Cuồng Long Vượt Ngục

chương 306: c306: ông chịu thua hay không

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hoàng Tam Gia cảm thấy sụp đổ. Lúc đi là bốn nhà cùng đi, đi một cách tràn đầy khí phách và tin tưởng!

Kết quả có ai ngờ được là đến bây giờ, chết chết, thua thua, trốn trốn, cuối cùng chỉ còn lại một mình Hoàng Tam Gia ông ta.

Đây là một kết quả thê lương biết bao nhiêu. “Mẹ nó!”

“Một đám ăn cây táo rào cây sung, đến giây phút mấu chốt, không một ai đáng tin!”

“Uổng cho tôi tin tưởng các người, cho rằng năm nhà chúng ta tình như anh chị eml”

Bạch Nãi Nãi thở dài: “Hoàng tam ca, trước khác nay khác, tôi cũng chẳng có cách nào..."

Rốt cuộc thì nhà họ Bạch bọn họ không dám làm kẻ địch với cao đồ đại vu.

Lúc này, Diệp Lâm nhìn về phía Hoàng Tam Gia và nhìn hướng đi của cao thủ nhà họ Hoàng.

“Ông chịu thua hay không?” Diệp Lâm lạnh nhạt hỏi.

“Thua con mẹ mày chứ thua!” Hoàng Tam Gia rất có khí phách, cho dù một cây làm chẳng nên non cũng vẫn kiên trì với lập trường ban đầu.

“Nhà họ Trương đối xử không tệ với tao. Sao tao có thể lấy oán trả ơn, phản bội chủ gia được chứ?”

“Nhãi ranh, hôm nay Hoàng Tam Gia tao sẽ liều mạng với mày!” Thấy Hoàng Tam Gia như vậy, Diệp Lâm cũng chiều theo ý ông ta. “Vậy thì ông đi tìm chết đi!”

Thấy Diệp Lâm định ra tay, Hoàng Tam Gia lập tức lùi ra sau vài bước, mặt mày trở nên dữ tợn.

“Muốn giết tao hả?” “Không dễ vậy đâu!” “Để tao cho mày thấy năng lực của tao!”

Dứt lời, Hoàng Tam Gia bấm tay niệm thần chú, toàn thân tỏa ra một luồng khí thế quỷ dị.

“Thiên hoàng hoàng, địa hoàng hoàng, nhà ta có con chồn, nhiều thế hệ cung phụng là đại tiên, xin đại tiên nhập thân!”

Ông ta còn chưa dứt lời, đã thấy khuôn mặt ông ta giống như là phản tổ, mọc ra lông tóc màu vàng, thậm chí khuôn mặt cũng trở nên vặn vẹo dữ tợn, không còn giống mặt người, mà giống như đầu một con vật.

Thân hình bắt đầu cong cong, đôi tay lỏa lồ ở bên ngoài cũng bị lông tóc bao phủ, biến thành một đôi móng vuốt bén nhọn.

“Hoàng Đại Tiên nhập thân!”

Thấy cái cảnh kia, Liễu Như Yên lập tức giật mình.

Đây cũng là một cảnh ám ảnh tuổi thơ của cô, thậm chí nó còn đáng sợ hơn cả vu thuật nhà họ Bạch.

Khác với nhà họ Bạch có vu thuật thần bí khó lường, cũng khác với nhà họ Liễu có rằn thần nuôi dưỡng nhiều thế hệ, đại tiên mà nhà họ Hoàng cung phụng chính là chồn sóc, khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Lúc xuất hiện, nó sẽ như một bóng ma vô hình bám lên người người kêu gọi, hiện lên trước mặt mọi người.

Mà người bị nó bám vào, không chỉ có tính tình thay đổi, ngoại hình cũng sẽ thay đổi một cách nghiêng trời lệch đất theo.

Nói tóm lại là thay đổi càng lớn, càng giống Hoàng Đại Tiên thì lực lượng mượn được sẽ càng mạnh.

Ví dụ như Hoàng Tam Gia trước mắt, thật sự là rất giống Hoàng Đại Tiên chuyển thế, hoàn toàn không còn dáng vẻ con người nữa.

Chỉ trong nháy mắt, Hoàng Tam Gia đã biến thành Hoàng Đại Tiên mà ông ta cung phụng, phải nói là giống nhau như đúc.

“Khặc khặc khặc...”

Lúc này, Hoàng Tam Gia phát ra tiếng cười quỷ dị âm hiểm.

Tuy rằng tiếng cười phát ra từ miệng Hoàng Tam Gia, nhưng ngoài ra thì còn có tiếng con vật âm trầm kh ủng bố.

Dường như là đang có một người một thú cùng nhau nói chuyện vậy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio