Tử Phong làm thịt nốt hai người cuối cùng liền thở ra một hơi, hơi nghiêng đầu nhìn sang phía đám người Vu Thần Sơn.
Đại Tư Tế không ngờ kẻ này lại tàn nhẫn đến mức như vậy, chỉ là một đứa trẻ nói giết liền giết, hơn nữa thủ đoạn lại thập phần huyết tinh, căn bản không thèm để ý tới cái gì gọi là mặt mũi của cường giả không ra tay với kẻ yếu, trong lòng còn đang chấn kinh thì đã thấy đối phương quay sang nhìn mình.
Trông thấy Diêm La Đế Quân toàn thân bọc trong khải giáp dữ tợn bá khí trùng trùng, khí tức trên người không còn khủng bố vô song như lúc trước nhưng sát khí vẫn nồng đậm đến mức khiến người khác nghẹt thở, Đại Tư Tế có chút phát run, chẳng lẽ cái tên điên này chém giết vẫn chưa đã tay, muốn đem bọn hắn chôn cùng một chỗ?
Cũng may là mọi chuyện không tệ hại như tưởng tượng của Đại Tư Tế, đối phương chỉ quan sát bọn hắn một lúc sau đó khẽ động một cái, thân hình tựa như làn khói mà tan biến vào trong làn gió, khí tức của hắn ta biến mất một cách quỷ dị không để lại chút vết tích nào, đến cả ba động không gian cũng không có, Đại Tư Tế nhịn không được mà chép miệng một cái, có chút thổn thức mà cảm thán
“Thật là mạnh, lấy sức một mình tàn sát toàn bộ nhân thủ của Thái Diễn Thánh Địa, lại còn xử lí cùng lúc bốn tên Linh Đế mà vẫn còn dư lực, không biết lai lịch của người này ra sao, vì cái gì mà có thù oán sâu đậm đến như vậy đối với Thánh Địa.”
“Đại nhân, chẳng phải đó là điều tốt ư?” Một vị Tư Tế nghe vậy liền thốt lên.
Đại Tư Tế hơi ngẩn ra một chút sau đó cất tiếng cười ha hả
“Đúng thế, quản hắn ta mạnh hay không mạnh, chỉ cần tìm đến Thánh Địa gây phiền phức liền chính là nửa đồng minh với chúng ta, quan tâm làm cái rắm gì.
Cơ mà nghĩ lại liền cảm thấy thú vị, Thái Diễn Thánh Địa mấy năm nay hành động bá đạo không coi ai ra gì, có lẽ chính bọn chúng cũng không ngờ rằng mình sẽ chọc tới một đại địch như thế này đâu.”
“Đại nhân, thuộc hạ có chút không hiểu?” Nữ Tư Tế xăm mình lúc này mới lên tiếng.
“Ngươi muốn nói rằng Thánh Địa cường giả như mây, cái tên Diêm La Đế Quân này tuy mạnh nhưng cũng chỉ là Linh Đế chi cảnh, sao có thể so sánh với Thái Diễn Thánh Địa có gần chục vị Chí Tôn tọa trấn? Nếu là thế thì ngươi nhầm rồi, tuy rằng hắn ta biểu hiện ra chỉ là Tam Tọa Linh Đế, nhưng cái chiến lực vượt trội này vô cùng kỳ lạ, hơn nữa ngươi có thấy Linh Đế sơ giai nào lại có thể thành thục sử dụng Chân Ngôn Thuật còn hơn cả Linh Đế hậu kỳ chưa? Còn nữa, tu vi của các ngươi không đủ nên khó có thể nhìn ra, nhưng vừa rồi trong lúc chiến đấu, ta ẩn ẩn có cảm giác cảnh giới chân thực của hắn ta không chỉ đơn giản là Linh Đế, rất có thể hắn đã từng là Chí Tôn cường giả, chỉ là gặp phải vấn đề gì nên tu vi giảm sút mà thôi, bằng không thì khó có thể giải thích được cái chiến lực cực đoan này của hắn.”
Mọi người nghe Đại Tư Tế giải thích liền giống như bừng tỉnh đại ngộ, xác thực những lời này tuy chỉ là suy đoán nhưng hợp tình hợp lý, không tìm ra được lỗ hổng đáng kể nào để phản bác, trong lòng âm thầm sùng bái, quả nhiên là Đại Tư Tế, chỉ từ trong một trận chiến có thể nhìn ra được nhiều như vậy, xem ra chúng ta cần phải học tập ngài ấy nhiều.
Đại Tư Tế rất hưởng thụ ánh mắt ngưỡng mộ của đám cấp dưới, cơ mà những lời hắn vừa nói không phải là vô căn cứ mà chính là cảm nhận chân thực của hắn, Diêm La Đế Quân trong lúc chiến đấu vẫn luôn vô tình khiến hắn cảm thấy một tia đại đạo bản nguyên, mà thứ đồ chơi này Linh Đế chi cảnh khó mà có thể sở hữu, hắn chỉ từng thấy thứ này phát ra từ trên người mấy vị Tổ Vu Bán Thần Cảnh mà thôi, cảm giác kỳ diệu đến từ đại đạo bản nguyên khác hẳn so với pháp tắc chi lực tự nhiên mà Linh Đế cường giả vẫn hay sử dụng, hắn không cho rằng mình có chỗ nào nhầm lẫn cả.
Trong lòng nghĩ như vậy, Đại Tư Tế quyết định cần phải để tâm hơn vào chuyện này, tốt nhất là đem mọi thứ thông tri cho mấy vị Tổ Vu đại nhân, tốt nhất là để cho toàn bộ Thôn Thiên Ma Tông hành động cẩn thận một chút, mặt ngoài Ma Tông đã luôn có ân oán dây dưa với cả Thái Diễn Thánh Địa và Thần Kiếm Sơn Trang, cái tên Diêm La Đế Quân này đến cả Thái Diễn Thánh Địa cũng dám gây hấn một cách công khai trắng trợn, hiển nhiên là có chỗ dựa vào, bất kể là sau lưng có thế lực cường đại hay là tự bản thân hắn ta có thực lực để cứng rắn, Thôn Thiên Ma Tông cũng không nhất thiết phải chọc thêm một cường địch nữa.
Tử Phong rời đi xong, Sâm La Vạn Tượng cũng dần biến mất, thiên địa khôi phục lại hình dáng ban đầu vốn có, chỉ là khung cảnh tan hoang đổ nát trải dài suốt mấy chục vạn dặm vẫn còn ở đó, như là nhân chứng cho một trận chiến long trời lở đất mới diễn ra.
Bản thân Tử Phong cũng không thật sự rời đi, hắn chỉ triệt tiêu toàn bộ mọi thứ, khôi phục chân thân sau đó tàng hình tiến tới quét dọn chiến trường, không phải là hắn tham lam tài bảo của đám cường giả đã ngã xuống, chỉ là lần này người chết có nhiều lắm, trong đó có không ít pháp khí không tệ bị chôn vùi, đối với Tài Quyết Chi Nhận chính là một bữa ăn không tệ, hắn không có lí do để bỏ qua.
Ánh mắt của hắn lơ đãng quét qua thi thể của phu phụ hai người Sở Bảo Ngọc bị hắn đóng đinh lên trên vách đá, ngẫm nghĩ một chút hắn liền đem cả hai thu hồi lại, huyết nhục của cường giả Linh Đế hậu kỳ là đại bổ phẩm, hẳn là Mị Nhi sẽ thích, mặc dù hơi nát chút nhưng cũng không sao, Mị Nhi không phải là dạng kén ăn a.
Nghĩ đến đây, Tử Phong chợt nhớ ra vẫn còn một cỗ thi thể của Linh Đế hậu kỳ nữa của Lý An, hắn đang tính thu thập nốt thì chợt nhận ra, xác chết của Lý An đã không cánh mà bay, chỉ còn lại một đám huyết dịch vương vãi trên mặt đất, cả thanh Thánh Khí của hắn ta cũng biến mất.
Tử Phong không cho rằng Lý An còn sống, đơn giản bởi vì một kiếm vừa rồi của hắn đã trực tiếp đem sự tồn tại của đối phương xóa sổ khỏi phiến thiên địa này, không chỉ đơn thuần là dùng thần thức không cảm nhận thấy khí tức của đối phương liền cho rằng kẻ địch đã chết, hắn là người cẩn thận, sẽ không mắc sai lầm cơ bản như vậy.
Chuyện tình có chút quỷ dị, nhưng Lý An chắc chắn đã chết không thể nghi ngờ, Tử Phong cũng không để trong lòng, cũng chỉ là một Thất Tọa Linh Đế mà thôi, không phải là vấn đề gì thực sự quá quan trọng, xuyên việt giả thì sao, xuyên việt giả chết trong tay hắn cũng không phải chỉ có một người.
Kiện Thánh Khí kia mặc dù trông có phần âm tà, cơ mà tốt xấu gì cũng là Thánh Khí, đối với Tài Quyết chính là một bữa ăn ngon, hiện tại không thấy đâu nữa, nghĩ lại cũng có chút đáng tiếc, nhưng cũng không khiến Tử Phong phải để tâm quá mức.
Tuy rằng trung tâm chiến trường đã bị cày nát không còn ra cái hình thù gì nữa, đám thi thể đại đa số đều đã bị nghiền thành cám vụn, nhưng huyết khí chi lực của cường giả không phải nói không có liền không có, mỗi một giọt máu, một kiện tàn thi rơi xuống đều được Tử Phong sử dụng Sâm La Vạn Tượng bí mật thu thập lấy, thứ này vô dụng đối với hắn, nhưng với Mị Nhi thì là thuốc bổ a.
Thu hồi Sâm La Vạn Tượng, khẽ cảm nhận huyết khí chi lực đã thu thập được, Tử Phong không khỏi cười khổ lắc đầu, mình có vẻ để tâm tới Mị Nhi hơi nhiều thì phải, nhưng mà cũng không còn cách nào khác, chúng nữ thiên phú có hạn, chỉ có mình cái con gấu túi đội lốt mỹ nữ vô tâm vô phế này sở hữu tiềm năng trở nên mạnh mẽ mà không có bình cảnh gì đáng nói, thời gian còn lại của hắn không có nhiều, Mị Nhi phải trở nên cường đại nhất có thể thì hắn mới yên tâm được.
Mai Thường Hi trông thấy Tử Phong biến mất liền quay sang nói với đám tộc nhân Triệu gia
“Được rồi, không còn chuyện gì ở đây nữa, chúng ta trở về nơi tập hợp đi.”
Mọi người nghe vậy cũng gật đầu, bọn tiểu bối Triệu gia tiến vào trong mộ táng nhất thời cũng không thể lập tức đi ra ngoài được, ở lại đây cũng chẳng có chuyện gì làm, rời khỏi đây chính là ổn thỏa nhất.
Cả bọn lục đục quay trở về nơi tập hợp, đó là một tòa thành trì thuộc về một nước chư hầu nho nhỏ dưới trướng Thiên Hành đế quốc, hoàng thất nước này có cường giả Thiên Tôn hậu kỳ trấn giữ, thực lực cũng không tệ.
Vừa mới trở về, cả đám đã thấy Tử Phong không biết từ lúc nào đã nhàn nhã ngồi ở trong đại sảnh uống trà, sau lưng hắn chính là hai người Nhạc Tư Kỳ và Hồ Tâm Nguyệt, tư thế có chút giống như thiếp thân thị nữ, tất cả đối với việc Nguyệt cung phụng có thể nhanh chân trở về trước hoàn toàn không có chút ngạc nhiên nào cả, người này thực lực mạnh đến mức không thể dùng lẽ thường để tưởng tượng, cước bộ có nhanh hơn một đám tôm tép bọn họ cũng là chuyện hiển nhiên.
Mai Thường Hi trông thấy Tử Phong hai mắt liền sáng lên, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng hắn giống như một viên đạn pháo, cũng may cơ thể của hắn cường đại, không thì cú lao này cũng đủ để khiến người thường phải gãy mất mấy cây xương sườn, hai cánh tay ngọc trơn mịn nõn nà quấn quanh lấy cố hắn, giọng nói tràn ngập sắc thái tiểu nhi nữ
“Tướng công vừa rồi thật sự quá lợi hại!!”
Tử Phong vừa mới nhấp một ngụm trà vào miệng, nghe thấy xưng hô của Mai Thường Hi liền thiếu chút nữa muốn há miệng phun nước ra ngoài, chỉ là rất nhanh hắn liền kìm lại, vội vàng nuốt miếng nước trà xuống cổ họng rồi dùng một ánh mắt cổ quái nhìn xuống mỹ nhân trong ngực.
Trông thấy sắc mặt của nàng có chút thâm ý, lại để ý đến biểu cảm của đám cường giả Triệu gia đằng sau, Tử Phong đảo mắt một cái liền minh bạch ý tứ của nàng.
Quan hệ của hắn với Mai Thường Hi khá là mập mờ, song phương đều rõ ràng tình cảm của nhau nhưng vẫn không chịu đâm phá cái lằn ranh mỏng như tờ giấy giữa hai người, bản thân hắn không hề cảm thấy có gì đó kỳ lạ với hành động của nàng, hơn nữa trong lòng cũng là nguyện ý, chỉ là hiện tại nàng làm như vậy hiển nhiên không chỉ đơn thuần là muốn làm rõ quan hệ hai người, ở trong này còn chứa một tầng ý nghĩa khác.
Một trận chiến vừa rồi hắn thể hiện quá tốt, thậm chí là vượt quá cả tưởng tượng, lẽ dĩ nhiên Triệu gia sẽ cảm thấy bất an với một nhân tố bí ẩn không ổn định như hắn, nhưng nếu hắn là nam nhân của Mai Thường Hi thì sẽ là chuyện khác, như vậy thì tính toán Tử Phong miễn cưỡng cũng có thể coi là thuộc về Triệu gia, ít nhất có thể khiến Triệu gia yên tâm phần nào.
Thực tế thì Tử Phong kể từ lúc đột phá Linh Đế đã không còn quá mức kiêng dè Triệu gia, nhất là sau khi gặp mặt Verthandi nữa, dù Long Trường Sinh có ra tay thì hắn cũng nắm chắc có thể an toàn rút lui, về cơ bản chính là đứng ở thế bất bại, Triệu gia nhìn hắn như thế nào cũng không quan trọng.
Cơ mà mỹ nhân ơn trọng, Mai Thường Hi làm như vậy hiển nhiên là muốn tốt cho hắn, Tử Phong đương nhiên sẽ không cô phụ một mảnh hảo tâm của nàng, hơn nữa nói đi nói lại, hắn cũng đã coi nàng là nữ nhân của mình, nàng đã chủ động xác nhận mối quan hệ, bất kể vì lí do gì thì hắn đều không có ý định từ chối.
Tử Phong nở một nụ cười ôn nhu soái khí bức người, nhẹ nhàng đưa tay vuốt vuốt mái tóc dài của Mai Thường Hi, khẽ khàng nói
“Ta thật lợi hại đến như thế ư? Sao ta lại không cảm thấy gì nhỉ.”
Nhạc Tư Kỳ đứng hầu ở đằng sau trông thấy một màn này chỉ khẽ đảo mắt một cái sau đó coi như là không nhìn thấy gì cả, nàng đi theo Tử Phong từ lâu, hiển nhiên minh bạch quan hệ giữa chủ nhân nhà mình và Mai Thường Hi, có thể tiến đến một bước này cũng là nằm trong dự liệu, không có gì đáng phải kinh ngạc.
Trong khi đó thì Hồ Tâm Nguyệt có chút cổ quái nhìn một nam một nữ đang quấn lấy nhau trước mặt, nàng không nói rõ được tâm tình của mình lúc này ra sao nữa, một phần cảm thấy đương nhiên, tốt xấu gì Tử Phong cũng là cường giả đỉnh cấp, có nhiều nữ nhân một chút không phải là chuyện gì hiếm lạ, nhưng một mặt khác nàng lại cảm thấy đôi phần khó chịu, còn rốt cuộc nàng sinh khí vì Hồ Phi Nguyệt hay vì chính mình thì nàng hoàn toàn không rõ.
“Có chứ, tướng công nhà ta siêu cấp lợi hại, nhất là lúc cuối ấy, chàng sử dụng cái chiêu thức tên là Tịch Diệt gì gì đó, vô cùng cường đại a!!” Mai Thường Hi một mặt hoa si nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt.
Thiên Ma Hóa Thân - Tịch Diệt chính là một trong những át chủ bài của Tử Phong, thực tế mà nói, đây chính là trạng thái cường đại nhất của hắn có thể bày ra được.
Vốn hắn sở hữu một năng lực có phần gân gà đó là “Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp”, sở dĩ nói như vậy là bởi vì đây là một loại bí pháp đặc hữu của Thiên Ma Nhất Tộc, sau khi sử dụng sẽ hoàn toàn hi sinh lấy toàn bộ lực phòng ngự, đổi lấy sức công phá cường đại không gì sánh bằng, nhưng Tử Phong vốn dĩ luôn là công mạnh thủ yếu, sức phòng ngự của hắn hoàn toàn đến từ khả năng tái sinh siêu tốc của mình, năng lực phòng thủ không có được bao nhiêu, nói dễ hiểu một chút thì giống như là hắn chơi game, lựa chọn nhân vật thuộc lớp đỡ đòn nhưng lại đeo đồ thuần sát thương vậy.
Mà “Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp” mang đến sức công phá tỉ lệ thuận với lực phòng thủ ban đầu, đối với hắn thì chẳng được bao nhiêu là tăng phúc cả.
Nhưng sau khi hệ thống tiến hóa, năng lực này cũng theo đó mà thu được tân sinh, trở thành một kỹ năng tối hậu át chủ bài cho hắn.
“Tịch Diệt” có nguyên lí không hề giống với “Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp”, nhưng mà hàm ý trong đó cũng không khác là bao, đều là “hoàn toàn bùng nổ toàn bộ sức mạnh trong thời gian ngắn để tạo thành sát thương nhiều nhất có thể”.
Bình thường Tử Phong sở hữu một vài năng lực có thể nháy mắt tăng lên thực lực tổng hợp của bản thân, tựa như “Thiên Ma Hóa Thân”, “Tài Quyết Chân Giải” phóng xuất linh lực tích trữ, “Bát Tự Thần Hỏa” bộc phát nguyên lực, hay thậm chí là khi “Sâm La Vạn Tượng” được kích hoạt, chiến lực của hắn cũng nhận được tăng phúc.
Thế nhưng những dạng năng lực này đều hoạt động một cách riêng biệt, không hề liên quan gì đến nhau, nói nôm na đó chính là khi Tử Phong dùng toàn bộ những kỹ năng này, thực lực của hắn tựa như là một phép cộng, một cộng một bằng hai, hai cộng ba bằng năm....đại loại thế, từ góc nhìn tổng thể mà nói thì cũng không thật sự hiệu quả.
Nhưng “Tịch Diệt” lại có thể đem toàn bộ những hiệu ứng tăng phúc này, cưỡng ép gộp lại thành một thể sau đó bùng nổ ra ngoài, thực lực của hắn ở trong trạng thái này không phải là một phép cộng, mà là một cấp số nhân, so với lúc trước thì cường đại hơn đến hàng vạn lần có dư.
Ở cái cảnh giới như của Tử Phong, thực lực chỉ xuất hiện một chút chênh lệch vài thành nhỏ nhoi đã có thể tạo thành sự khác biệt khổng lồ trong chiến đấu, lại càng không cần phải nói chênh lệch ở đây lên tới hàng vạn lần.
Thất Tọa Linh Đế Lý An, Sở Bảo Ngọc cùng với Cao Sĩ Kỳ chính là minh chứng rõ ràng nhất cho cái sự chênh lệch này, nếu là bình thường bọn hắn có thể miễn cưỡng san bằng cách biệt lực lượng thông qua sự chênh lệch cảnh giới, nhưng Linh Đế hậu kỳ có bao nhiêu năng lực, Tử Phong ở tu vi Tam Tọa Linh Đế cũng đều có thể làm được y hệt, bọn hắn còn đánh cái rắm, chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân bị kẻ địch bẻ gãy, nghiền nát mà không thể chống cự mảy may.
Đây đồng dạng là lí do tại sao Tử Phong biết rõ rằng Triệu gia dù không có Long Trường Sinh thì cũng có cường giả Cửu Tọa Linh Đế mà vẫn không sợ hãi, đơn giản bởi vì “Tịch Diệt” ra sân, không chắc có thể chấn áp chí cường giả cấp độ đó, nhưng vẫn dư sức thoát thân.
Mạnh mẽ là thế nhưng “Tịch Diệt” vẫn có một điểm yếu, hơn nữa lại là một nhược điểm vô cùng rõ ràng đơn giản, đó là lực lượng siêu cường cần đến một vật chứa siêu cường tương tự để chứa đựng lực lượng khổng lồ đó, mà hiển nhiên cơ thể của Tử Phong không đủ cường đại để làm cái vật chứa đó, ở trạng thái hiện tại của hắn, “Tịch Diệt” chỉ có thể tồn tại tối đa tám phút, trước khi cơ thể hắn bị chính lực lượng khủng khiếp của mình ép vụn.
Cơ mà nghĩ lại cũng cảm thấy sảng khoái, đây là lần đầu tiên Tử Phong sử dụng “Tịch Diệt” ở trong thế giới thực, lúc trước hắn chỉ dám sử dụng năng lực này ở trong Thí Luyện Tràng, đây cũng là lần đầu tiên hắn ở trong trạng thái mạnh nhất, chém ra Trảm Nguyệt Tuyệt Thiên Chung Cực Thức - Đoạn Thiên Nhất Kiếm, cũng chính là chiêu thức sát thương lợi hại nhất của mình lúc này, uy lực thì....chẹp chẹp, đại khái coi như là vô địch dưới Chí Tôn đi.
Nghe thấy lời khen của Mai Thường Hi, đầu óc Tử Phong máy động, hiển nhiên nàng không chỉ đơn thuần là đang tán dương hắn
“Chỉ là điêu trùng tiểu kỹ thôi, không có gì đáng nói.”
Đám cường giả Triệu gia nhìn đôi nam nữ trước mặt không chút kiêng nể gì mà phân phát cẩu lương, nhất là trông thấy Mai Thường Hi vốn luôn bá đạo cường thế nay lại làm nũng giống như tiểu nữ nhi, ai nấy đều cảm thấy có gì đó nghẹn ở cổ, đưa mắt nhìn nhau một cái sau đó không hẹn mà cùng lên tiếng cáo từ, ai về chỗ người nấy.
Đợi mọi người đi hết, Mai Thường Hi liền nháy mắt khôi phục lại dáng vẻ thường ngày, cơ mà vẫn không rời khỏi người Tử Phong, chỉ đổi lại một tư thế khác, thoải mái ngả người ra dựa vào trong lòng hắn, vươn vai một cái
“Thật là mệt mỏi, diễn kịch ở Lăng Hư Cung mấy trăm năm rồi, về nhà vẫn phải tiếp tục diễn kịch...”
Nói đến đây, nàng trừng mắt hạnh ngước lên nhìn Tử Phong, giận dỗi nói
“Tất cả là tại ngươi!!”
“Được rồi, là lỗi của ta, khiến nàng phải hao tâm tổn trí, tốn bao nhiêu sức lực để diễn trò.” Tử Phong cũng hết cách, ngoại trừ thành thật nhận lỗi ra thì hắn chẳng biết phải trả lời ra sao nữa, chẳng lẽ lại nói rằng Mai Thường Hi đã diễn lâu như vậy, diễn thêm một chút nữa cũng đâu có sao? Chỉ là hắn dám cá mình mà phun ra câu đó, nữ nhân điên này ngay lập tức sẽ trở mặt, nàng mà nổi điên thì chuyện gì cũng dám làm, hắn thực sự không có biện pháp a.
“Hừ, coi như ngươi thức thời!!” Mai Thường Hi hừ lạnh một tiếng, sau đó tiếp tục nói
“Đợi một lát nữa ta đem tài liệu của những thế lực dưới trướng Thái Diễn Thánh Địa sửa soạn lại rồi đưa cho ngươi, cứ y theo kế hoạch mà làm, trực tiếp cả đám diệt đi, không cần nương tay!!”
Nghe thấy giọng nói tràn ngập sát khí của Mai Thường Hi, Tử Phong cũng không có ngạc nhiên, theo một cách nào đó thì nàng với hắn là cùng một loại người, tùy tiện nhét vào trong tiểu thuyết cũng có thể làm một cái đại phản phái, giết người diệt tộc là chuyện bình thường như ăn cơm uống nước.
-------------------------
Diệp Mị Nhi tùy tiện tìm một chỗ trên mặt đất ngồi chồm hỗm, trên tay cầm theo một cái chân vẫn còn đầm đìa máu tươi của đầu yêu thú nào đó, há miệng ra cắn từng ngụm giống như đang ăn cao lương mỹ vị, vẻ mặt hồn nhiên thích thú nhìn về phía trước, căn bản không thèm để ý gương mặt xinh đẹp của mình lúc này đang lem luốc máu đến từ cái chân yêu thú kia, chốc chốc lại vừa nhồm nhoàm nhai nuốt vừa hô lớn
“Tiểu Duệ Duệ cố lên, mau đem đối phương đánh ngã nào!!”
------------------------------
Đa tạ một đạo hữu mà ta không rõ danh tính (ngân hàng nó không hiện tên a) đã donate ủng hộ ta 50k kim tệ.
Chân thành cảm ơn sự đóng góp của đạo hữu.