Cuồng Huyết Thiên Ma

chương 586: đường gia thiếu chủ 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tử Phong không khó để nhận ra ý đồ của vị Đường gia thiếu chủ này, nói đơn giản chính là sau thất bại của Nhị Thân Vương Triệu Vô Hối, Triệu Thanh Thanh nắm được quyền lực trong tay, sự trọng yếu của Quân gia và Đường gia bị giảm đi nghiêm trọng, hơn nữa bởi vì thái độ lúc trước khi lá mặt lá trái hỗ trợ Triệu Thanh Thanh giữ vững vương vị mà hiện tại bọn hắn lâm vào tình cảnh bị gây áp lực, chỉ thiếu một cái cớ để nữ hoàng bệ hạ có thể thẳng mặt chèn ép bọn hắn.

Mặc dù Tử Phong là người ra giá nhưng cũng chỉ mấy người có mặt tại đấu giá hội lúc đó biết đến, hơn nữa người có thân phận cao nhất ở trong phòng chính là nữ hoàng bệ hạ, ai cũng sẽ nghĩ rằng hắn ra giá chính là theo ý tứ của bệ hạ.

Trả một cái giá cao như vậy chỉ để lấy một đầu yêu hồ thất giai cao cấp, không trách Đường Tam có suy nghĩ rằng nữ hoàng bệ hạ có nhu cầu cấp thiết đối với yêu thú cao giai, đại khái mục đích của hắn chính là nịnh bợ bệ hạ, nếu thực sự Triệu Thanh Thanh cần yêu thú cao giai, đó chính là lối thoát của Đường gia trong tình cảnh hiện tại.

Còn về lí do tại sao Tử Phong biết được Đường gia chuẩn bị tới đây để kêu Triệu Thanh Thanh tiếp khách là bởi vì ban nãy khi Đông Phương Vân Tiêu ở trong phòng, một hạ nhân đằng sau đã bí mật kích hoạt một tấm phù lục sau đó âm thầm truyền đi tin tức, hiển nhiên chính là nội tuyến do Đường gia cài vào trong đấu giá hội, Đường Tam có thể nhận được tin tức về tình hình tại đây không phải chuyện gì khó hiểu.

Không thể không nói Đường gia giàu có không kém gì so với Đông Phương thế gia, chỉ là một nội tuyến nho nhỏ cũng có thể cầm tứ giai Thiên Lí Truyền Tấn Phù để liên lạc với bản gia.

Thiên Lí Truyền Tấn Phù là một loại phù lục tứ giai, nằm trong số ít những loại phù lục chưa bị thất truyền, loại phù lục này muốn sử dụng phải có một cặp, khi kích hoạt thì có thể cách xa mấy ngàn dặm truyền tải thông tin cho nhau chỉ bằng vào ý niệm, không cần âm thanh, hơn nữa khi kích hoạt cũng không tạo ra động tĩnh gì đáng kể, rất khó để phát hiện.

Loại phù lục này tuy chỉ là phù lục tứ giai, nguyên liệu tạo thành cũng không quá mức quý giá, nhưng chức nghiệp Phù Văn Sư hiện nay vô cùng hiếm thấy, hơn nữa tạo nghệ cũng không quá cao, có thể tạo ra tứ giai phù lục đã là vạn hạnh, vậy nên loại phù lục có tác dụng đặc thù lại hữu ích như Thiên Lí Truyền Tấn Phù có giá vô cùng cao, không kém gì Hoàng giai Bảo Khí.

Thiên Lí Truyền Tấn Phù khó phát hiện nhưng không phải là hoàn toàn không thể nhận biết được, Tử Phong từ thời điểm tiến vào trong sương phòng đã âm thầm tán ra Lĩnh Vực Sâm La Vạn Tượng của mình mà đồng hóa lấy căn phòng, mọi động tĩnh trong phòng dù có là nhỏ nhất cũng không thể tránh khỏi cảm quan của hắn, người khác không phát giác được có người kích hoạt Thiên Lí Truyền Tấn Phù không có nghĩa là hắn cũng như vậy.

Tử Phong còn đang nghĩ ngợi linh tinh thì tiểu hồ ly nãy giờ dưới ảnh hưởng của Tà Vương Chân Nhãn không thể phản kháng được phải ngoan ngoãn nằm trong ngực mình đột nhiên phát ra dị động, chỉ thấy hai mắt của nó nhìn chằm chằm vào Đường Tam, lông măng trên người dựng lên, khóe miệng cong lên hiện ra mấy chiếc răng nanh bén nhọn, từ trên người tỏa ra sát khí ngưng thực vô cùng kinh khủng.

Đường Tam nói rằng đầu yêu hồ này chính là do Đường gia bán lại cho đấu giá hội, hiển nhiên nàng chính là bị cường giả của Đường gia bắt lấy, có mang lòng thù hận là chuyện dễ hiểu, chỉ là đứng trước một đại hành gia về sát khí như Tử Phong, hắn có thể cảm nhận được sự thù hận này không chỉ nhắm vào Đường gia mà có một mục tiêu cụ thể đó là Đường Tam.

Hơn nữa đạo sát khí này không chỉ có sự thù hận đơn giản như vậy, Tử Phong ở trong đó còn cảm nhận thấy một vài thứ khác, cảm giác giống như là nữ tử bị nam tử phụ tình phản bội vậy.

Đừng hỏi tại sao Tử Phong cảm thấy như vậy, một thứ mông lung như sát khí sao có thể nói rõ ràng được, hắn chỉ đơn thuần có cảm giác như vậy mà thôi.

Cơ mà chỉ như vậy thôi cũng đã đủ để khiến Tử Phong cảm thấy hứng thú, rốt cuộc nữ yêu hồ có ngoại hình y hệt thê tử của hắn này có quan hệ như thế nào với vị thiếu chủ Đường gia kia.

Triệu Thanh Thanh thời gian gần đây thường xuyên bám lấy Tử Phong xin được chỉ giáo, nàng vốn lan tâm huệ chất, trí thông minh vượt xa người cùng trang lứa, nàng hấp thu kiến thức cũng như kinh nghiệm thực tế rất nhanh.

HIện tại nàng đã không còn là vị nữ hoàng khuyết thiếu linh cảm chính trị như lúc mới gặp Tử Phong nữa, mục đích của Đường Tam rõ ràng như ban ngày, Tử Phong có thể nhận ra thì không lí gì nàng lại không nhận ra được.

"Đường thiếu chủ quá khách sáo rồi, thực tế trẫm đối với đầu yêu hồ đó không có chút hứng thú nào cả, người có hứng thú thực ra là.....khụ, đầu yêu hồ đó là lễ vật của trẫm dành cho một vị tiền bối, ngài ấy đang cần một khỏa yêu đan của hồ yêu nhất mạch, đầu yêu hồ này vừa vặn phù hợp với nhu cầu của vị tiền bối đó." Triệu Thanh Thanh đang nói chợt ho một tiếng, sau đó trực tiếp máy móc nói ra phần còn lại giống như đọc thuộc lòng.

Đường Tam nghe vạayj cũng không nghĩ nhiều, vị tiền bối trong lời của bệ hạ rất có thể chính là vị cường giả ngoại lai thần bí gần đây đang là chủ đề nóng hổi trong nội bộ các đại gia tộc bao quát cả Đường gia của hắn, hoặc cũng có thể là một vị tiền bối Triệu gia nào đó, nếu nữ hoàng không nguyện ý tiết lộ thì hắn cũng sẽ thức thời mà không hỏi đến nữa.

Mục đích của hắn chính là tìm cách nịnh bợ vị nữ hoàng tân nhậm này, mặc dù không thành công nhưng ít nhất hắn cũng đã có cơ hội được xuất hiện trước mặt nữ nhân quyền lực nhất Thiên Hành đế quốc này.

Luận về thực lực hay quyền thế thì Đường Tam kém xa đối phương, nhưng nữ hoàng thì cũng là nữ, đối phó nữ nhân là chuyện mà hắn vô cùng thành thạo, trời sinh cho cơ thể này một khuôn mặt đẹp mắt không phải là để đấy cho vui.

"Thật đáng tiếc, Đường Tam tưởng rằng bệ hạ có hứng thú đối với yêu thú cao giai, trong tay ta vẫn còn một vài đầu yêu thú như vậy, vốn muốn đem bọn chúng trở thành lễ vật dâng tặng bệ hạ, nhưng nếu bệ hạ không có hứng thú thì đành thôi vậy." Đường Tam nở một nụ cười mười phần mê người, giờ phút này nhan trị cao của hắn được phát huy mười thành.

Nếu là bình thường thì đa số nữ tử nhìn thấy khuôn mặt, nụ cười cùng cử chỉ nhã nhặn kia của Đường Tam thì đến tám phần tuy không tới mức vừa gặp đã yêu, nhưng có hảo cảm thân cận là chuyện chắc chắn.

Chỉ là Triệu Thanh Thanh không như các nữ tử bình thường khác, không phải là nàng có bao nhiêu định lực, mà chỉ đơn giản là nếu ngươi hàng ngày đều nhìn đủ loại vàng bạc trâu báu, liệu ngươi có cảm xúc gì khi nhìn thấy một đồng tiền trước mặt hay không?

Triệu Thanh Thanh chính là như vậy, hàng ngày tiếp xúc với Nguyệt tiền bối anh tuấn bức người, khí chất hấp dẫn đến mức tận cùng, lâu dài cũng khiến nàng có kháng tính đối với nam nhân khác, Đường Tam cả về ngoại hình, khí chất hay thực lực đều kém xa Tử Phong, nàng có thể cảm thấy chút gì mới là gặp quỷ, thậm chí nhìn cái điệu cười trước mắt nàng còn có cảm giác giả tạo.

Chỉ là đánh người không đánh mặt, Triệu Thanh Thanh cũng không thể tỏ ra ghét bỏ đối phương được, ít nhất với thân phận và địa vị hiện tại của nàng thì không thể làm ra chuyện đó.

Cực chẳng đã, nàng cũng chỉ có thể khách sáo nói

"Cảm tạ tâm ý của Đường thiếu chủ, nhưng trẫm xác thực là không có hứng thú gì với yêu thú cao giai cả, chuyện này chỉ là trùng hợp mà thôi."

"Có thể được diện kiến bệ hạ chính là vinh hạnh của Đường Tam ta, bệ hạ không hứng thú với yêu thú cao giai thì thật là đáng tiếc, nhưng lễ vật thì không thể thiếu.

Ở đây ta có một kiện lễ vật xin được dâng lên cho bệ hạ, mong bệ hạ đừng chê."

Đường Tam từ trong không gian giới chỉ lấy ra một chiếc hộp làm bằng ngọc, mở ra sau đó hai tay dâng lên trước mặt Triệu Thanh Thanh, bên trong hộp ngọc chính là một cây trâm cài đầu làm từ một thứ kim loại không biết tên có màu bạc vô cùng thuần khiết, thiết kế cũng cực kỳ tinh xảo đẹp mắt, vừa trang nhã lại không có vẻ đơn điệu nhàm chán, hoa văn trên cây trâm được điêu khắc vô cùng tỉ mỉ.

"Chiếc trâm này là một kiện Địa giai trung phẩm Bảo Khí, tuy không quá mức đáng giá nhưng có thể tự động hộ chủ, hơn nữa bản thân nó còn mang theo hiệu quả đặc biệt, sử dụng lâu dài có thể mang đến hiệu quả trú nhan, thậm chí còn có thể tu bổ nhan sắc, mong bệ hạ nhận lấy."

Tử Phong vừa truyền âm cho Triệu Thanh Thanh vừa nhìn cây trâm, xác thực cây trâm này có tác dụng đúng như lời Đường Tam nói, hắn không khỏi cảm thán tên này rất hểu tâm lí của phụ nữ.

Nữ nhân ai mà chẳng thích chưng diện, chiếc trâm tinh xảo đẹp mắt không có chỗ chê lại hợp với thân phận cao quý của Triệu Thanh Thanh, hơn nữa còn mang theo hiệu quả trú nhan tu bổ nhan sắc, tin rằng bất kỳ nữ nhân nào cũng khó mà từ chối lễ vật này.

Triệu Thanh Thanh y theo lời của Tử Phong đưa tay nhận lấy cây trâm, nàng cũng đồng dạng cảm thấy nhận lấy lễ vật này không có vấn đề gì cả, tuy nam nhân tặng cho nữ nhân trâm cài đầu mang theo ý vị như nào thì không cần phải nói, nhưng thân phận địa vị của hai người vẫn còn đang bày ra đó, nàng không nghĩ đối phương sẽ có ý tưởng lớn mật như vậy.

"Nếu trẫm từ chối thì có chút không phải, thịnh tình của Đường thiếu chủ trẫm xin được tâm lĩnh."

"Tuy chỉ là Địa Giai Bảo Khí nhưng chiếc trâm này có thể trong lúc nguy cấp tạo ra phòng hộ tráo ngăn trở được một kích toàn lực của Thánh Giả trung giai, với tu vi hiện tại của bệ hạ thì nó cũng là một tầng bảo hiểm nữa." Đường Tam thấy Triệu Thanh Thanh thu lấy cây trâm liền vui mừng, trong đầu nhanh chóng xoay chuyển, tiếp tục lên tiếng

"Nói vậy thôi chứ bệ hạ lúc nào mà chả có hộ vệ thiếp thân ngăn cản hết mọi nguy hiểm, hơn nữa lấy tư chất của bệ hạ thì chẳng mấy chốc có thể đột phá Thánh Giai, chiếc trâm này đến lúc đó chỉ sợ sẽ bị thất sủng thôi."

Đường Tam tính toán rất chu toàn, trước tặng lễ vật để gián tiếp khen nhan sắc của đối phương, sau đó thì cân nhắc đến thân phận của Triệu Thanh Thanh, đoán rằng nàng sẽ có phần khác với nữ nhân bình thường, coi trọng thực lực hơn một chút, liền dứt khoát mở lời khen thực lực của nàng, dù kiểu gì thì hắn cũng có thể thu được hảo cảm đầy đủ.

"Đường thiếu chủ nói quá rồi, tư chất của trẫm như thế nào thì trẫm là người biết rõ nhất, sao có thể so sánh được với Đường thiếu chủ, vốn tu luyện suốt nhiều năm không có tiến cảnh, ngắn ngủi chỉ trong vài năm hậu tích bạc phát, đột phá một đường bốn đại cảnh giới mà đặt chân vào Thánh Giai, so với Đường thiếu chủ thì trẫm vẫn còn chặng đường dài để đi lắm." Tư chất không được tốt chính là nỗi đau của Triệu Thanh Thanh, nàng không nhịn được mà mỉa mai đối phương một chút.

Đường gia đệ tam thiếu năm xưa là một thiên tài tu luyện, so với hai vị huynh trưởng của mình thì là người sớm nhất tiến vào Linh Cảnh, cũng là người đạt tới tu vi Sư cấp cửu phẩm đầu tiên trong các huynh đệ.

Chỉ là không biết tại sao vào khoảng năm trước, tu vi của hắn liên tục thụt lùi, bất kể là đan dược cao giai hay là cố gắng tu luyện như thế nào, linh lực tiến vào thể nội hắn liền không cánh mà bay, tu vi một đường giáng xuống Sư cấp nhất phẩm, rất nhanh bị các huynh trưởng của mình vượt qua, đó là chuyện mà ai ở đế đô cũng biết.

Chỉ là sau năm, thực lực của hắn lại một lần nữa tăng mạnh, so với lúc trước khi trở thành phế vật còn muốn kinh khủng gấp cả trăm cả ngàn lần, ngắn ngủi trong ba năm hắn một đường tu luyện từ Sư cấp cho đến Thánh Giả, hơn nữa lại không biết từ nơi nào học đến một thân bản lĩnh dùng độc và ám khí, thành công vặn ngã mấy vị huynh đệ của mình mà trở thành thiếu chủ nhân của Đường gia.

Đường Tam rõ ràng có thể nghe được tâm tình không vui ẩn sau lời nói của Triệu Thanh Thanh, hắn đảo mắt một cái liền đoán ra được nguyên do, vội vàng cười cười lấp liếm

"Sư phụ ta vẫn thường nói, không có tư chất phế vật, chỉ có võ giả phế vật.

Bệ hạ nhìn ta mà xem, trước kia ta chẳng phải vẫn là một dạng phế vật hay sao, nếu ta có thể quật khởi thì người như bệ hạ chắc chắn sẽ còn vượt xa ta."

Tử Phong đang ẩn thân nghe thấy mấy lời này mà thiếu chút nữa phải hiện hình ra tát vào mồm cái tên đứng trước mặt vài cái.

Cái câu "Không có tư chất phế vật, chỉ có võ giả phế vật" mà hắn vừa nói ra không hiểu sao lại giống đến tám phần cái câu cửa miệng của cái tên nhân vật chính trong một bộ truyện nổi tiếng mà hắn từng đọc ở kiếp trước.

Chỉ là bộ truyện đó nổi thì có nổi, nhưng Tử Phong ghét cay ghét đắng cái tên nhân vật chính ngụy quân tử ăn cháo đá bát đớp c đổ bô, tên đó cũng hay hô hào cái gì mà "Không có võ hồn phế vật mà chỉ có hồn sư phế vật" nhưng bản thân tư chất lại thuộc hạng thượng thừa, nói câu đó để cho ai xem, có ý nghĩa gì? Mà nhớ không nhầm thì hình như tên nhân vật chính đó cũng có tên trùng với tên Đường Tam trước mắt thì phải.

Khoan không nói đến cảm thụ cá nhân của Tử Phong về tác phẩm văn học đó, chỉ riêng cái tên Đường Tam này phun ra một câu vừa rồi đã đủ để khiến Tử Phong ngứa chân muốn đạp vào mồm đối phương một cái.

Tiên Thiên Kiếm Cốt, Thuần Dương Chi Thể, Cực Phẩm Kim linh căn, con mẹ nó tư chất thiên tài như thế này mà cũng mở mồm ra nói được một câu "Không có tư chất phế vật, chỉ có võ giả phế vật" trơn tru như đã từng nói ra hàng trăm lần, đến Tử Phong còn cảm thấy xấu hổ thay cho đối phương.

Cơ mà nghĩ lại thì, đối phương da mặt dày còn hơn cả tường thành cũng không hiếm lạ, bởi vì không gì có thể qua mắt được sự soi xét đến từ Tà Vương Chân Nhãn của Tử Phong, tên Đường Tam này không phải là Đường Tam gốc, mà chính là một tên xuyên việt giả, mà loại người này ai cũng không biết xấu hổ cả, không có gì phải bất ngờ.

Tiện thể nói luôn, chiếc giới chỉ Đường Tam đang đeo bên trong có ẩn chứa một đạo tàn hồn khá là cường đại.

Tử Phong vốn đã vô cùng quen với cái loại sáo lộ này, không khó để hắn có thể đoán ra được đầu đuôi câu chuyện, về cơ bản thì Đường Tam gốc là một thiên tài, nhưng rồi tao ngộ cái tàn hồn cường giả trong chiếc nhẫn kia, linh lực bị đạo tàn hồn hút dẫn đến tu vi thụt lùi, trở thành tu luyện phế vật, sau đó không hiểu sao lăn ra chết, đúng lúc này xuyên việt giả kia xuyên qua, chiếm lĩnh cơ thể này, đồng thời đạo tàn hồn kia cũng đã hút đủ linh lực để thức tỉnh, nhận Đường Tam mới này làm đồ đệ.

Tiếp theo chính là một màn phế vật + tàn hồn lão gia gia quật khởi, trang bức đánh mặt ba mươi năm Hà Đông Hà Tây gì gì đó, tu vi tăng lên nhanh như ngồi tên lửa, sở hữu năng lực đặc biệt khác với thường nhân.

Phải, Đường Tam trước mắt chính là loại nhân vật đó.

Tử Phong cũng lười chẳng muốn phản ứng nữa, Đường Tam không phải là xuyên việt giả đầu tiên mà hắn thấy, đồ đệ Trần Duệ của hắn cũng đồng dạng là xuyên việt giả, mà đến cả chính hắn không phải cũng cùng một loại như này hay sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio