn bộ ngọc giản bày ra lúc nãy, tiện tay ném cho Trần Duệ một chiếc nhẫn trữ vật, bên trong có hai thứ mà hắn vừa mới nói, bên cạnh là hàng ngàn viên hạ phẩm linh thạch cùng với đan dược từ nhất phẩm đến tứ phẩm.
Từng này tài phú khiến Trần Duệ phải trố mắt lên nhìn nhưng cũng chỉ là chín trâu mất nửa sợi lông với Tử Phong.
Cũng không phải là hắn keo kiệt, chỉ là hắn không muốn để lộ quá nhiều thứ ra cho Trần Duệ thấy, bảo trì vị trí như một vị sư phụ thần bí sâu không thấy đáy chính là kế hoạch của Tử Phong từ nay về sau.
“Nạp Lan Yên Nhiên, Địa giai trung phẩm Thổ linh căn, vừa đủ tiêu chuẩn gia nhập Lăng Hư Cung nhưng vẫn còn hơi yếu, trước mắt đừng lựa chọn công pháp vội.
Vi sư tặng con một viên Lục phẩm Củng Mạch Đan và một viên Thất phẩm Ngũ Nhạc Tụ Linh Đan.
Ngũ Nhạc Tụ Linh Đan tụ tập tinh hoa linh khí của năm ngọn núi ẩn chứa linh mạch kết hợp với vô số thiên tài địa bảo tạo nên, viên thất phẩm đan dược này có thể giúp cho linh căn hệ thổ tăng thêm một bậc lớn, với thể chất của con thì hẳn có thể đạt tới Thiên giai trung phẩm Thổ linh căn, miễn cưỡng xứng đáng làm đệ tử của ta.
Còn về công pháp, bên trong giới chỉ này là những công pháp thổ hệ mà ban nãy ta đã đưa ra, tạm thời giao cho con cầm lấy, có thời gian thì chọn lấy một bộ công pháp để tu luyện, nếu không chọn được thì để vi sư chọn hộ cũng được.
Bên trong giới chỉ còn có tài nguyên tu luyện cho con, nếu hết thì cứ nói với ta một câu.
Nhưng mà trước mắt việc cần làm đó là tăng cường phẩm chất của linh căn đi đã.
Tuyết nhi, muội dẫn Trần Duệ cùng với Nạp Lan Yên Nhiên đi an bài một chút chỗ ở và nơi tu luyện đi, ta phải đi báo cáo một chút với phong chủ.”
Trần Duệ cùng với Nạp Lan Yên Nhiên có chút mộng mị, sư phụ bọn họ hình như đối xử với cả hai tốt một cách khó tả, Địa Giai Thiên Giai công pháp tuỳ tiện vứt cho chọn, Lục phẩm rồi Thất phẩm đan dược cực kì trân quý cũng lấy ra tặng, cái không gian giới chỉ nhỏ xíu trên tay mỗi người nếu ném ra bên ngoài cũng đủ cho các nhất lưu thế lực tranh nhau đến vỡ đầu chảy máu, cả hai không khỏi cảm thấy bàn tay mình có chút nặng trĩu, trong lòng cảm động không thôi.
Diệp Ngưng Tuyết vốn yên lặng ngồi ở một bên nãy giờ nghe vậy liền đứng lên, kéo theo Trần Duệ và Nạp Lan Yên Nhiên vẫn còn đang ngơ ngác ra ngoài.
Trần Duệ nhìn nữ nhân thanh thuần xinh đẹp đang dẫn đường, miệng muốn nói nhưng lại thôi, hắn có vô vàn điều thắc mắc muốn hỏi, nhưng Tử Phong giống như một quả núi đè lên đầu hắn, khí thế thượng vị giả không giận mà uy của người đó căn bản khiến Trần Duệ không dám mở miệng đặt ra câu hỏi, trước mắt cũng chỉ có thiếu nữ tên Diệp Ngưng Tuyết này là có thể mở lời được.
Nhưng ngặt một nỗi Diệp Ngưng Tuyết lại là muội muội của sư phụ hắn, về vai vế chính là trưởng bối, Trần Duệ cũng không dám lên tiếng sợ người ta có cái nhìn xấu về mình, tự nhiên có một vị sư phụ thật tâm đối đãi mình như thế này, hắn cũng không muốn làm ra hành vi nào ngỗ nghịch.
Diệp Ngưng Tuyết tinh minh cỡ nào, nàng có thể là một con mèo nhỏ suốt ngày rúc vào trong ngực ca ca của mình, nhưng trí thông minh của nàng tuyệt đối không hề thấp, nàng có thể nhận ra băn khoăn trong lòng Trần Duệ, cười cười nói
“Làm quen một chút nhé, ta tên Diệp Ngưng Tuyết, là nghĩa muội của ca ca, hiện tại đang là đệ tử thân truyền của Lâm trưởng lão thống lĩnh Chấp Pháp Đoàn, bối phận gì gì đó cũng bỏ qua đi, ta cũng chỉ hơn ngươi có vài tuổi, gọi một tiếng sư tỷ là được rồi.”
Trần Duệ giống như người chết đuối vớ được cọc, vui mừng thi lễ nói
“Vậy ta cung kính không bằng tuân lệnh, mong Diệp sư tỷ chiếu cố hai người chúng ta.”
“Đã là đệ tử của ca ca ta, mai sau chúng ta là người một nhà, lễ nghi các thứ thì để cho người ngoài xem đi, cứ thoải mái là được.
Ta nhìn sư đệ có nhiều lơi muốn nói, không bằng nói ra hết xem sao, nếu có thắc mắc gì thì tin rằng ta cũng giải thích được một hai.” Diệp Ngưng Tuyết nói.
“Sư tỷ, sư phụ có tu vi là gì?” Nạp Lan Yên Nhiên ngay lập tức hỏi.
“Ta cũng không biết ca ca tu vi chân thực là gì, chỉ biết là đến cả Thánh Hoàng cường giả ca ca cũng không để vào trong mắt, không thể không nói vận may của sư muội bạo phát, có thể được ca ca thu làm đệ tử chính là thiên đại hảo sự, ở trong Lăng Hư Cung này ngoại trừ tông chủ, thái thượng trưởng lão và mấy vị Tôn giả ra thì không mấy ai dám chọc vào ca ca cả.” Diệp Ngưng Tuyết cười nói.
Trần Duệ và Nạp Lan Yên Nhiên cũng đại khái biết được Thánh cấp chia làm mấy tầng thứ, nghe vậy không khỏi sửng sốt, đến cả Thánh Hoàng cũng không phải đối thủ của sư phụ, thảo nào có thể dùng một cái bạt tai liền miểu sát tên Thánh cấp của Tiêu gia kia.
“Sư tỷ nói mình là nghĩa muội của sư phụ, vậy tức là hai người không phải huynh muội ruột, không biết sư phụ năm nay bao nhiêu tuổi?” Nạp Lan Yên Nhiên hứng thú bừng bừng hỏi, trên mặt xuất hiện thần sắc sùng bái.
Diệp Ngưng Tuyết có chút ngập ngừng, nàng chỉ sợ nói ra sự thật có thể khiến hai người trước mặt bị đả kích không nhỏ, nhưng cuối cùng vẫn ăn ngay nói thật
“Ca ca năm nay tuổi, hơn ta sáu tuổi a.”
Trần Duệ hít một hơi khí lạnh, trong lòng giống như biển khơi dậy sóng, con mẹ nó sư phụ chỉ hơn mình mười tuổi nhưng tu vi thông thiên, phải có thiên phú đến mức nào thì mới có thể tu luyện ra một thân thực lực như vậy chứ, bản thân mình vẫn hay có chút tự ngạo là xuyên việt giả thiên tài nhưng so sánh với người ta giống như đom đóm đứng trước mặt trời, nhỏ bé đến mức đáng thương a.
Nhìn sang bên cạnh thấy Nạp Lan Yên Nhiên hai mắt toả sáng, một bộ dáng nếu sư phụ ở trước mặt sẽ quấn lấy như hoa si, Trần Duệ không khỏi cười khổ, vị biểu muội này của hắn từ trước tới nay đều hâm mộ những cường giả chân chính, tâm lí sùng bái với sư phụ chắc đã lên tận mây xanh rồi.
“Cảm phiền sư tỷ có thể giải thích sơ cho ta về cơ cấu nội bộ của Lăng Hư Cung và những gì cần phải chú ý được không, lúc nãy sư phụ có nói qua nhưng hẳn là không đầy đủ đúng không.” Trần Duệ hỏi.
“Chuyện này dễ thôi, dù ta không giải thích thì ca ca về sau cũng sẽ dặn dò sư đệ mà thôi.”
Diệp Ngưng Tuyết vừa đi vừa nói, đem mọi thứ từ đầu tới cuối nói cho Trần Duệ cùng Nạp Lan Yên Nhiên nghe, đến khi an bài thoả đáng cho cả hai thì đã hơn một canh giờ trôi qua, liền dặn dò cả hai tu luyện cho tốt rồi rời đi.