Cuồng Phi Sủng Vương

chương 1021

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Dạ Mặc Uyên trầm giọng nói: “Có cái gì đó đang ở ngay bên cạnh”.

“Hồng hộc hồng hộc…”

Mọi người đều nghiêm túc quan sát.

Lúc này mới phát hiện, bọn họ đã đặt mình vào một nơi hư vô.

Lia mắt nhìn xung quanh nơi này, ngoài hư không đen như mực thì chẳng còn gì khác, có thể nói là tối tới mức giơ tay không thấy rõ năm ngón, như đặt mình vào trong vũ trụ mênh mông.

Nhưng mà, một nơi hư vô như vậy lại truyền ra tiếng hít thở như có như không, điều này khiến người ta cảm thấy kỳ lạ.

“Hình như nó đang lại gần chúng ta”, ma chủ nói.

“Hơi thở thật đáng sợ!”, Ôn Thiếu Nghi vô cùng hoảng hốt.

Hơi thở đáng sợ như vậy, cho dù là hắn ta ở thời điểm đỉnh phong thì cũng không phải là đối thủ.

Chẳng lẽ thứ đáng sợ này đã cấp bảy rồi?

Nghĩ đến khả năng này, mọi người đều chấn động.

“Là Hư Không Độc Giác Thú”, Ôn Thiếu Nghi hoảng sợ, muốn rời khỏi nhưng đã không kịp nữa rồi.

Dạ Mặc Uyên và ma chủ ăn ý bảo vệ Cố Thanh Hy ở sau lưng, ma chủ cảnh giác nhìn chằm chằm Hư Không Độc Giác Thú, Dạ Mặc Uyên thì tìm kiếm lối ra.

Cố Thanh Hy khẽ hỏi Tiểu Cửu Nhi.

“Hư Không Độc Giác Thú là cái gì?”

Vì sao nàng cảm thấy hơi thở này cực kỳ giống Ma Long cấp bảy trên núi Hồ Lô Huyết?

Quái thú này, sẽ không phải cũng là một con cấp bảy đấy chứ?

Đầu lưỡi Tiểu Cửu Nhi run lẩy bẩy, lần đầu tiên thấy nó lộ vẻ hoảng sợ như này: “Hư Không Độc Giác Thú sinh sống trong hư không, nơi chúng ta đang ở bây giờ chính là một vùng hư không, cho dù là người có võ công cao dường nào, chỉ cần ra tay trong này, võ công bọn họ sử dụng đều sẽ hóa thành hư vô, giống như một cục bông không có sức lực”.

“Cho nên, ý của ngươi là, nếu đánh nhau ở chỗ này, chúng ta sẽ rất thiệt thòi, bởi vì chúng ta chẳng khác nào mất hết võ công, mà nó vẫn còn đầy đủ võ công?”

“Không… không khác là bao”.

“Có thể nhìn ra nó là cấp mấy không?”

“Cấp… cấp bảy…”

Đồng tử Cố Thanh Hy co rụt lại, cuối cùng cũng biết vì sao ba tên không sợ trời, không sợ đất kia lại lộ vẻ nặng nề nghiêm trọng như vậy.

Nàng cố gắng mở to hai mắt, muốn nhìn rõ dáng vẻ Độc Giác Thú trước mặt.

Nhưng nơi này quá tối, nàng chỉ có thể loáng thoáng thấy phía trước có một bóng mờ mờ khổng lồ.

Bóng mờ kia giống như một con trâu đồ sộ, toàn thân mập mạp, trên đầu chỉ mọc ra một cái sừng, hàm răng sắc nhọn, trông vẻ còn sắc nhọn hơn răng sói vô số lần.

Lại nhìn bóng mờ này, cao chừng hơn mười mét, trước mặt Hư Không Độc Giác Thú, bọn họ nhỏ yếu giống như con sâu cái kiến.

Hư Không Độc Giác Thú di chuyển loạn xạ không quy luật, nếu như không phải nó đang nhắm mắt thì bọn họ gần như đều cho rằng Độc Giác Thú đã phát hiện ra mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio