Cuồng Phi Sủng Vương

chương 1099

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Cố Thanh Hy ghi nhớ toàn bộ địa thế dãy núi nơi xa trong đầu.

Trong lòng lại nghĩ đến tình cảnh của Ôn Thiếu Nghi.

Ôn Thiếu Nghi là người của Thiên Phần tộc, mà Thiên Phần tộc dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy đối phó với Ngọc tộc.

Đáng lẽ nàng căn bản không cần thương hại hắn ta, nhưng không biết vì sao, ánh mắt tuyệt vọng của Ôn Thiếu Nghi trước khi nàng đi lại không ngừng quanh quẩn trong đầu.

Nữ hoàng Oa Nhân Quốc béo ục béo ịch, đôi mắt gian xảo, khi nhìn Ôn Thiếu Nghi không hề có ý tốt, mang suy nghĩ nhất định phải có được.

Có lẽ đã thèm muốn Ôn Thiếu Nghi rất lâu.

Rơi vào trong tay nữ hoàng, không chừng đời này của Ôn Thiếu Nghi sẽ thật sự bị hủy hoại.

Nàng phiền muộn không biết có nên quay về mang Ôn Thiếu Nghi ra hay không.

Bây giờ quay về, không tránh được việc lãng phí rất nhiều thời gian.

Con dân của Ngọc tộc đã không còn thời gian để chờ đợi rồi.

Nếu không quay về…

Trong lúc Cố Thanh Hy suy nghĩ, Tiểu Cửu Nhi đã dừng lại, xì xì hô lên: “Chủ nhân, đây chính là lối vào của vùng đất cực Bắc”.

Hai thị vệ vừa xuống khỏi người rắn đã nôn mửa dữ dội.

Cố Thanh Hy ngẩng đầu quan sát, nơi này ngoài những ngọn núi tuyết cao vút vào tận trong mây ra thì chỉ còn những dòng sông băng.

Có lẽ do vị trí địa lý tương đối cao, nhiệt độ của nơi này lạnh hơn bên dưới rất nhiều, nàng có nội công hộ thể mà vẫn lạnh run cầm cập.

Lối vào là sông băng, rất hẹp, chỉ đủ cho một người tiến vào, từ bên ngoài nhìn vào cũng không nhìn ra được rốt cuộc bên trong có cái gì.

“Cô… cô nương… đây chính là lối vào vùng đất cực Bắc, cô xem xong rồi thì nhanh chóng trở… trở về cùng bọn ta”.

Hai thị vệ lạnh run cầm cập, ngay cả nói chuyện cũng không lưu loát, cộng thêm đầu óc đang choáng váng, đứng còn không vững được.

Tiểu Cửu Nhi kiêu ngạo nói: “Nơi này không còn chuyện của các ngươi, các ngươi có thể lui xuống, ta và chủ nhân đi vào tìm heo nướng ăn”.

Chẳng dè, Cố Thanh Hy lại đột nhiên nói ra: “Tiểu Cửu Nhi, mang ta trở về”.

“Xì…”

Cơ thể to lớn của Tiểu Cửu Nhi bỗng nhiên nghiêng ngả.

“Trở… trở về?”

Có nhầm hay không, khó khăn lắm nó mới đến được nơi này, bây giờ trở về làm gì?

Không tìm viên Long châu thứ sáu nữa sao?

Không cứu Ngọc tộc nữa sao?

Không cho nó heo nướng nữa sao?

“Bảo ngươi trở về thì cứ về đi, lảm nhảm nhiều vậy làm gì”.

Nói xong, Cố Thanh Hy níu hai thị vệ kia lại, kéo họ lên thân rắn.

Tiểu Cửu Nhi vẫn ngơ ngác: “Chủ nhân, cô đi tới đi lui thế này, không có thưởng là không được đâu nha”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio