Cuồng Huyết Thiên Ma

chương 625: hậu trường thiên cơ tông

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tử Phong cũng đồng dạng khó xử, ngoài việc không muốn Dương Tử Hàm thương tâm, hắn cũng khó mà ra tay với Lâm Nguyệt Đồng được, tuy quan hệ của cả hai còn xa mới đủ để hắn coi nàng như "người một nhà", nhưng nàng lại là khuê mật hảo hữu của Lãnh Băng Băng a.

Đừng nhìn ngày thường có vẻ như hắn không quá quan tâm đến Lãnh Băng Băng, nữ nhân này giống như bị cô lập trong đại gia đình Tử Phong, nhưng đó chỉ là mặt ngoài.

Nàng là nữ nhân của hắn, hắn đương nhiên sẽ tận lực đối xử tốt với nàng vô điều kiện, không phải hắn không muốn thân cận với nàng, mà thời điểm hiện tại Lãnh Băng Băng vốn nên tập trung vào đề thăng tu vi của mình, chuyện này có lợi cho sự phát triển sau này của nàng, hắn dĩ nhiên là ủng hộ cả hai tay.

Lãnh Băng Băng có vẻ lạnh lùng, nhưng thực tế là ngoài cứng trong mềm, một khi đã đi vào trong nội tâm của nàng thì nàng sẽ hết lòng quan tâm đến người đó.

Lâm Nguyệt Đồng chính là một trong những người đó, quan hệ của nàng và Lãnh Băng Băng thập phần thân mật, nếu Tử Phong thực sự đem Lâm Nguyệt Đồng giết, có lẽ Lãnh Băng Băng cũng sẽ hiểu và thông cảm cho hắn, nhưng luận về độ tàn nhẫn nàng căn bản không thể so sánh với hắn, nàng sẽ không trách Tử Phong nhưng chắc chắn sẽ cảm thấy áy náy có lỗi.

Trong lòng không thông thuận, tu luyện cũng sẽ bị ảnh hưởng, nhất là cảnh giới càng cao càng yêu cầu tâm cảnh vững chắc như bàn thạch không một khe hở, Tử Phong không thể để tâm cảnh của nàng xảy ra vấn đề được.

Trên thực tế hắn không có hẹp hòi như Dương Tử Hàm nghĩ, không phải là hắn không thể tha chết cho Lâm Nguyệt Đồng, hắn tuy sống trong hận thù ngập trời nhưng hắn không bị hận thù che mắt, hắn vẫn còn lí trí và tư duy của bản thân, chỉ là một mình Lâm Nguyệt Đồng mà thôi, chết hay sống cũng không quá quan trọng.

Cơ mà việc hắn đem toàn bộ Lâm gia từ trên xuống dưới mấy vạn người tàn sát không còn một mảnh, chó gà không tha là sự thật, Dương Tử Hàm có tiền kiếp làm cơ sở có thể quyết tâm từ bỏ, nhưng Lâm Nguyệt Đồng khó có thể chấp nhận được chuyện này, nàng sẽ hận hắn là chuyện ván đã đóng thuyền.

Hận thì hận, Tử Phong căn bản sẽ không để ý đến việc Lâm Nguyệt Đồng có hận mình hay không, cho nàng tu luyện thêm ngàn năm nữa cũng không đủ khả năng để trả thù, hắn tuyệt không quan tâm.

Chỉ là khi đó người khổ sở sẽ là Lãnh Băng Băng và Dương Tử Hàm, hảo hữu và cháu gái thân như con ruột lại hận chính nam nhân của mình, thiết nghĩ tư vị bị kẹp ở giữa đó sẽ không dễ chịu chút nào.

Tử Phong từ trước tới nay không hề giấu diếm chuyện của mình với người trong nhà, ngoại trừ một số việc liên quan đến hệ thống và Chúa Tể Hư Không là không thể nói ra, hắn có gì liền nói nấy, mọi người ai cũng biết quan hệ giữa hắn và Lâm Nguyệt Đồng ra sao, Mai Tôn Giả thì lại không cần phải bàn, dù sao nàng cũng từng là cao tầng Lăng Hư Cung, lại tiến hành điều tra kỹ càng đối với Tử Phong, vậy nên trông thấy Tử Phong trầm tư, mọi người đều tự giác không lên tiếng, để yên cho hắn suy nghĩ.

Thở dài một tiếng, Tử Phong khẽ điều động không gian lực, đưa Lâm Nguyệt Đồng mang tới trước mặt mình, hắn dùng tinh thần lực đánh thức nàng dậy, sau đó trong lúc nàng còn chưa kịp phản ứng, Mộng Yểm Lĩnh Vực lập tức được phát động, trong nháy mắt liền phong tỏa tinh thần của nàng, trực tiếp xâm lấn.

Mộng Yểm Lĩnh Vực một khi đã xâm chiếm lấy tinh thần thức hải của một người, không chỉ có thể chế tạo ảo giác, nó còn có thể cưỡng ép thay đổi kí ức của người đó.

Đương nhiên đây cũng được tính là một dạng tinh thần lực công kích, phàm là công kích dạng này, chỉ cần nạn nhân có được sức chống cự nhất định thì sẽ rất khó làm ra được hành động yêu cầu tính chính xác cao như là thay đổi kí ức hay nhận thức.

Chỉ là không nói đến Mộng Yểm Lĩnh Vực vốn là kĩ năng dạng bật hack, cường đại không để đâu cho hết, chênh lệch thực lực giữa Tử Phong và Lâm Nguyệt Đồng tựa như thần linh và con kiến, nàng căn bản không có lực để phản kháng, trong tích tắc liền thất thủ.

Tử Phong sửa chữa kí ức và nhận thức của Lâm Nguyệt Đồng, cái gì cần xóa thì xóa, cái gì cần giữ lại thì giữ, cái gì cần thay đổi thì thay đổi.

Không đến ba phút sau, Tử Phong buông Lâm Nguyệt Đồng ra, đưa nàng cho Dương Tử Hàm nâng đỡ, miệng nói

"Ta đã thay đổi kí ức của nàng, hiện tại nàng ngoại trừ tên của mình thì không thể nhớ nổi thân phận của bản thân cũng như là kí ức lúc trước.

Tử Hàm nàng có thể tùy ý an bài Lâm Nguyệt Đồng ra sao cũng được, ta sẽ trợ giúp, nếu muốn ta sửa đổi lại kí ức của con bé một lần nữa thì nàng nên suy nghĩ rõ ràng, bởi vì trong mười ngày thì tinh thần lạc ấn mới của Nguyệt Đồng sẽ thành hình, đến lúc đó nếu tiếp tục can thiệp vào tinh thần của nàng sẽ dẫn đến nhiều hậu quả đáng tiếc."

Đây thực sự là kết cục tốt nhất mà Tử Phong có thể nghĩ ra, Lâm Nguyệt Đồng chỉ cần còn sống là được, còn danh tính của bản thân có mất đi hay không cũng không phải là việc hắn quan tâm.

Thực tế hắn cũng có thể thay đổi nhận thức của nàng, biến nàng thành người của mình, nhưng mà việc đó rất phiền phức, và giấy không gói được lửa, hơn nữa hắn cũng không có ý định che giấu, nàng sớm muộn sẽ biết hắn diệt Lâm gia, đến lúc đó mọi thứ còn rắc rối hơn, chẳng bằng trực tiếp cho nàng một thân phận mới, một danh tính mới, để nàng sống thoải mái một đời một thế này, âu cũng là một loại an ủi đối với Dương Tử Hàm hay là Lãnh Băng Băng, hắn cũng không định ngăn cản hai nàng một lần nữa nối liền quan hệ với Lâm Nguyệt Đồng a.

Mọi người hơi ngạc nhiên, việc Tử Phong sở hữu thủ đoạn công kích tinh thần không phải là bí mật, chính hắn vừa mới thể hiện một đợt khi xử lí Lâm gia, nhưng chúng nữ không hề biết được hắn còn có thể can thiệp vào kí ức và nhận thức của người khác.

Nghĩ đến việc chỉ bằng một cái liếc mắt của hắn, bản thân liền biến thành khôi lỗi ngoan ngoãn phục tùng, tất cả không hẹn mà cùng rùng mình, mặc dù biết rõ rằng hắn sẽ không dùng thủ đoạn này lên người mình, nhưng sợ hãi là đến từ trong bản năng, căn bản không thể kiểm soát được.

Dương Tử Hàm nghe vậy cũng hơi ngẩn người ra, nhưng trong nháy mắt liền hồi thần, nàng dùng một ánh mắt cảm kích nhìn Tử Phong, cũng không lên tiếng nói gì, kết quả như thế này đối với nàng đã là tốt nhất rồi, dù Lâm Nguyệt Đồng không còn là chính mình, nhưng có thể nhìn nàng sống tiếp cũng đã đủ khiến Dương Tử Hàm thỏa mãn.

Mai Tôn Giả trông thấy vậy liền lên tiếng

"Tử Hàm, chuyện của Lâm Nguyệt Đồng ta có thể xử lí, an bài nàng một cuộc sống tốt đẹp vô âu vô lo không phải là việc khó, ngược lại còn có chút dễ dàng."

Dương Tử Hàm không lạ gì Mai Tôn Giả, chỉ là trông thấy đối phương có vẻ như rất thân cận với Tử Phong, nàng trong lòng không khỏi xuất hiện nghi vấn đề thân phận của Mai Tôn Giả, ánh mắt ngẫu nhiên liếc qua chỗ Tử Phong.

Trông thấy Tử Phong gật đầu, Dương Tử Hàm biết được Mai Tôn Giả chính là người mình,, nàng liền nói lời cảm tạ

"Đa tạ Mai Tôn Giả giúp đỡ."

"Không cần khách khí, Tử Hàm đã là người của Tử Phong thì chuyện của ngươi chính là chuyện của ta a." Mai Tôn Giả khoát tay nói, còn bí mật ném cho Tử Phong một cái mị nhãn.

Tử Phong có chút ngán ngẩm mà đảo mắt một vòng, giờ phút này mà bà nương điên này còn có thể đùa, quả nhiên là Mai Tôn Giả, đủ điên a.

"Mai Tôn Giả, ngài ẩn mình làm nội gián trong Lăng Hư Cung chính là để điều tra động tĩnh của Thái Diễn Thánh Địa đúng không?" Tử Phong đột nhiên hỏi.

"Đúng vậy, Thái Diễn Thánh Địa trăm năm trở lại đây hành động vô cùng kì quặc, vô cùng tận lực khuếch trương tầm ảnh hưởng và lực khống chế của bản thân, không ngừng đem các thế lực lớn nhỏ tại Càn Nguyên đế quốc và Xuất Vân đế quốc đặt vào trong sự kiểm soát của mình, thậm chí Triệu gia chúng ta còn thu được tình báo rằng Thái Diễn Thánh Địa còn mon men xâm nhập vào Yêu Thú Sâm Lâm.

Sự tình khác lạ ắt có trá, không thể không cẩn thận điều tra được."

Tử Phong âm thầm nói phải, Triệu gia tuy không thể so sánh được với Thái Diễn Thánh Địa, nhưng trước nay vẫn luôn trong tình trạng nước sông không phạm nước giếng, đông đại lục có tam đại đế quốc, nhưng nếu nói rộng ra thì cũng coi như là địa bàn của Triệu gia.

Thái Diễn Thánh Địa không để ý đến địa đầu xà là Triệu gia mà bí mật thâu tóm các thế lực ở khu vực này, Triệu gia không để ý mới là lạ.

"Vậy có điều tra được gì hay không?" Tuyết Phi Nhan đứng ở một bên không nhịn được hỏi.

"Không nhiều, ngoại trừ Lăng Hư Cung, còn có thêm sáu thế lực siêu nhất lưu, thế lực nhất lưu và bốn thế lực chuẩn nhất lưu cũng bị Thái Diễn Thánh Địa khống chế, có thể còn có nhiều hơn nhưng tạm thời ta chỉ có thể tra ra được như vậy, chi tiết thì rất dài dòng nên ta sẽ không nói." Mai Tôn Giả lắc đầu.

Tử Phong nghe xong liền nhẹ giọng hỏi

"Vậy còn Thiên Cơ Tông?"

"Thiên Cơ Tông không rơi vào tay Thái Diễn Thánh Địa, bản thân Thánh Địa cũng không đủ năng lực nắm giữ Thiên Cơ Tông." Mai Tôn Giả trầm thấp nói.

"Ồ, bên trong còn có uẩn khúc?" Tử Phong nhíu mày.

"Thiên Cơ Tông xác thực chỉ là một siêu nhất lưu thế lực, nếu luận đến thủ đoạn trận pháp và pháp bảo của bọn họ, miễn cưỡng cũng có thể xếp vào thế lực đỉnh cấp giống như Triệu gia, nhưng đây chỉ là miễn cưỡng.

Sở dĩ nói như vậy là bởi vì bọn họ nắm trong tay thủ đoạn có thể chống lại Linh Đế cường giả, cơ mà chỉ là thủ đoạn phòng thủ, không có năng lực chủ động tiến công, vậy nên mới không có chân chính đặt chân vào hàng ngũ đỉnh cấp."

Câu trả lời của Mai Tôn Giả không hề liên quan đến câu hỏi của Tử Phong, nhưng hắn cũng không có lên tiếng, bởi hắn biết nàng cũng chưa nói xong.

Quả nhiên Mai Tôn Giả nghỉ một chút, sau đó tiếp tục nói

"Thiên Cơ Tông tuy chỉ là siêu nhất lưu thế lực, nhưng gần như không ai dám động vào bọn họ, tạo nghệ trận pháp cùng với pháp bảo là một phần, mối liên hệ cung cầu với các thế lực khác cũng là một phần, nhưng phần lớn lí do đó là Thiên Cơ Tông có quan hệ với Chí Tôn Kim Điện!"

Lời nói của Mai Tôn Giả giống như một quả bom nặng kí được ném ra khiến mọi người không khỏi kinh ngạc một trận, càng lên cao tiếp xúc với tin tức càng lớn hơn, mọi người đều rõ ràng câu nói "Tam Thánh Nhị Viện Nhất Hung Chí Tôn Điện" đại biểu cho cái gì.

Chí Tôn Kim Điện, ý nghĩa như tên gọi, đây là thế lực chân chính chấp chưởng Huyền Linh Đại Lục, nhân số thành viên không quá nhiều, nếu không muốn nói là cực kỳ ít ỏi với hơn trăm người, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, toàn bộ nhân thủ tất cả đều là Chí Tôn Bán Thần Cảnh, không có ngoại lệ.

Cỗ lực lượng kinh khủng đó bao trùm lên hết thảy cái gọi là "Tam Thánh Nhị Viện Nhất Hung", thử nghĩ mà xem, hơn trăm vị Chí Tôn Bán Thần Cảnh, dù đại đa số chỉ là Lập Địa Cảnh Bán Thần và một số nhỏ Khai Thiên Cảnh, số lẻ còn lại là Thương Hải Cảnh, nhưng chừng đó thôi đã đủ đem cả cái đại lục đánh thành mảnh vụn, nghiền ép hoàn toàn sáu thế lực bá chủ còn lại.

May mắn một điểm đó là Chí Tôn Kim Điện vẫn rất trọng quy củ, bọn họ nói là chưởng khống đại lục, không bằng nói rằng bản thân chính là chapas pháp giả giữ gìn sự cân bằng của đại lục thì đúng hơn.

Chí Tôn Kim Điện không nhúng tay vào tranh đấu thế gian, chỉ cần không phải là tai họa diệt thế hoặc là hai thế lực cấp bá chủ toàn diện giao chiến đánh vỡ cân bằng, đại đa số thời gian Chí Tôn Kim Điện đều nhắm mắt làm ngơ.

Nhưng tuy nói rằng Chí Tôn Kim Điện không quản chuyện thiên hạ, cơ mà dưới trướng vẫn có một số thế lực lớn nhỏ phụ thuộc vào, dù sao một thế lực hoàn chỉnh cũng không thể chỉ dựa vào có hơn trăm người để vận hành, bất kể hơn trăm người này mạnh mẽ ra sao.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio