Cuồng Phi Sủng Vương

chương 1131

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Mạng nhện bị đốt rụi, thiếu niên áo đen bị thương nặng, hai chân khụy xuống, không ngừng thở dốc.

“Ngươi chảy máu nhiều quá, còn không cầm máu thì sẽ chết, chỗ này của ta còn chút thuốc cầm máu, trước tiên xử lý vết thương cho ngươi đi!”

Trong mắt thiếu niên áo đen chợt lóe sát khí, lạnh lùng nhìn Cố Thanh Hy.

Trong lòng Cố Thanh Hy lộp bộp.

“Ngươi sẽ không định giết ta tiếp đấy chứ, này, đừng quên, nếu không có ta, ngươi còn có thể sống sót thoát khỏi mạng nhện sao?”

Tay trái thiếu niên áo đen cong thành hình trảo, vang lên tiếng răng rắc như muốn lập tức bóp nát cổ Cố Thanh Hy.

Đáng tiếc, vết thương của hắn ta quá nặng, mới khẽ động đã kéo theo vết thương, sau đó thể lực không chèo chống được nữa, ngã sấp xuống mặt đất.

Thiếu niên áo đen thử mấy lần cũng không có sức đứng dậy, trái lại là máu trên người, điên cuồng tràn ra hệt như vỡ đê.

Cố Thanh Hy thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm.

Nàng đỡ hắn ta ngồi xuống, sau đó lấy thuốc trị thương từ trong nhẫn không gian ra.

“Mạng nhện kia có độc, bản thân con nhện còn độc hơn, trên người ngươi bị nhện đâm ra mấy lỗ máu, độc đã vào máu rồi lan tràn ra khắp người ngươi rồi”.

“Sức mạnh ý chí của ngươi rất lớn, có thể kiên trì đến bây giờ đã coi như nghịch thiên, nhưng chắc hẳn cả người ngươi đang bủn rủn không có sức lực nhỉ?”

“Nếu đã không còn sức lực thì ngồi yên đi, vết thương nặng như thế này mà không chịu xử lý, cho dù không trúng độc cũng phải chảy máu, đau chết mới thôi”.

Cố Thanh Hy xé ống tay áo trên vai hắn ta, dùng nước sạch giúp hắn ta lau vết thương rồi rắc thuốc cầm máu và thuốc bột giải độc, động tác của nàng rất nhẹ, chỉ sợ làm hắn ta đau.

Cơ thể của thiếu niên áo đen cứng đờ.

Không biết là vì chất độc ngấm vào quá mạnh hay bởi vì động tác trị thương của Cố Thanh Hy quá dịu dàng.

Trong tầm mắt, hắn ta thấy Cố Thanh Hy cúi đầu, chăm chú giúp hắn ta xử lý vết thương, thiếu niên áo đen thấy được, dưới hàng mi dài kia vẻ đau xót đến từ nội tâm trong đôi mắt long lanh trắng đen rõ ràng của nàng.

Cảm giác này trước nay chưa từng xuất hiện.

Từ nhỏ đến lớn, bất kể hắn ta bị thương nặng đến mức nào, cũng chỉ có thể chịu đựng và tự an ủi bản thân.

Nếu hắn ta không tự chữa cho mình, chỉ có thể chờ chết.

Cho dù…

Đôi khi hắn ta thoi thóp, đôi lúc có người giúp hắn ta xử lý, cũng rất qua loa và thô bạo, muốn đau thế nào có đau thế ấy, hoàn toàn không để tâm tới cảm nhận của hắn ta.

Chưa từng có ai đối xử dịu dàng với hắn ta như thế…

“Vết thương trên tay được xử lý rồi nhưng vết thương trên người nghiêm trọng hơn, ta cần phải xé y phục của ngươi, ngươi sẽ không trách ta phi lễ với ngươi chứ?”

Cố Thanh Hy đợi một lúc lâu cũng không đợi được lời của thiếu niên áo đen.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio